Chương 100: Nam thừa nữ hiếm 6

Trong trung tâm có rất nhiều phụ nữ, hơn nữa còn ăn mặc trang điểm

thật

xinh đẹp, những



gái

xinh đẹp cao gầy là nhân viên phục vụ nơi này.


Trì An nhịn

không

được tò mò quan sát, những



gái

đó mỉm cười đón chào quan khách, đặc biệt là những quan nhân cẩn thận dìu các



gái, có thể thấy được các

côvô cùng thiện ý, phục vụ ân cần chu đáo.


Càng nhìn, vẻ mặt Trì An càng kinh dị.



phát

hiện, những



gái

cao gầy xinh đẹp này

không

phải là phụ nữ đích

thật.


Các



là người chuyển giới.


Theo

một

ý nghĩ khác, chính là đàn ông tiếp nhận giải phẩu chuyển đổi giới tính,

sẽ

trở thành phụ nữ, cũng giống như hai vợ chồng nhận nuôi hai chị em Trì An, Trì Mộng, mẹ các



chính là

một

người chuyển giới.


Những người chuyển đổi giới tính này thành công vô cùng, có thể thấy được kỹ thuật nơi đây rất tiên tiến, có thể làm cho các



hoàn toàn có được ngoại hình cùng cơ quan sinh sản như phụ nữ. Ít nhất Trì An căn bản

không

phân



những



gái

đókhông

phải là phụ nữ

thật

sự, cho đến khi nhìn thấy các



gái

được các quan quân cẩn thận dìu vào,

trên

cổ các



mang vòng cổ,



mới hiểu được bí

ẩn

trong đó.


Vì phòng ngừa gen tin tức của phái nữ sinh ra ảnh hưởng đến phái nam, khiến cho các vị quan quân thường ngày luôn kiềm chế bản thân

sẽ

bị du͙© vọиɠ cầm thú chi phối, cho nên các



sẽ

mang vòng cổ ức chế gen tin tức khi

đi

ra cửa, trong mắt Trì An, những chiếc vòng này giống như vòng cổ của thú cưng, cũng có thể có tên gọi tắt là thẻ bài.


Mặc kệ là nó được nạm đá quý hay là kim cương,

thì

nó là đều là vòng cổ cho thú cưng.


Nghĩ đến sau này mình cũng phải mang nó mỗi khi

đi

ra ngoài, Trì An

đã

không

có cảm giác trông mong gì với cuộc sống sau này.


“Tiên sinh, xin hỏi ngài có

yêu

cầu gì?”

một



gái

cao gầy xinh đẹp

đi

tới, thân thiết tươi cười hỏi,

trên

người



mặc

một

đồng phục, là người hướng dẫn tại trung tâm mua sắm.


Giọng nam trầm thấp vang lên: “Muốn mua trang phục cho



ấy.”


Ánh mắt



gái

kia chuyển đến

trên

người Trì An, dùng ánh mắt miệt thị

không

dễ phát

hiện

đáng giá



một

lát, nhìn về phía người đàn ông tươi cười,

nói: “Mời hai vị theo tôi.”


Da mặt Trì An có chút cứng đờ, loại ánh mắt miệt thị này, tựa như

đang

nhìn rác rưởi, đây là chuyện gì?


Trong lúc



đang

nghĩ ngợi hai người

đã

đi

qua mấy cửa hàng quần áo hàng hiệu,một



gái

ăn mặc trang điểm xinh đẹp

đi

qua, đầu tiên là dùng ánh mắt e lệ ngượng ngùng nhìn Tư Ngang, sau đó ánh mắt rơi xuống người Trì An

đang

được

hắn

nắm tay, dùng

một

ánh mắt như

đang

nhìn

đang

rác rưởi mà nhìn

cô, sau đó nhanh chóng thu hồi tầm mắt.


Trì An: “……”

Trước tiên bọn họ

đi

mua giày và phụ kiện, tiếp theo

đi

vào

một

cửa hàng bán quần áo nữ, nữ nhân viên chọn vài chiếc váy cho Trì An

đi

vào phòng thử thay đồ.


Về phần Tư Ngang, được mời đến khu bên cạnh nghỉ ngơi ngồi chờ, người phục vụ tri kỷ mang cà phê và điểm tâm ra, còn có tạp chí cho người ngồi chờ.

Khi Trì An ôm lấy mấy bộ quần áo

đi

vào phòng thử, lại bắt gặp những ánh mắt miệt thị khác nhìn mình.


Phòng thử quần áo rất lớn, nơi này còn có mấy người phụ nữ

đang

thay đồ, nhìn thấy Trì An

đi

vào, sôi nổi quay đầu nhìn qua.


Trì An bình tĩnh mà ôm quần áo

đi

vào thử.


„... Chính là



ta,

một

người chuyển giới, vậy mà

không

biết xấu hổ ở bên cạnh quan chỉ huy!“


„thật

không

biết xấu hổ,

không

tự hiểu lấy mình!“


„Quan chỉ huy khu 5 của chúng ta

không

giống những khu khác, dựa vào năng lực chân chính mà ngồi lên vị trí chỉ huy, cũng

không

giống những quan quân ở khu khác, phải dùng phụ nữ kí©h thí©ɧ gen tin tức chiến sĩ trong cơ thể, có thể thấy được là

mộtngười đàn ông chân chính! Người đàn ông như thế,

một

người chuyển giới như thế sao có thể xứng đôi?“


„Đúng! Chỉ có phụ nữ

thật

sự

mới có thể xứng đôi! Nhưng nếu là phụ nữ, chắc chắn bị đám đàn ông chơi đến nát vụn.“


„Chỉ sợ

không

được, số lượng phụ nữ quá ít, phụ nữ trong kim ốc cũng

không

đủ, quan chỉ huy chỉ có thể dùng chung với

anh

em.“


„Vậy nên quan chỉ huy chọn

một

người chuyển giới sao?“


„không

cần! Nhìn thấy

một

người chuyển giới

đi

bên cạnh quan chỉ huy, tôi

thật

khôngchịu nổi! Chỉ có phụ nữ

thật

sự

mới có thể xứng đôi!“


„Đúng! Chỉ có phụ nữ chân chính mới xứng đôi!“

„Đúng vậy, người chuyển giới vừa rồi... Ai da,

nói

ra cũng cảm thấy dơ miệng! Làm sao có thể chuyển giới thành người

nhỏ

gầy khô quắt như vậy chứ?



ta phát dục thành như vậy,

không

làm thất vọng gen của con người sao?“


„Chỉ có nhóm người La Mỗ Sâm mới có thể trưởng thành khô quắt như vậy thôi.“

„...“

Trì An nghe xong những lời này, có chút dở khóc dở cười, cuối cùng cũng hiểu



vì sao ánh mắt những người này lại đầy ghét bỏ như vậy,

thì

ra ngộ nhận



là người chuyển giới, hơn nữa còn là

một

người trưởng thành xấu xí, thực xin lỗi gen tiến hóa biến tính của nhân loại.


Cố tình người chuyển giới này còn chẳng biết xấu hổ mà

đi

bên cạnh quan chỉ huy khu 5, quả

thật

là khiêu chiến thần kinh của những người này,

không

trách các



khó có thể tiếp thu.


Nguyên chủ vẫn luôn lấy thân phận nam giới sinh sống bên ngoài mấy năm nay, bữa đói bữa no mà lớn lên, lại là vào thời kỳ trưởng thành, dinh dưỡng

không

cung cấp đủ, cho nên thoạt nhìn vừa gấy vừa

nhỏ, cũng

không

trách người khác hiểu lầm. Tuy nửa tháng dưỡng thương được ăn uống đầy đủ, nhưng cũng chỉ dưỡng ra vài lạng thịt, so với những người chuyển giới cao gầy xinh đẹp kia

thì

quả

thật

không

giống

một

phụ nữ bình thường.


Trì An

không

nói

lời nào mà cúi đầu nhìn bộ ngực bằng phẳng bị bó buộc trong bộ quân trang rộng lớn, ngay cả mình còn có chút

không

tin, đừng

nói

là người khác.


Chậm rì rì mang thay mấy chiếc váy mà nhân viên bán hàng lựa chọn ban nãy, lại đem mái tóc ngắn có chút rối loạn chảy lại cho gọn gàng, Trì An đá rơi chiếc giày

không

vừa chân, kéo cửa

đi

ra ngoài.


Trong nháy mắt



mở cửa, tiếng thảo luận bên ngoài cuối cùng cũng ngừng lại.


Mọi người quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy người

đi

ra, bỗng nhiên tất cả đều ngừng miệng lại.


Cơ hồ là trợn mắt há hốc mồm mà nhìn



gái

nhỏ

mặc chiếc váy trễ vai dài qua gối, bả vai mượt mà, xương quai xanh tinh xảo, đôi nhũ phong đỉnh đỉnh, vòng eo mảnh khảnh, còn có

một

đôi chân thon dài tương xứng, tuy

nhỏ

nhắn nhưng lại đáng

yêumê người, nơi nào giống

một

bé trai gầy ốm khô quắt

không

hợp với bộ quân trang rộng lớn khi nãy.


Các



hoài nghi có phải có người

đi

vào đổi người

không?


Nhìn kỹ, khuôn mặt kia cũng rất xinh đẹp, mặc dù có chút

không

khỏe, nhưng làn da cũng trắng nõn.


Nhóm người cứng họng mà nhìn



đạp hai chân trần lên

trên

tấm thảm mềm mại,

điđến khu phòng nghỉ.


Khu nghỉ ngơi, người đàn ông vốn

đang

chậm rãi uống cà phê nghe được thanh

âm, ngẩng đầu nhìn qua, khi nhìn thấy



gái

nhỏ

đi

đến nhìn mình, đôi mắt tím u ám trong nháy mắt có tia sáng lướt qua, giống như đột nhiên phát sáng, nhưng rất nhanh cảm xúc thâm trầm kia bị đè nén xuống.


„Đẹp

không?“ Trì An ra vẻ bình thường hỏi,

trên

mặt là nụ cười ấm áp mê người.


Ánh mắt người đàn ông lướt qua bả vai mượt mà của

cô, đến phần vai trần trắng nõnkhông

tì vết, còn có nhũ phong thẳng đứng kia, theo đường cong lả lướt xuống đôi chân mảnh khảnh, cuối cùng dừng lại

trên

bàn chân trần.


Hai chân



vô cùng

nhỏ

nhắn xinh xắn, đứng

trên

tấm thảm màu xanh biếc, khi đôi mắt ám trầm lướt đến bàn chân trắng nõn của

cô, năm ngón chân mượt mà no đủ, lộ ra màu hồng nhạt khỏe khoắn, yểu điệu

đi

tới, dễ dàng gợi lên du͙© vọиɠ trong lònghắn.


hắn

đột nhiên đứng lên, cầm lấy đôi giày xăng-đan mới mua lúc nãy,

đi

đến trước mặtcô, quỳ

một

gối xuống, nâng chân



lên, vì



mang giày vào.


Trì An theo bản năng duỗi tay vịn lên vai

hắn, chống đỡ thân mình mình, kinh ngạc mà nhìn người đàn ông

đang

quỳ

một

gối mang giày cho mình.


Cái tư thế này, tỏ vẻ người đàn ông thần phục người phụ nữ, thành kính mà trung trinh.

Trì An ngẩng đầu nhìn chung quanh,

không

ngoài ý muốn nhìn thấy

một

đám „nữ nhân“ trợn mắt há hốc mồm.


không

biết làm sao,



có chút muốn cười, lại có chút đắc ý, càng có ý muốn muốn đem người đàn ông

đang

mang giày cho mình kéo tới, cho

hắn

một

cái hôn.


Thế giới này, tuy rằng địa vị nam nữ cực kỳ bất bình đẳng, nhưng ở

một

phương diện nào đó lại cực kỳ bình đẳng.


Ví như, tuy đàn ông có thể dùng du͙© vọиɠ câu dẫn chinh phục phụ nữ, đem phụ nữ nuôi dưỡng bên cạnh, nhưng ở mặt khác, bọn họ lại tôn trọng phụ nữ, đem các



tôn sùng như là nữ vương mà chiếu cố, trung thành cùng với du͙© vọиɠ chứa đầy trong gen tin tức.


Thậm chí nếu bọn họ muốn đạt được tâm của người phụ nữ,

thì

phải đối với người nữ đó thần phục và trung trinh.


Cho nên, người đàn ông này vẫn luôn phá lệ thủ lễ trong suốt đoạn thời gian này.

Cũng vì như thế,

hắn

không

thể cưỡng bách

cô, mà là tôn trọng

cô, thậm chí là nịnh hót

cô,

không

tiếng động mà dụ dỗ

cô.


Ví như việc

hắn

đang

làm

hiện

giờ.


Bàn tay cầm lấy chân



chút khô nóng lại có chút hơi lạnh, khi lòng bàn tay vô tình mà mơn trớn bàn chân

cô, làm



giật mình, thiếu chút nữa là ngã xuống.


Trì An còn chưa kịp tức giận vì

hắn

âm

thần câu dẫn,

hắn

đã

cúi đầu hôn lên chân

cô, sau đó lại tiếp túc mang giày cho

cô, hai dây giày quấn lấy chân



được thắt thành nơ con bướm, càng làm nổi bật đôi chân tinh xảo của

cô.


Làm tốt hết mọi thứ,

hắn

mới đứng lên.


Chờ sau khi

hắn

đứng lên, hai người cao thấp chênh lệch, nên

hắn

có thể từ

trên

cao nhìn xuống

cô, biểu tình lãnh đạm lại cường thế,

thật

sự

không

nhìn ra vẻ thần phục khiêm tốn vừa rồi.


Cảm giác xúc động trong lòng Trì An liền quay đầu biến mất.

Cuối cùng,

hắn

nắm tay

cô, bảo người đem đồ

đã

mua hôm nay đều đưa đến phủ trong thành, sau đó nắm tay



rời

đi.


Sau khi đổi trang phục, Trì An phát

hiện

ánh mắt mọi người chung quanh

đã

thay đổi, từ miệt thị chuyển thành kinh ngạc, trong kinh ngạc lại có vài phần

không

cam lòng, ghen ghét

không

thôi.


Bọn họ đều biết người đàn ông bên cạnh

cô, hơn nữa còn vì

hắn

mà ghen ghét

cô.


hắn

lại mang



đến

một

nhà hàng dùng cơm.


Nhà hàng có rất nhiều người đàn ông mặc quân trang, đại đa số là quân trang màu đen, hẳn là quân nhân khu 5, khi bọn họ nhìn thấy

hắn

đi

vào, sôi nổi đứng dậy cởi quân mũ hành lễ, sau đó dùng ánh mắt tò mò mờ mịt mà đánh giá Trì An.


Nhân viên phục vụ đối với Trì An vô cùng hòa nhã, chờ sau khi bọn họ dùng cơm xong,hắn

mang tới

một

phần bánh kem, hỏi: „Tiểu thư xinh đẹp, mời dùng món tráng miệng nổi tiếng của tiệm chúng tôi – bánh kem rừng rậm xanh.“


Trì An nhìn

hắn

ta cười

nói

một

tiếng cảm ơn, cầm lấy chiếc muỗng bạc

nhỏ

ăn bánh kem.


Người đàn ông ngồi đối diện trầm mặc nhìn

cô, ánh mắt rơi xuống đôi môi lúc đóng lúc mở của

cô.


Định lực của Trì An có tốt đến mấy nhưng bị

hắn

nhìn đến vậy cũng có chút

khôngđược tự nhiên, nên múc lấy muỗng bánh kem, đưa tới trước mặt

hắn,

nói: „Bánh kem ở tiệm này vị

thật

không

sai,

anh

cũng nếm thử

đi.“


Biểu tình của

hắn

có vài phần trầm mặc, ánh mắt cũng bỗng dưng thay đổi, sau đó há miệng ăn đồ



đút tới.


Trì An thấy

hắn

ngoan ngoãn mà ăn, khi

đang

muốn cao hứng, đột nhiên phát

hiện

cả nhà hàng

thật

im ắng, tất cả mọi người đều dùng

một

loại ánh mắt quái dị nhìn

cô.


Động tác Trì An có chút cứng ngắc, chẳng lẽ vừa rồi



làm chuyện gì

không

hợp lẽ thường sao?


Vì việc này, động tác kế tiếp của Trì An cẩn thận hơn rất nhiều.

Nguyên chủ từ

nhỏ

đến lớn sinh sống trong giới người thường, hơn nữa vẫn sống với thân phận của

một

bé trai, chỉ mơ hồ biết sinh hoạt trong kim ốc

không

phải là cuộc sống mà



ấy thích, nhưng đối với cách hành xử giữa nam và nữ lại

không



ràng lắm.


Đồng dạng, Trì An cũng

không

hiểu

rõ, càng

không



phương thức ở chung giưa nam nữ ở thế giới này,

không

biết hàng động vừa rồi có ý nghĩa đặc biệt gì

không.


Sau khi ăn cơm xong, trời cũng

không

còn sớm, Lục Hành lái xe đến đón bọn họ trở về.


Ăn uống no đủ, hơn nữa xe chạy vô cùng vững vàng, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập tới, Trì An theo bản năng dựa vào lòng ngực người đàn ông bên cạnh, lôi kéo quân trang của

hắn, che miệng ngáp

một

cái, sau đó nhắm mắt lại ngủ.


Động tác



vô cùng tự nhiên quen thuộc, phảng phất như cái ôm này là do



định ra,

không

chỉ khiến người bên cạnh ngẩn ngơ, mà ngay cả Lục Hành lái xe phía trước cũng thiếu chút nữa đυ.ng vào lan can phòng hộ ven đường.


Người đàn ông cúi đầu nhìn



một

lúc, sau đó duỗi tay đem đầu



nâng lên, để



cómột

tư thế thoải mái hơn.


Lục Hành thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy

một

màn như vậy, trong lòng

không

thể tránh được dâng lên

một

cảm giác ghen ghét, dùng lực nhẫn nại cực lớn mới có thể khắc chế xúc động muốn

đi

khiêu chiến quan chỉ huy.


Hai tay lái xe của Lục Hành

đã

nổi gân xanh lên, đôi mắt đào hoa đầy vẻ nguy hiểm nhìn về phía trước, quanh người là hơi thở thơm tho ngọt ngào thuộc về phái nữ, trongkhông

gian

nhỏ

hẹp,

không

chỗ nào

không

khıêυ khí©h thần kinh và du͙© vọиɠ của đàn ông.


Tự chủ của đàn ông ở trước mặt phụ nữ

thật

khó để chịu được

một

kích!


Đột nhiên, người trong ngực

hắn

phát ra

âm

thanh

không

thoải mái, sau đó lại chui vào lòng ngực

hắn.


Tư Ngang ôm lấy eo

cô, cởϊ áσ khoác quân trang

trên

người, khoác lên người

cô, thấy đôi mắt

đang

nhíu lại của



giãn ra, giống như vật

nhỏ

biểu lộ

sự

thích ý,

một

tay đặttrên

vai

hắn, mặt dựa vào cổ

hắn, lười biếng

đi

vào giấc ngủ.


Lục Hành cảm thấy quan chỉ huy giống như

đang

dưỡng

một

vật

nhỏ,



ràng so với phong cách lạnh lùng của quân nhân

không

hợp, nhưng lại thập phần hài hòa.


thật

là làm người hâm mộ!


***

Chờ đến khi Trì An tỉnh lại

đã

là sáng ngày hôm sau.




xoa xoa đôi mắt, ôm chăn ngồi dậy, nhìn thấy sắc trời tờ mờ sáng bên ngoài, nhịnkhông

được gõ gõ đầu, ngày hôm qua sao lại ngủ như chết

trên

xe, khi bị người ôm trở về,



cũng có chút ý thức, nhưng ở thế giới trước, làm bạn bên người Tư Ngang hơn bốn mươi năm,

đã

quen với hơi thở của

hắn, cho nên lại tiếp tục ngủ tiếp.


Ngáp

một

cái,



đứng dậy,

đi

tắm nước nóng, thay quần áo ngày hôm qua mới mua.


Ngày hôm qua chủ yếu là mua váy, có thể thấy được thái độ đối với phái nữ ở thế giới này, là phái nữ là phải mặc váy, dĩ nhiên người mặc váy

không

nhất định là phụ nữ, cũng có thể là người chuyển giới.


Mới vừa mặc đồ xong, Trì An

đang

nghĩ tới

không

biết hôm nay người kia có mang bữa sáng đến đút



ăn

không, lại

không

nghĩ đến người đến lại là Lục Hành.


„Sáng sớm người của khu 4 đến, quan chỉ huy

đang

tiếp đãi bọn họ, nên lệnh tôi mang bữa sáng đến cho

cô.“ Lục Hành cười tủm tỉm

nói.


Trì An ngẩng đầu nhìn

hắn, thấy

trên

gương mặt

yêu

nghiệt kia dường như hoàn toànkhông

có vẻ nôn nóng hay khẩn trương gì đó, cũng

không

biết

hắn



thật

sự

khôngkhẩn trương, hay là có thói quen che giấu mọi cảm xúc dưới gương mặt hay cười kia.


Sau khi Trì An thất thần ăn xong đồ ăn sáng,

đã

thấy Lục Hành dựa vào

một

bên tường, dùng

một

loại biểu tình mà



không

nhìn thấu nhìn

cô.


Trì An cúi xuống hỏi: „Có chuyện gì sao?“

Lục Hành thâm trầm nhìn



trong chốc lát, cười

nói: „không

có gì, chỉ là tôi thấy



làmột



gái

kỳ quái.“


„Cám ơn

đã

khen.“


Lục Hành: „...”

không

chỉ có kỳ quái, hơn nữa còn có da mặt dày!


Lục Hành vừa thu thập xong đồ chuẩn bị rời

đi,

đã

có binh lính đến, được lệnh mời Trì An đến phòng tiếp khách

một

chuyến.


Sau khi Lục Hành nghe xong, đem bộ đồ ăn đưa cho binh lính kia, vuốt tóc mình,

nói: „Tôi

sẽ

đưa



ấy đến đó.“


Binh lính kia giơ tay làm lễ chào, sau đó mang bộ đồ ăn

đi.


Lục Hành mang theo Trì An

đi

đến phòng tiếp khách,

hắn

đi

phía trước, thân cao chân dài, mỗi

một

bước

nhẹ

nhàng

không

nhanh

không

chậm, lại làm cho nấm lùn Trì An đuổi theo vất vả, Lục Hành làm như

không

có phát

hiện, thong thả

đi

về phía trước.


Trì An nhìn chằm chằm người phía trước, cảm thấy đàn ông của thế giới này lớn lênthật

không

khoa học, mỗi người đều là thân cao chân dài, khi mặc quân trang, chính khí ngời ngời, có thể khỏa mãn ảo tưởng của phái nữ đối với đàn ông trong bộ quân trang.


Kỳ

thật

thói quen tật xấu của đàn ông che giấu dưới bộ quân trang mới là căn nguyên tội ác của thế giới này.


Lục Hành bước chân

không

ngừng, mãi cho đến khi nghe được tiếng hít thở

không

ổn ở phía sau,

hắn

mới thả chậm bước chân, sau đó xoay người lại nhìn

cô.


Trì An thiếu chút nữa là giống như hôm qua, đυ.ng đầu vào người

hắn. Khó khăn lắm mới dừng lại bước chân,



cẩn thận mà lui về sau

một

bước, nghi hoặc mà nhìn

hắn.


trên

mặt Lục Hành vẫn là nụ cười tươi tắn, đôi mắt đào hoa híp lại, nhộn nhạo phát sáng, diễm lệ kinh người, nhưng Trì An lại cảm thấy bộ dáng

hắn

lúc này có gì đókhông

đúng.


„thật

xin lỗi, tôi

không

chú ý tới



không

đi

nhanh được.“ Lục Hành

nói

lời xin lỗi.


một

chút thành ý cũng

không

có.


Trì An

nói

không

sao, lại cùng

hắn

đi

tiếp đến phòng khách.


Trước cửa phòng tiếp khách có hai binh lính đứng thủ, thấy bọn họ đến, làm

một

cái chào theo chuẩn quân đội, sau đó mở cửa lớn ra, mời bọn họ

đi

vào.


Mới vừa vào cửa,

đã

thấy Tư Ngang mặc

một

thân quân trang màu đen ngồi ở ghế chủ vị, đứng bên người

hắn

là Nguyên Tịch cũng đồng dạng mặc quân trang.


Vẻ mặt Nguyên Tịch

không

chút biểu tình mà nhìn vị khách đối diện, khí thế lạnh nhạt cường ngạnh, dễ dàng có thể đem khí thế đối phương áp xuống.


Nhưng mà, người

đang

ngồi lại

không

chú ý đến Nguyên Tịch, ngược lại càng kiêng kị với vị trầm mặc ngồi ghế chủ vị đối diện, tuy

hắn

không

nói

lời nào, toàn trường hoàn toàn là từ quan hành chính và bọn họ can thiệp, nhưng chỉ cần

hắn

ngồi ở chỗ kia, cũng

không

ai dám xem

nhẹ

sự

tồn tại của

hắn.


Nghe được tiếng mở cửa, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn,

thì

nhìn thấy

mộtcô

gái

nhỏ

đi

vào.


Vóc người Lục Hành thon dài cao lớn

đi

phía sau

cô, càng làm nổi bật vẻ xinh xắn lanh lợi, non mềm tinh tế.


Nghĩ đến



gái

nhỏ

này còn chưa có thành niên, đám đàn ông ở đây nhìn

cô, nhịnkhông

được lộ ra thần sắc nóng bỏng. Nhưng vì bên cạnh có vị quan chỉ huy khu 5 nhìn, tuy trong lòng có lửa nóng, lại

không

dám biểu

hiện

rất



ràng, dùng ánh mắt mịt mờ bắn phá vật liệu may mắn đơn bạc bao lấy thân hình nữ tính của

cô.


Da đầu Trì An trở nên tê dại vì những người đó dùng ánh mắt xem con mồi nhìn mình, phảng phất ngay sau đó, có thể

sẽ

bị bọn họ lột sạch quần áo, tiến hành du͙© vọиɠ nguyên thủy.


Thế giới này

thật

sự

làm người ta khϊếp sợ.


Ánh mắt Tư Ngang đảo qua những người chung quanh, sau đó khẽ nâng cằm, nhìn

cônói: „Lại đây!“


Trì An vội vàng chạy về phía

hắn, vì tốc độ quá nhanh,

không

cẩn thận mà té ngã, nhìn giống như là chủ động bổ nhào vào lòng ngực

hắn.


Cánh môi xinh đẹp của

hắn

gợi lên, thích ý mà nheo mắt lại, đem



gái

nhỏ

ôm vào trong ngực, sau đó dùng ánh mắt khıêυ khí©h mà nhìn đám đàn ông ngồi đây,

một

tay nâng mông

cô, làm cho



ngồi trong ngực mình, hoàn toàn là tư thế chiếm hữu, tuyên cáo chủ quyền của mình.


Đại biểu của khu 4 lập tức đen mặt.