Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Liêu Thần

Chương 107: Nam thừa nữ hiếm 13

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trì An bị hành động của

hắn

làm cho sửng sốt.




ràng sáng hôm nay hành vi của người này vẫn còn thập phần khắc chế, dùng hình tượng ôn nhu để thể

hiện

mình. Dục niệm điên cuồng đều bị áp chế dưới biểu

hiện

ôn nhu bình tĩnh,

sự

khắc chế như thế phá lệ hấp dẫn người, càng khiến



muốn ngừng mà

không

được.


Nhưng

hiện

tại sao lại thế này?


Chờ đến khi



phát

hiện

sự

tình

không

thể vãn hồi, trong lúc nhất thời

không

biết nên hung hăng cự tuyệt, hay vẫn là đón ý hùa theo

hắn.


Lại

nói, bọn họ

đã

cùng nhau trải qua nhiều thế giới, chuyện nên làm đều

đã

làm, đối với loại chuyện này Trì An cũng

không

làm ra vẻ. Nhưng mà, thế giới này hoàn toàn bất đồng với những thế giới khác, thậm chí ngay từ lúc bắt đầu,



có thể cảm giác lực hấp dẫn cực kỳ đáng sợ

trên

người

hắn, thậm chí khiến



càng trở nên

không

giống mình.


Loại hấp dẫn đáng sợ này là do gen tin tức giữa nam và nữ mà ra.

không

chỉ có gen tin tức

trên

người phái nữ có thể hấp dẫn phái nam, khiến họ phóng thích du͙© vọиɠ nguyên thủy, mà gen tin tức

trên

người phái nam, cũng đồng thời hấp dẫn nữ giới.


Đây là

một

đặc thù của thế giới này.

sự

hấp dẫn giữa hai phái ở thế giới này

không

ai có thể thoát ra được.


Chỉ là, trừ bỏ lực hấp dẫn bên ngoài, còn có

một

thứ khiến



sợ hãi theo bản năng.


Môi

hắn

ở chung quanh động mạch cổ của



dùng sức mυ"ŧ vào, trong nháy mắt đó, Trì An cho rằng hàm răng của

hắn

sẽ

cắn nát mạch máu của mình. Hơi thở khủng bố của

hắn

khiến



rốt cục

không

nhịn được mà giãy giụa lên.


hắn

dễ dàng mà đem



ôm vào trong ngực, vừa hôn

cô, vừa khàn khàn

nói: „An An, An An của

anh, đừng cự tuyệt

anh...“


Vật cứng rắn như sắt của

hắn

kề sát

trên

bụng

nhỏ

của

cô, tiếng thở thô nặng của

hắnlướt qua tai

cô, khiến thân thể



nhũn ra,

không

thể khắc chế mà mềm mại ngã vào trong ngực

hắn.


một

tay Trì An gắt gao véo cánh tay

hắn, đáng tiếc quần áo kia vô cùng thô cứng, hơn nữa cánh tay

hắn

phi thường rắn chắc, khiến lực đạo của



nhẹ

đến khó phát

hiện, giống như

một

con mèo

nhỏ

đang

khều khều,

không

hề gây cảm giác khó chịu nào vớihắn.


„Tư Ngang...“ Giọng



suy yếu vang lên.


hắn

cúi đầu hôn môi

cô, tựa hồ

không

nghĩ đến từ nơi này nghe được

sự

cự tuyệt.


Trì An dùng sức xoay đẩu, đôi tay vỗ vào sau cổ

hắn, vuốt gáy

hắn, dùng sức

nói: „Tư Ngang, có người gõ cửa...“


hắn

ngừng động tác, hung hăng mà lưu lại

một

dấu hôn xinh đẹp ở cổ

cô, mới vừa lòng buông tay thả



ra.


Khi hai chân Trì An tiếp đất, thiếu chút nữa là ngã lên mặt đất, được

hắn

nhanh tay lẹ mắt đỡ được.


Cảm giác này

thật

giống như vừa làm ba ngày ba đêm, hai chân mềm nhũn

không

có biện pháp đứng thẳng lên, sắc mặt Trì An có chút đen, quả

thật

không

tin được

sự

kỳ lạ của thế giới này.


Chỉ là chạm vào

một

chút

đã

khiến



như mất cả sức lực,

thật

không

dám tưởng tượng, nếu làm đến bước cuối cùng

sẽ

biến dạng thành dạng gì.


Trì An có chút lo lắng, lại

một

lần nữa cảm thấy thế giới này

thật

là đầy ác ý.


Khi

hắn

đang

đỡ

cô, cửa phòng được mở ra.


Khi cửa phòng mở ra, vốn gen tin tức bị khóa ở trong nhà liền phát tán ra ngoài, khiến biểu tình mấy người đàn ông đứng ngoài cửa đều căng cứng, đôi mắt hơi hơi phiếm hồng, dùng áp lực mà khắc chế tầm mắt nhìn về phía phòng, chờ khi thấy



tình hình trong hình, mấy người đều trầm mặc.


Trì An bị bọn họ nhìn mà lòng run sợ, thiếu chút nữa là nhịn

không

được cầm lấy kiếm đâm mỗi người

một

nhát.


Có thể là ánh mắt phòng bị của



làm mấy người đàn ông ngay cửa lo lắng, cũng có thể là tư thế của hai người trong phòng làm bọn họ càng khó chịu, mấy người đó rất nhanh khôi phục lại bình thường, đem tầm mắt từ

trên

người Trì An dời

đi, nhìn lại bộ quân trang vẫn ngay ngắn

trên

người đàn ông kia.


„Xin lỗi, quấy rầy.“ Giọng Lục Hành

không

cho người ta cảm giác biết lỗi, „Trì tiểu thư, lúc trước quên đem vòng ức chế khí trả cho

cô.“


Trì An nhìn thấy vòng xích chó vô cùng quen thuộc

trên

tay

hắn...


không

đúng, là vòng cổ, da mặt có chút cứng đờ.




cuối cùng cũng hiểu

rõ, tại sao vừa vào cửa, Tư Ngang vốn dĩ luôn dùng hình tượng ôn nhu lại xúc động mà đem



đè xuống. Nếu

không

phải những người này gõ cửa, chỉ sợ hôm nay

không

cần ra cửa, yến tiệc đêm nay cũng

không

cần tham gia.


Trong lúc này, Trì An nhận thức vô cùng khắc sâu đối với mức hấp dẫn của nữ giới đối với nam giới.

Quả nhiên vòng ức chế khí này

thật

sự

trọng yếu.


Tư Ngang duỗi tay tiếp nhận vòng cổ, liếc nhìn bọn họ

một

cái,

một

lần nữa đeo lên cho Trì An.


Khi



vừa đeo lên vòng ức chế khí, gen tin tức trong

không

khí cũng chậm rãi tan

đi, thần sắc những người đàn ông cũng khôi phục bình tĩnh,

không

còn dùng ánh mắt sắc dục nhìn

cô.


Sau khi Tư Ngang mang vòng cổ lên cho Trì An,

không

chút để ý vén tóc ra sau gáy cho

cô, nhìn về phía Đoan Mộc Thư, hỏi: „Ngài có việc gì

không?“


Tầm mắt Đoan Mộc Thư dừng lại

trên

cổ Trì An, dĩ nhiên nhìn



dấu hôn nơi đó, ánh mắt trầm xuống.


hắn

thu hồi tầm mắt từ

trên

người Trì An,

một

chút cũng

không

thấy lỗi vì quấy rầy chuyện tốt của người khác, mỉm cười hỏi: „Xác

thật

có việc, về việc bị tập kích hôm nay, quan chỉ huy của chúng tôi có phát

hiện, mời ngài qua

một

chuyến.“


Tư Ngang khẽ nhíu mày, ánh mắt quét lên người đàn ông đó.

Vẻ mặt mấy người đàn ông chính trực nhìn

hắn,

không

thèm để ý chút nào việc đối phương phát

hiện

bản thân mình dụng tâm hiểm ác.


Tư Ngang ừ

một

tiếng, tỏ vẻ

đã

biết, sau đó duỗi tay đóng cửa lại, ngăn tầm mắt của những người

không

mời mà đến này.


Làm xong hết thảy, Tư Ngang quay đầu lại nhìn Trì An.

Tầm mắt

hắn

vẫn

âm

trầm như cũ, giống như vực sâu

không

đáy, nguy hiểm như muốn cắn người, khiến Trì An nhịn

không

được lùi về sau hai bước.


Sau

một

lúc lâu,

hắn

dùng giọng khắc chế

nói

với

cô: „An An,

anh

ra ngoài

mộtchuyến, muộn

một

tí,

anh

sẽ

đến đón em tham gia yến tiệc.“


Trì An đồng ý, vẫn như cũ đứng ở nơi đó nhìn

hắn.


hắn

tiến lên

một

bước, thấy



không

có phản ứng, lại tiến thêm

một

bước,

một

lần nữa ôm



vào trong ngực,

nhẹ

nhàng thở hắt ra.


hắn

không

thể tiếp thu việc



dùng ánh mắt sợ hãi nhìn mình, cho nên ngay từ khi bắt đầu,

hắn

đã

khắc chế

sự

điên cuồng trong bản thân mình, dùng hình tượng ôn nhu bao bọc lấy mình, mãi cho đến khi



cam tình tình nguyện mà ở lại bên cạnh

hắn.


Vận mệnh

đã

sắp đặt, có

một

giọng

nói

nói

cho

hắn

biết, người con

gái

này là của

hắn, chỉ thuộc về

một

mình

hắn.


Ngay cả khi toàn thế giớ đều cho rằng, nữ giới là tài sản chung của nhân loại, pháp luật quy định các



cần phải có bốn người chồng trở lên, nhưng

hắn

lại cảm thấy, sinh mệnh

hắn

sẽ

chỉ thuộc về người phụ nữ của mình,



sẽ

tự động

đi

đến bên cạnh

hắn,hắn

sẽ

không

chia sẻ



với bất kỳ ai.


Nếu ai có can đảm mơ ước

cô,

hắn

sẽ

không

nhịn được mà đem đối phương gϊếŧ chết.


Trong lòng ngực là

sự

điên cuồng hắc ám quay cuồng, nhưng vẻ mặt

hắn

vẫn bình tĩnh và ôn nhu, cúi đầu dùng vẻ mặt ôn nhu của mình cọ cọ vào khuôn mặt mềm mại của

cô, nhìn



lộ ra nụ cười nhu hòa.


Khi nhìn thấy bộ dáng thích ý của

cô,

trên

mặt

hắn

là nụ cười thắm thiết, hôn gương mặt

cô, mới vừa lòng rời

đi.


Chờ sau khi

hắn

rời

đi, Trì An nhịn

không

được vỗ vỗ khuôn mặt phiếm hồng của mình, tâm tình trào dưng trong lòng ngực từ từ trầm tĩnh lại.


Khi trời

đã

tối đen, Tư Ngang như lời

hắn

đã

nói,

đi

đến đón



tham gia yến tiệc.


hắn

cong cánh tay, quàng tay



qua, phối hợp bước chân của

cô, mang



ra cửa.


Khu tổ chức yến tiệc thực rộng, bố trí thành phòng khiêu vũ, hôm nay người đến tham gia yến tiệc đều là

một

đám đàn ông mặc quân trang,

không

nhìn thấy

một



gái

nào, chỉ nhìn thấy người chuyển giới, đại đa số là những



gái

phục vụ trong những bộ đồng phục.


Trì An cảm thấy bản thân mình giống như

đi

vào

một

buổi tiệc của đám đàn ông độc thân, hơn nữa đám đàn ông này vẫn có thể tùy thời mà hóa thành dã thú nguy hiểm, phụ nữ đến nơi này, giống như thỏ

nhỏ

lạc vào giữa bầy sói.


Vì thế



cọ cọ vào người Tư Ngang, khẩn trương nắm lấy

hắn, bộ dáng tuyệt đối

sẽkhông

rời khỏi người

hắn.


Điều này khiến cho

một

đám đàn ông vốn còn

đang

dùng ánh mắt nóng bỏng chờ đợi nhìn



phi thường bất mãn, trợn mắt tức giận nhìn Tư Ngang.


Khóe miệng Tư Ngang hơi gợi lên, đôi mắt màu tím liếc nhìn đám người chung quanh, kéo Trì An

đi

vào trong hội trường, đứng ngay giữa trung tâm sân khấu, lấy thân phận chủ nhân đọc diễn văn.


Trì An dựa vào người

hắn, nhẫn nại trước những ánh mắt kia.


Dường như cảm nhận được



không

khỏe, tay Tư Ngang

nhẹ

nhàng vỗ vỗ sau lưngcô, giúp



nhẫn nại lại.


Trì An hít thở sâu, ngẩng đầu nhìn

hắn

hơi hơi mỉm cười, nụ cười mềm mại và ngọt ngào, làm cho đám đàn ông phía dưới nhìn mà thiếu chút nữa hóa thân thành sói.


Người thiếu nữ vừa mới trưởng thành, như

một

nụ hoa nở rộ, tản ra hương thơm quyến rũ, so với những phụ nữ thành thục càng có sức hấp dẫn hơn. Kỳ

thật, đối với cánh đàn ông mà

nói, càng hấp dẫn bọn họ hơn, chính là đêm đầu tiên của người congái, làm

một

thiếu nữ chậm rãi dưới thân mình biến thân thành

một

phụ nữ thành thục quyến rũ, đó cũng là

một

loại lạc thú, phi thường có cảm giác thành tựu.


Sau khi đọc diễn văn, yến tiệc bắt đầu.

một

đám đàn ông cầm ly rượu vang đỏ nhìn bọn họ

đi

tới,

nói

chuyện với Tư Ngang, trong đó có cả mấy người đàn ông ban ngay theo đuổi Trì An, từ huân chương

trênngười bọn họ, có thể thấy thân phận bọn họ cực cao.


„Tư Ngang, khi nào mà ngài tìm được

một



gái

nhỏ

ngọt ngào khả ái như vậy, vậy mà

không

báo cho chúng tôi biết,

thật



không

đúng mà.“ Cưu Dẫn nhìn Tư Ngang, tay cầm ly rượu vang đỏ giơ lên, sau đó nhìn Trì An mỉm cười, nốt ruồi nơi khóe mắt ánh lên vẻ mê ly dưới ánh sáng lấp lánh.


Trì Am làm lơ

hắn, đứng dựa vào người Tư Ngang.


Kỷ Tu cũng nhìn Tư Ngang, giơ ly rượu trong tay lên, tiếp theo

nói

với Trì An: „Trì tiểu thư, chị



có chút

không

khỏe, cho nên



ấy

không

có biện pháp tham dự buổi tiệc hôm nay,



ấy vô cùng xin lỗi

cô.“


„không

sao cả.“ Trì An bình tĩnh

nói, „hiện

tại chị ấy thế nào rồi?“


„không

có việc gì, nghỉ ngơi

một

chút là tốt rồi.“ Kỷ Tu

nói, sau đó cười cười

nói: „Trì tiểu thư, tôi đại diện cho khu 4, lúc nào cũng hoan nghênh



trở về,



có thể suy xét lại ý của chị

cô.“


Vẻ mặt Tư Ngang đầy lạnh lùng.

Kỷ Tu liếc xéo

hắn

một

cái,

không

sợ chút nào.


Trì An lễ phép cười

nói: „Cám ơn, tôi

sẽ

không

suy nghĩ lại.“


Kỷ Tu hơi hơi mỉm cười, cũng

không

vì thế mà tức giận, cùng Tư Ngang

nói

chuyện tiếp.


Tiếp theo, càng ngày càng có nhiều người tìm Tư Ngang

nói

chuyện, đem Trì An để qua

một

bên, giống như





một

vách tường hoa, đứng bên cạnh ăn

không

ngồi rồi uống nước trái cây Tư Ngang cho người đem đến cho

cô.


Đám đàn ông trong buổi tiệc thấy

một

màn như vậy,

không

khỏi ngo ngoe rục rịch lên.


Lúc này,

một

giọng

nói

vang lên: „Trì tiểu thư.“


Trì An ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông

không

biết từ khi nào

đã

đến bên cạnhcô,



không

hé răng, nhếch miệng nhìn

hắn.


Cưu Dẫn khẽ cười,

nói: „Trì tiểu thư, chuyện hôm nay, nếu dọa đến

cô, tôi

thật

xin lỗi. Nhưng chắc là



biết,



có bao nhiêu quyến rũ, làm tôi khó mà kìm lòng nổi, mới làm ra chuyện như vậy, đây là bản năng của đàn ông, mong



thứ lỗi.“


hắn

nói

„mong



thứ lỗi“, nhưng

một

chút cũng

không

cảm thấy hành vi của mình là sai lầm, mang đến cho người ta bao nhiêu phiền phức.


Trì An phát

hiện

tam quan của thế giới này quả nhiên

không

thể cân nhắc đến, quyết đoán im lặng

không

nói

lời nào.


„Trì tiểu thư, tôi có thể theo đuổi



sao?“

hắn

lại hỏi.


Trì An lạnh lùng

nói

với

hắn: „không

thể!“


„Tại sao?“ Vẻ mặt

hắn

đầy

sự

khó hiểu.


Trì An quay đầu nhìn

hắn, cố ý dùng

sự

ngây thơ mà cố chấp

nói: „Vì tôi chỉ cần

mộtngười là Tư Ngang, đàn ông chỉ

một

là đủ rồi, tôi

không

có lòng tham.“


Nghe được lời này, khóe miệng Cưu Dẫn nhịn

không

được mà run rẩy, cuối cùng pháthiện

ra



gái

này quả

thật

như trong tư liệu điều tra, phi thường kỳ quái.


không

nói

chuyện hôm nay



sử dụng kiếm thuật nhanh nhẹn khi chạy trốn ở quảng trường, ngay cả ý tưởng kỳ lạ

hiện

giờ của

cô, cũng

không

phải điều mà phụ nữ bình thường nên có. Trừ những chuyện đó ra, phụ nữ phải phụ thuộc vào đàn ông,

khôngnên độc lập tự chủ như vậy.




hoàn toàn

không

giống phụ nữ.


Nhưng gen tin tức

trên

người



lại có hương vị vô cùng ngọt ngào, xác

thật

là hương vị nữ nhân.


Cưu Dẫn cười cười

nói: „Trì tiểu thư, có thể



không

biết, Tư Ngang

đã

từng nổ súng với người phụ nữ có ý đồ quyến rũ

hắn. Đàn ông mà nổ súng với phụ nữ, là vô cùng nguy hiểm,



thật

sự

muốn ở bên cạnh

hắn

ta sao?“


Nếu Tư Ngang vì người phụ nữ kia quyến rũ mà tiếp nhận như những kẻ khác, trở thành người tình của



gái

kia,



mới tức đến hộc máu,

sẽ

chém cho

hắn

ngàn đao, sau đó vứt bỏ

không

cần!


Trong lòng Trì An nghĩ thầm,

trên

mặt cũng lộ ra vẻ cao hứng,

nói: „Nếu người đàn ông

không

thể khắc chế trước

sự

quyến rũ của

một

người phụ nữ, tôi cũng

khôngmuốn. Tư Ngang như thế là rất tốt, tôi thích người đàn ông như

anh

ấy!“


Cưu Dẫn

không

còn lời nào để

nói.


Tam quan

không

giống nhau, suy nghĩ

không

đồng điệu,

thật

sự

không

có biện pháp câu thông.


Chờ Cưu Dẫn rốt cuộc bị Trì An làm cho giận dỗi rời

đi, Tư Ngang cũng thoát thân trở lại đây, làm cho những kẻ có ý đồ thất vọng

không

thôi.


hắn

nhìn thấy Cưu Dẫn rời

đi, cúi đầu nhìn

cô, cười hỏi: „Hai người vừa

nói

gì thế?“ Sao có thể

nói

đến cao hứng như vậy.


Ánh mắt

hắn

âm

trầm, đè nén cảm xúc hắc ám trong lòng xuống.


Đôi mắt Trì An xoay chuyển, nhìn ra được

hắn

rất để ý, nên cười

nói: „hắn

nói,

anh

đãtừng nổ súng với người có ý đồ quyến rũ

anh,

anh

làm vậy là phạm pháp,

anh



mộtngười vô cùng nguy hiểm, muốn em xác nhận có

thật

sự

muốn ở bên cạnh

anh

haykhông.“


Tay cầm ly rượu của Tư Ngang hơi dùng sức, thiếu chút nữa là làm ly rượu bể nát, may mắn

hắn

còn chút lý trí kiềm chế lại.


hắn

cúi đầu nhìn vẻ mặt vô tội của

cô, nhàn nhạt

nói: „Đúng là chuyện như vậy. Nhưng đó cũng

không

phải là người phụ nữ

anh

muốn, cho nên lúc đó

anh

đã



ràng cự tuyệt



ta, ai ngờ



ta

không

hết hy vọng, từ phía sau nhào đến,

anh

tưởng là kẻ địch, cho nên mới nổ súng.“


Trì An nghe

hắn

giải thích, có chút đồng tình với người con

gái

kia.


Phụ nữ ở thế giới này vì thưa thớt, nên dù có đôi khi bi thương, nhưng cũng có người hưởng thụ loại chuyện như vậy. Phụ nữ vẫn luôn được đàn ông sủng ái, nếu



ta nhìn trúng người đàn ông nào đó, rất ít người

sẽ

từ chối. Mà khi ấy khi bị Tư Ngang từ chối, có khả năng

đã

kí©h thí©ɧ lòng hiếu thắng của



ta, mới có thể

không

quan tâm mà đánh lén, bị Tư Ngang tưởng là kẻ địch mà rút súng ra bắn.


thật

xui xẻo mà.


Trì An nhịn

không

được muốn cười, sau đó đột nhiên lại xúc động, nhón chân, hôn lên cằm

hắn.


Hành động này lọt vào ánh mắt của đa số cánh đàn ông ở đây, trong phút chốc, các loại ánh mắt ghen tị lẫn hâm mộ bao lấy Tư Ngang.

Tư Ngang lơ

đi

những ánh mắt gϊếŧ người kia, thấy thời gian

không

sai biệt lắm,

nói

với Trì An: „Nếu em

không

muốn ở chỗ này,

thì

về phòng trước

đi.“


Trì An có chút giật mình hỏi: „Có thể

đi

trước sao?“


„Dĩ nhiên,

yêu

cầu của phụ nữ,

không

có đàn ông nào có thể cự tuyệt.“ Khóe môi Tư Ngang hơi nhếch lên, lộ ra ý cười

không



ràng.


Trì An sờ sờ mũi, thấy biểu tình của

hắn,

thì

biết

hắn

có ý chơi xấu. Vì vậy,



vô cùng vui sướиɠ mà tỏ vẻ mệt mỏi, muốn trở về phòng nghỉ ngơi.


Tư Ngang gọi hai cảnh vệ đưa



về phòng, cúi người

nhẹ

nhàng hôn lên thùy tai củacô, dùng giọng trầm thấp

nói: „Chờ

anh.“


Trì An: „...“

Sau khi trở lại phòng, Trì An nhớ lại giọng trầm thấp của

hắn,

trên

mặt nóng lên từng chút

một.


Đều là tài xế già, sao có thể

không



ý tứ của

hắn, chính là vì hiểu

rõ, mới khiến trái tim xao động, loại xao động này, là do phản ứng của gen tin tức, dù



muốn tâm lặng như nước, cũng

không

làm được.


Chỉ tiếc, khi yến tiệc kết thúc,

một

quân lệnh khẩn cấp từ trung ương gửi đến, lệnh mọi người chuẩn bị.
« Chương TrướcChương Tiếp »