- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Liêu Thần
- Chương 132: Người cá biển xanh 9
Liêu Thần
Chương 132: Người cá biển xanh 9
Trong trí nhớ của „Angel“, vì Elena chưa kết hôn
đã
có thai, hơn nữa còn
không
biết cha
cô
là ai, nên từ
nhỏ
đến lớn hai mẹ con chịu đủ khi dễ.
Cho dù sau này
cô
giả thành con trai,
đi
theo thuyền ra biển, cùng các thuyền viêntrên
thuyền học kiếm thuật phòng thân, nhưng ở trước mặt những tay kiếm chính thống được truyền thừa của giới quý tộc
thì
vẫn
không
chịu nổi
một
chiêu.
Mà Angel
thì
còn quá trẻ.
Chưa
nói
đến việc chưa chồng mà có con bị kỳ thị,
thì
chuyện họ là quý tộc nghèo túng càng bị người khi dễ.
rõ
ràng là quý tộc, nhưng vì nửa đường gia đình bỏ rơi, dẫn đến
không
bằng cả dân chúng bình thường, thực dễ dàng trở thành trò tiêu khiển của giới bình dân, hơn nữa bọn họ còn
không
có năng lực phản kháng.
Trong mắt dân chúng bình thường, giới quý tộc luôn cao cao tại thượng, nhưng
mộtquý tộc xuống dốc, lại khiến nhóm dân chúng nhịn
không
được mà khi dễ, vui sướиɠ đem họ làm trò tiêu khiển khi thấy người gặp họa.
Trong trí nhớ của Angel, những kẻ từng khi dễ
cô
là những tên lưu manh dựa vào bang phái có thế lực ở Kình đảo.
một
đảo to như Kình đảo, ngoại trừ thế lực của hải quân chính phủ và giới quý tộc,
thìcòn có những bang phái, những bang phái này
sẽ
phân chia phạm vi thế lực
trên
đảo, trong phạm vi của bọn chúng, bọn chúng chính là trời, chính là lão đại,
không
chấp nhận bất kỳ ai vượt rào.
Trì An nhìn thấy ý đồ bất thiện của đám đàn ông này, rất nhanh nhận ra
một
gã là tên tiểu tốt của bang Hắc Sa, cũng có thể coi như tên chạy việc,
không
có bản lĩnh gì, thậm chí kiếm thuật cũng
không
biết mấy chiêu, nhưng lại dựa vào Hắc Sa mà cáo mượn oai hùm, dân chúng bình thường
không
dám cùng đối chọi với chúng.
Sở dĩ Trì An nhận ra, chủ yếu là gã đàn ông ngăn cản
cô,
hắn
tên là Kiệt Phu, mỗi lần Angel từ biển trở về, đều
sẽ
chạy tới tìm
cô
thu phí bảo hộ, thu hết
một
phần tiền của Angel.
Lúc này Kiệt Phu
đi
cùng
một
tên đàn ông ăn mặc khéo léo, nhìn gã kia có vẻ là cùngmột
loại người với Kiệt Phu.
„Joy Durth, lão đại Conan kêu mày
đi
một
chuyến, về chuyện thương thuyền Wallen bị hải tặc tấn công.“ Tên ăn mặc khéo léo vừa
nói, vừa dùng ánh mắt
không
có hảo ý đánh giá
cô, cuối cùng ánh mắt rơi xuống túi hành lý bên cạnh
cô.
Nhìn túi nhô lên, tuy
không
biết bên trong có thứ gì nhưng chỉ cần nghĩ đến việc
cômới từ biển trở về,
thì
biết thứ tốt
không
ít,
nói
không
chừng còn có đồng vàng.
Giống như gã, những tên đàn ông chung quanh cũng dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm túi hành lý của
cô.
Dĩ vãng, sau khi Angel rời thuyền, gặp được
một
đám lâu la do Kiệt Phu cầm đầu, đánh thắng được
thì
đánh, đánh
không
lại
thì
phải bỏ tiền mua bình an, dù sao cũng có thể thuận thuận lợi lợi mà trôi qua.
Chỉ là lúc này, vì Alec làm phản, làm cho thương thuyền Wallen mà Trì An
đi
theo bị hải tặc tấn công, mà vừa hay thương thuyền này là của Hắc Sa,
hiện
tại, người
trênKình đảo nghe được tin tức, lại thấy Trì An có thể bình an trở về, tự nhiên
sẽ
không
bỏ qua cho
cô.
„Lão đại Conan?“ Trì An nhướng mày, „không
phải Rawson sao?“
„Hừ, Rawson dĩ nhiên muốn đè xuống, đáng tiếc lần này thuyền Wallen
không
có tin tức, vật phẩm
trên
thuyền
không
đúng hạn giao hàng, làm bang Hắc Sa của chúng tao tổn thất
không
ít, nên
đã
kinh động đến lão đại Conan.“ Khi người nọ
nói,
không
khỏi có chút đồng tình mà liếc nhìn
cô
một
cái.
Kỳ
thật, gặp phải chuyện này, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, nhưng ai bảo toàn bộ ngườitrên
thuyền đều chết, cố tình chỉ mình
cô
sống sót, tự nhiên muốn tìm
cô
hỏi
rõ
ràng, ở thời điểm mấu chốt, còn có thể dùng
cô
làm vật thế mạng.
Nều Trì An cùng với những thuyền viên khác đều chết trong tay hải tặc, những người này dù có tức giận, cũng chỉ có thể ăn mệt thôi.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ vẫn luôn ngồi canh ở bến tàu, chính là vì chờ tin từ thương thuyền Wallen, trong nháy mắt Trì An xuất
hiện,
đã
bị những kẻ này nhận ra.
Lần trước Joy Durth
đi
theo thuyền ra biển cũng là đăng ký
trên
thuyền Wallen.
„Được rồi,
đi
nhanh
đi, đừng làm cho lão đại Conan chờ lâu.“
một
gã
không
kiên nhẫn lên tiếng.
Khi gã duỗi tay tính đẩy Trì An
đi, đột nhiên có
một
giọng
nói
thận trọng lãnh đạm vang lên: „Joy Durth tiên sinh, đồ của ngài bỏ quên.“
Khi mọi người ngẩng đầu nhìn lên,
thì
nhìn hấy Đội trưởng đội hải quân tuần tra thứ 7 – Edward Hill đứng ở nơi đó,
một
thân quần áo mới tinh màu xanh trắng xen kẽ nhau đứng thẳng tắp nơi đó, giống như
một
cây thương
trên
bến tàu, vốn bến tàu
đang
rộn ràng nhộn nhịp, nhưng chỉ trong chớp mắt tiếng
nói
kia
đã
hấp dẫn lực chú ý của mọi người, những tiểu thư quý tộc và thiếu nữ bình dân
không
nhịn được phát ra tiếng kinh hô.
Edward Hill ở Kình đảo là nam thần phi thường được phái nữ hoan nghênh, là người mà các
cô
gái
luôn nghĩ đến đầu tiên khi muốn lấy chồng.
Edward Hill ném
một
cái túi qua cho Trì An.
Trì An duỗi tay liền tiếp được.
Ánh mắt Edward Hill rơi xuống mấy gã đàn ông, nhìn đến mức chúng nhịn
không
được mà co rúm lại.
Ngay cả gã chuẩn bị đẩy Trì An cũng vội vàng thu tay lại.
Những tên này ngày thường vẫn luôn tác oai tác oái với dân chúng bình thường, nhưng khi chúng đối diện với quân đội, chỉ có thể khép nép cúi đầu, huống chi là đội hải quân tuần tra. Edward Hill chính là nam thần trong mộng của các tiểu thư quý tộc, gương mặt này có độ nhận biết vô cùng cao, cơ hồ
không
ai
trên
Kình đảo là
khôngbiết
hắn.
Edward Hill
nói
với Trì An: “Durth tiên sinh, hy vọng lần sau có rảnh, chúng ta có thể hợp tác.”
Trì An nhịn
không
được cười khẽ, hiểu
rõ
vỉ sau vị Đội trưởng đội tuần tra thứ 7 làm như thế, xem như là giải vây cho
cô, đương nhiên, việc “hợp tác” cũng là ý muốn chânthật
của
hắn,
một
nhân tài như Trì An,
hắn
vẫn
không
muốn buông tha,
không
gia nhập hải quân cũng
không
sao, về sau
nói
không
chừng còn có cơ hội hợp tác.
Tuy mục đích của Edward Hill rất
rõ
ràng, nhưng vào lúc này,
hắn
tự mình ra mặt, Trì An vẫn nhận phần tình này của
hắn.
Vì thế
cô
khách khí đáp lại, chờ Edward Hill xoay người rời
đi,
cô
nhanh chóng quay đầu
nói
với những gã kia: “Được rồi,
đi
thôi.”
Lúc này, gã kia
không
dám động thủ, dùng thái độ cung kính mời
cô
rời khỏi bến tàu.
Sau khi rời khỏi bến tàu, lại
đi
qua
một
đoạn đường, tiếp theo lại đến
một
ngõ
nhỏ
tối tăm lạnh lẽo. Ngõ
nhỏ
này
không
có người, nhưng trong bóng đêm có
không
ít tầm mắt ác ý nhìn trộm, như dòi bám
trên
xương, khiến người ta vô cùng
không
thoải mái.
Dĩ nhiên, đối với Trì An mà
nói,
thì
lại càng
không
thoải mái, vì
trên
mặt đất chỗ nào cũng có rác rưởi sinh hoạt, phát ra
một
cỗ mùi hôi thối.
Trì An ghét bỏ tránh
đi
thứ dơ bẩn
trên
đất, lại
đi
vào trong
một
chốc lát, cuối cùng cũng đến nơi cần đến.
Những gã mang Trì An đến đây dọc đường
không
dám
nói
gì nữa, tầm mắt giao lưu lẫn nhau, sợ là vì thái độ vừa rồi của vị Đội trưởng đội tuần tra thứ 7, bọn chúngkhông
rõ
Trì An làm sao lại có mối quan hệ với vị đó, chỉ cần cùng quân đội có quan hệ, vậy
thì
không
phải người bọn chúng có thể chọc.
Tuy rằng có chút đáng tiếc là
không
thể từ
trên
người Joy Durth thu được thứ tốt, nhưng bọn chúng cũng
không
dám giống như khi nãy đối xử với
cô.
Trì An
đi
vào
một
căn phòng có ánh sáng tối tăm,
thì
nhìn thấy người đứng đầu Hắc Sa – lão đại Conan,
một
gã râu xồm
trên
mặt có
một
vết sẹo từ mắt trái
đi
ngang qua má phải, ánh mắt
hắn
hung ác nham hiểm, khi
hắn
nhìn người đối diện, luôn khiến người ta cảm thấy lạnh run.
Bên cạnh lão đại Conan còn có vài tên cầm đao, những gã này hơi thở trầm ổn, kiếm thuật đều
không
tồi.
Có thể
hắn
đã
có được tin tức từ trước, cho nên khi Trì An đến đây, thần sắc của Conan cũng xem như là hữu hảo.
Gã bảo người chuyển
một
cái ghế cho Trì An, chờ sau khi
cô
ngồi xuống, mới hỏi: “Joy Durth tiên sinh,
một
tháng trước, chúng tôi nhận được tin, lần này thương thuyền Wallen
đi
đến đảo Karen
thì
bị hải tặc tấn công, nghe
nói
toàn bộ người
trên
thuyền đều bị hải tặc gϊếŧ chết, người cuối cùng chạy thoát cũng táng thân trong miệng hải thú. Mà thương thuyền Wallen
không
thể giao hàng đúng lúc đến đảo Karen, khiến chúng tôi tổn thất vô cùng lớn…”
Trì An yên tĩnh nghe,
không
hé răng
một
lời.
“Tôi có thể hỏi
một
chút, lúc đó làm sao cậu chạy thoát được?” Conan hỏi, đôi mắt khóa chặt người
cô,
không
buông tha bất kỳ cảm xúc nào
trên
mặt
cô.
Trì An hơi gật đầu, “Tôi cũng
đang
muốn cùng các ngài
nói
chuyện này, Alec
thật
ra là hải tặc!”
“không
thể nào!”
một
gã tóc màu đỏ nâu đứng bên cạnh Conan sợ hãi kêu lên.
Trì An
không
để ý đến gã ta, đem chuyện đêm đó kể lại
một
lần, “Ít nhiều có cá heo Ares, nó mang tôi đến Tiểu Châu đảo, tôi mới có thể sống sót, nếu
không, chắc hẳn tôi cũng giống những người khác, rơi xuống nước làm mồi cho hải thú.”
Conan nghe
cô
kể lại,
thật
lâu
không
nói
gì.
Gã đàn ông bên cạnh
hắn
vẫn còn đắm chìm trong tin tức “Alec là hải tặc”, căn bảnkhông
có phản ứng gì khác.
Sau
một
lúc lâu, Conan mới
nói
với Trì An: “Durth tiên sinh, vận khí của cậu phi thườngkhông
tồi.”
Trì An nhìn
hắn
cười cười, “Tôi cũng nghĩ vậy.”
Thần sắc mấy gã đàn ông chung quanh Conan đều
không
tốt, hung ác nhìn chằm chằm
cô.
Trong lòng Trì An cười lạnh,
không
thèm để ý.
Ý đồ của những gã này
cô
đã
biết trước, khi
cô
lựa chọn quay lại Kình đảo,
cô
đã
suy xét qua hoàn cảnh của mình, bằng
không
mấy ngày nay,
cô
cũng
sẽ
không
tự nhiên mà
đi
tạo quan hệ tốt với đội tuần tra thứ 7, mục đích chính là để chấn trụ đám người này.
Đây cũng chỉ là bước đầu tiên.
Kỳ
thật
những gã này cũng
không
tin lời
cô
nói, Trì An cũng
không
để ý chúng có tin hay
không. Nhưng vì mẹ Elena của Angel, Trì An
không
thể đem chuyện này làm quá căng,
cô
phải vì Elena suy nghĩ, về sau, Elena còn muốn sống
trên
Kình đảo
Sau
một
lúc lâu, lão đại Conan cho người tiễn Trì An
đi, đối với
cô
rất khách khí, làm cho gã tóc nâu đỏ bên cạnh có chút nôn nóng, hung ác nhìn chằm chằm Trì An, làm như muốn đem
cô
hung hăng đánh
một
trận.
Chờ sau khi Trì An rời khỏi gian phòng kia, loáng thoáng nghe lão đại Conan
nói: “… Tạm thời các ngươi
không
thể đối phó
hắn
ta,
hắn
cùng Edward Hill có quen biết, trước khi làm
rõ
quan hệ giữa hai người nọ, các ngươi tuyệt đối
không
được động thủ!”
Trì An cười nhạo trong lòng, nếu
không
có thái độ của Edward Hill lúc nãy, khả năng vừa rồi
cô
sẽ
trải qua
một
trận tra tấn ép cung. Tuy rằng
cô
cũng
không
sợ, nhưng giảm bớt phiền toái vẫn tốt hơn cả.
Sau khi Trì An rời khỏi ngõ
nhỏ, lập tức
đi
về hướng nhà Durth.
đi
đến nửa đường, Trì An lại
một
lần nữa bị
một
đám đàn ông ngăn lại, bọn chúng nhìn chằm chằm túi hành lý bên hông
cô,
không
chút che giấu vẻ tham lam
trên
mặt.
Trì An
không
biết những gã này là ai phái đến, nhưng mặc kệ là ai,
cô
đều cảm thấy nếu tới cướp đồ của
cô
thì
cần phải đánh, đánh đến cho lúc kêu cha gọi mẹ, sau đó lại lấy toàn bộ đồ quý giá
trên
người chúng,
cô
mới vừa lòng rời
đi.
Khi
đi
ngang qua
một
phố buôn bán, Trì An
đi
vào mua
một
hộp bánh ngọt và
một
túi hoa quả, sau đó mới
đi
về nhà Durth theo như trí nhớ trong đầu.
Nhà Durth ở cuối phố, là
một
căn nhà cổ xưa thấp bé.
Từ xa, Trì An
đã
nhìn thấy Elena durth mới vừa trở về sau giờ làm việc,
đang
trò chuyện cùng hàng xóm là bà Hall.
Bà Hall đứng đối diện với Trì An, nên là người đầu tiên phát
hiện
ra
cô, vui sướиɠ
nóivới Elena: “Trời ạ, Elena, kia
không
phải là Joy sao?”
Elena
không
dám tin mà xoay người lại, khi nhìn thấy Trì An, đồ vật trong tay rơi xuống đất cũng
không
biết, trực tiếp chạy đến, ôm
cô
vào lòng, kích động
nói: “Angel, con rốt cuộc
đã
trở lại! Nghe
nói
thuyền Wallen đυ.ng phải hải tặc, mẹ lo lắng gần chết…”
Trì An cười, “Elena, con
không
sao,
đã
làm mẹ lo lắng!”
thật
vất vả dỗ dành Elena xong, Trì An phát
hiện
bà tiều tụy hơn nhiều so với trong trí nhớ, nghĩ đến chắc là vì lo lắng cho con
gái
suốt thời gian qua. Elena Durth dung mạokhông
tồi, tuy
đã
lớn tuổi, nhưng vẫn có vẻ phi thường xinh đẹp, có
một
loại mị lực do năm tháng lắng đọng tạo nên.
Trì An phát
hiện
Elena rất giống mẹ
cô
ở
hiện
thế, trong lòng có
một
cảm giác cổ quái, cũng vì các bà giống nhau, khiến
cô
rất nhanh
đã
tiếp thu người mẹ Elena này.
Sau khi chào tạm biệt bà Hall, hai mẹ con cùng nhau
đi
vào nhà.
Đối với việc con
gái
bình an trở về, Elena vô cùng cao hứng,
một
giây cũng
không
chịu ngồi yên, liên tục hỏi han ân cần, lại vội vàng chuẩn bị đồ ăn cho
cô, nhanh chóng cầm tiền công vừa mới lãnh
đi
mua đồ ăn.
Trì An cười khanh khách nhìn bà, từ trong trí nhớ của Angel,
cô
biết tuy Elena rất căm hận kẻ
đã
cường bạo bà, hủy hoại cuộc đời bà, nhưng đối với đứa con
gái
Angel
thì
lại tràn ngập tình thương mẫu tử,
không
hề giận chó đánh mèo, đem căm hận trong lòng trút lên con
gái
mình.
Nếu
không
phải có Angel ra đời di dời lực chú ý của bà, sau khi bị hôn phu vứt bỏ, Elena cơ hồ
không
thể chống nổi được.
Cũng vì thế, Angel đặc biệt căm hận gã đàn ông
đã
hủy hoại Elena, mặc dù gã đó là người cha mà
cô
chưa hề gặp mặt.
Sau khi hai mẹ con ăn cơm xong, Elena lôi kéo
cô
ngồi dưới ánh đèn, dò hỏi những chuyện
đã
xảy ra với
cô
những ngày qua.
Trì An chọn lựa
một
ít chuyện kể ra, tiếp theo xách túi hành lý ra, từ bên trong lấy ra mấy chục đồng vàng đưa cho Elena,
nói: “Elena, đây là cho mẹ, mẹ bỏ việc
đi, về sau an tâm ở nhà, con
sẽ
nuôi dưỡng mẹ.”
Elena giật mình hỏi: “Angel, những đồng vàng này từ đâu con có được?”
“Là Ares tặng con, Ares là
một
chú cá heo, là bạn tốt nhất của con.”
Tiếp đó, Trì An lại đem chuyện Ares cứu
cô
tô vẽ
một
phen, còn về phần hải
yêuvương – Siren, Trì An tạm thời giấu diếm,
cô
sợ Elena chịu
không
nổi.
Phụ nữ luôn
không
có sức chống cự đối với những động vật đáng
yêu
lại thiện lương, Elena cũng thế.
Sau khi nghe quá trình Ares cứu con
gái
mình, hảo cảm của Elena đối với Ares tăng gấp bội, bà thở dài
nói: “Cá heo đúng là người bạn tốt mà Hải Thần mang đến cho con người, cảm tạ Hải Thần chúc phúc!”
Hai tay bà khoanh trước ngực, hướng về cửa sổ nhìn ra biển, thành kính hành lễ.
Chờ Trì An
thật
vất vả đem những chuyện
đã
trải qua suốt thời gian qua kể lại, vẻ mặt Elena tràn ngập sầu lo, muốn
nói
lại thôi.
Trì An tiếp tục lấy đồ trong túi ra giao cho Elena.
Ánh mắt bà rơi xuống mấy thứ
trên
bàn, ngoại trừ đồng vàng, còn có hai gốc bích thủy ti và hai viên trân châu, tuy rằng bà
không
nhận ra bích thủy ti, nhưng nhìn thấy toàn thân của nó có màu xanh, bà biết hai cây thực vật này giá trị
không
thấp, càng
khôngnói
hai viên trân châu sáng loáng trong đem tối, trước khi nhà Durth xuống dốc, bà cũng chưa từng nhìn qua trân châu có chất lượng tốt như vậy.
Những thứ
trên
bàn
đã
là
một
gia tài
không
nhỏ, rất nhiều người cả đời cực khổ cũngkhông
kiếm ra.
“Angel.” Elena đột nhiên
nói, “Từ khi nghe
nói
thuyền Wallen gặp hải tặc, toàn bộ thuyền viên đều bị gϊếŧ chết, lòng mẹ đều đau đến tan nát! Lúc ấy mẹ
thật
muốn nhảy xuống biển,
đi
cùng con…”
nói
đến đây, bà bắt đầu khóc.
Trì An vội vàng ôm vai bà, an ủi: “không
phải con
đã
trở về bình an sao? Elena, mẹ đừng khóc, về sau con
sẽ
cho mẹ cuộc sống quý tộc,
thật
sự.”
Elena lau nước mắt
trên
mặt, ổn định mình, tiếp tục
nói: “Con có thể bình an trở về, dĩ nhiên mẹ vô cùng cao hứng. Nhưng mà, Angel, con phải biết rằng, con là con
gái!”
Trong lòng Trì an lập tức có dự cảm bất hảo.
“Angel, con
đã
16 tuổi, qua năm con
sẽ
bước sang tuổi 17. Con
gái
ở tuổi này, rất nhiều người đều
đã
đính hôn hoặc kết hôn, mà con…” Elena lôi kéo tay
cô, vẻ mặt nghiêm túc thành khẩn, tiếp tục
nói: “Angel, mẹ
thật
xin lỗi con, mẹ mang con đến thế giới này, nhưng lại
không
có biện pháp cung cấp cho con
một
cuộc sống tốt đẹp, khiến con từ
nhỏ
đã
phải giả thành con trai
đi
kiếm tiền.”
“Angel, con trở về thân phận con
gái
đi! Chúng ta dùng số tiền này kinh doanh gì đó, sau đó tìm
một
người đàn ông tốt mà kết hôn! Về sau con
không
cần ra biển nữa, được
không?”
Trì An: “…”
Trì An lập tức có ảo giác
gái
ế bị ba mẹ bức hôn, tuy
cô
biết hành động của Elena chỉ xuất phát từ tấm lòng quan tâm con
gái.
Lập tức Trì An cảm thấy mình cần phải thuyết phục Elena rồi mới tính đến chuyện khác.
“Elena, mẹ nghe con
nói…” Trì An nắm tay bà, “… Lần này xác
thật
có chút nguy hiểm, nhưng
không
phải con
đã
bình an trở lại sao? Elena, con có
một
ước mơ…”
Lúc này đến phiên Elena có dự cảm
không
tốt.
Tuy Elena
yêu
thương con
gái
mình, nhưng khi bà cố chấp lên, cũng vô cùng khó để thuyết phục.
Trì An tiêu phí mấy tiếng liền vẫn
không
thể
nói
động Elena, đến cuối cùng, Elena căn bản
không
muốn nghe
cô
nói
– bà sợ bị
cô
thuyết phục. Đối với
một
người
không
chịu nghe người khác
nói,
thì
dù có tài ăn
nói
cách mấy cũng vô dụng.
Elena đẩy
cô
vào phòng, hôn trán
cô,
nói: “Bé cưng, con
đã
mệt mỏi mấy tháng rồi, trước hãy
đi
nghỉ
đã, có gì về sau lại
nói.”
Trì An nhìn bà trong chốc lát, chỉ có thể thỏa hiệp: “Tốt, Elena, ngủ ngon!”
Sau khi Elena chúc
cô
ngủ ngon xong, bà trở lại phòng khách,
không
có
đi
nghỉ ngơi, thoạt nhìn bà có chút sầu lo.
Trì An nhìn cánh cửa phòng
đã
đóng, cũng
không
có cách nào, đành phải lên giường nghỉ ngơi trước
đã.
Ở
trên
thuyền lâu như vậy,
hiện
giờ
đã
trở lại đất liền, Trì An vô cùng hoài niệm loại cảm giác này, nằm ở
trên
giường, rất nhanh
cô
đã
đi
vào giấc ngủ.
Trước khi
đi
vào giấc ngủ, dường như
cô
thấy mình
đã
quên gì đó.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Liêu Thần
- Chương 132: Người cá biển xanh 9