- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Liêu Nhiễu Kình Thương
- Chương 146
Liêu Nhiễu Kình Thương
Chương 146
Thuận lợi đặt vững cơ sở trường sinh, luyện công đã tuỳ thị tự phát, không còn chuyện tiêu hao, Kình Thương bắt đầu cải tạo Hiển quốc, vì dự phòng chiến tranh trong tương lai, cũng là do sau khi kết đan khá mẫn cảm với năng lượng, khiến y rõ ràng nguyên nhân thất bại của rất nhiều thứ trước đây chưa thành công, cũng tìm được phương pháp để thành công, bởi đó ở phương diện chính vụ Kình Thương buông tay giao cho nhóm gia chủ Trì gia, không sợ bọn họ tạo phản, cũng không ai dám, không chỉ là ràng buộc do nếp sống, thủ đoạn đẫm máu của Túc Dạ Liêu cũng là bóng ma trong lòng mọi người.
Có thể không riêng gì trọng thần cũ của Hiển quốc hoảng sợ, thủ đoạn đẫm máu lần trước của Túc Dạ Liêu, các đại thần mới đầu hiệu chưa đến, mà thủ đoạn của Túc Dạ Liêu cũng lưu lại bóng tối trong lòng những tân đại thần này.
Nguyên nhân tạo thành tình huống như thế là bởi vì Túc Dạ Liêu không hài lòng, lý do không hài lòng, ngoại trừ duy nhất Kình Thương có thể khiến cảm xúc Túc Dạ Liêu chập trùng ra còn có cái gì.
Khi Túc Dạ Liêu bế quan, Kình Thương dùng một khoản lương thực tốt nhất mới thu hoạch sản xuất một mớ rượu, thời điểm xuất quan Túc Dạ Liêu không biết gì cả, Kình Thương cũng cảm thấy không quan trọng, nên cũng không nói, một mực chỗ rượu này chính là nguyên nhân khiến tâm tình Túc Dạ Liêu xấu đi.
Trời rét đậm cũng là lúc năm mới tới gần, Kình Thương lấy mớ rượu này ra, hương rượu thuần hậu khiến kẻ ham rượu thèm nhỏ dãi, chỉ nhìn dáng vẻ vẫn chảy nước miếng của gia chủ Cận gia liền biết rượu kia có bao nhiêu mê người, ngay cả Túc Dạ Liêu không thích rượu, cũng bị hương thơm của rượu này khơi dậy một phen ý nghĩ mặc sức uống rượu, đặc biệt trong đêm tuyết cùng uống với quân vương hắn, nhìn gò má đỏ hồng do nhiễm rượu của quân vương hắn, trong mắt lộ ra ánh nước mê man, Túc Dạ Liêu liền không cách nào ức chế ý nghĩ đẹp đẽ cùng quân vương hắn cộng ẩm.
Nhiều rượu như vậy, quân vương hắn muốn phân cho Hiển quốc các vị đại thần, ừm, không có gì, đây là phong thưởng của vương, nên cần, bình thường, vô cùng rõ ràng, nhưng tại sao còn lại nhiều rượu như vậy không phải cho người quốc nội, lại cho Lục quốc Cuồng vương kia, lập tức, ý nghĩ đẹp đẽ của Túc Dạ Liêu biến mất hầu như không còn, nguyên bản tâm tình tốt toàn một màu đen.
Nụ cười trên mặt không chê vào đâu được, ngữ khí nói chuyện không có một tia dị thường, Túc Dạ Liêu lơ đãng hỏi, “Ngô chủ, làm sao lại muốn ủ rượu?”
Kình Thương không cảm thấy khác thường trả lời, Cuồng vương rất thích rượu y ủ, nói uống rượu khác không có cảm giác, muốn qua tân niên, đặc biệt ủ chút rượu đưa cho Cuồng vương.
Nguyên lai chỗ rượu này không phải quân vương hắn chế riêng cho chính mình, người Hiển quốc có cơ hội được chỗ rượu này làm ban thưởng, hóa ra là tiện thể, đây là rượu quân vương hắn chuyên môn đặc biệt tự tay chế riêng cho Lục quốc Cuồng vương. Chuyên môn, đặc biệt, tự tay, chính là như vậy, bầu không khí u ám trong lòng Túc Dạ Liêu sinh ra, đố kị không cách nào không nảy sinh, hắn đương nhiên sẽ không bạo phát với quân vương hắn, chỉ là mỗi lần nhìn thấy quân vương hắn đều sẽ chưng ra ánh mắt uỷ khuất và ai oán, Kình Thương căn bản không rõ vì sao.
Lửa đố kỵ của Túc Dạ Liêu cần phát tiết, vậy tự nhiên có người bị xui xẻo, trọng thần như gia chủ Trì gia và gia chủ Cận gia không thể đυ.ng vào, không phải Túc Dạ Liêu sợ bọn họ, mà là vì Hiển quốc, Hiển quốc của quân vương hắn, vì Hiển quốc cường thịnh, Túc Dạ Liêu vô cùng rõ ràng khả năng làm việc của hắn cũng có chừng mực, vì lẽ đó một ít trọng thần rất may mắn không bị ảnh hưởng, thế nhưng cũng run như cầy sấy.
Túc Dạ Liêu đáp ứng Kình Thương không vọng gϊếŧ, nhưng biện pháp khiến sống không bằng chết có rất nhiều, những đại thần xử sự không thích đáng liền xui xẻo rồi, có lúc Túc Dạ Liêu thậm chí sẽ thi triển bạo hành trước mặt mọi người, nói là bạo hành, nhưng tất cả mọi người đều chỉ nhìn thấy Túc Dạ Liêu nhìn đối phương một chút, sau đó đối phương sắc mặt tái nhợt, cả người run rẩy, mồ hôi nhỏ giọt, một mặt hoảng sợ, đến tột cùng Túc Dạ Liêu làm gì, ngoại trừ người từng trải qua, không ai biết, người chịu qua cũng không nói, khiến những người chưa thử phỏng đoán, thấp thỏm, càng thêm hoảng sợ với cái không biết.
Những người kia trong không gian *** thần Túc Dạ Liêu đắp nặn, nhiều lần chịu đựng chuyện mình sợ hãi nhất, cũng có lúc Túc Dạ Liêu dùng cực hình, một lần rồi một lần, gấp bội đau đớn khiến người ta đau đớn phát rồ, khi trở lại hiện thực, vừa vui mừng vì bản thân mình không điên, còn sống sót, vừa sinh ra hoảng sợ cực hạn với Túc Dạ Liêu, bọn họ tuyệt đối không muốn lại trải qua chuyện như vậy lần thứ hai, ngẫm lại xem, ngay cả Minh Thạch Tú cũng không dám liều lĩnh gây chuyện khiến Túc Dạ Liêu tức giận, những người khác làm sao dám.
Vì lẽ đó a, cao tầng Hiển quốc là một phái an lành, an lành do sợ hãi thủ đoạn Túc Dạ Liêu đắp nặn ra, bất quá với Kình Thương mà nói, tình huống như thế khá tốt, về chính trị, Kình Thương có thể không am hiểu, có điều chính trị thế giới này cũng rất đơn giản, nếu là cổ đại kiếp trước, quyền lợi của Kình Thương nhất định là không tưởng, loạn thần tặc tử không ngừng xuất hiện.
Cuối cùng, Kình Thương không biết uy hϊếp và hành vi Túc Dạ Liêu làm với các vị đại thần, mà là do không chịu được ánh mắt uỷ khuất ai oán kia của Túc Dạ Liêu, trực tiếp hỏi xảy ra chuyện gì? Túc Dạ Liêu oan ức nói, “Ngô chủ, chẳng bao giờ tự tay ủ rượu cho ta.” Được rồi, đây là phần lớn nguyên nhân, bởi vì quân vương hắn đối xử đặc biệt với Cuồng vương, khiến Túc Dạ Liêu cảm giác mình trong lòng Kình Thương không trọng yếu bằng Cuồng đế, Túc Dạ Liêu nhỏ nhen cũng thù dai, đố kị.
Chỉ một nguyên nhân đơn giản như thế liền Túc Dạ Liêu đưa ra ánh mắt uỷ khuất, không hiểu lòng ghen tỵ của Túc Dạ Liêu Kình Thương vừa bực mình vừa buồn cười, nói cũng chế riêng một loại rượu vì Túc Dạ Liêu.
Túc Dạ Liêu cao hứng thì cao hứng, có điều vẫn đưa ra yêu cầu, rượu này chỉ có hắn và Kình Thương có thể uống, tuyệt đối không thể cho những người khác, Kình Thương đáp ứng, chuyện này rất đơn giản, khi cất rượu cho Cuồng vương cũng tiện thể làm một phần cho Túc Dạ Liêu, ngược lại chỉ là phần của hai người, tốn không bao nhiêu công sức. Dĩ nhiên, ý nghĩ trong lòng Kình Thương, Túc Dạ Liêu không rõ, bằng không nhất định tâm tình chẳng tốt như thế.
Sau mấy năm, mỗi khi Kình Thương phái người đưa rượu cho Cuồng đế, Túc Dạ Liêu đều sẽ lấy cho mình một bầu rượu nhỏ, bên trong là rượu Kình Thương đặc biệt ủ cho Túc Dạ Liêu, trong mắt lộ ra xem thường, không có gì, quân vương hắn cũng đặc biệt ủ rượu cho hắn, rượu chỉ hai người họ mới có thể uống, nghĩ như vậy, đạt được cân bằng trong lòng.
Chuyện này cứ như thế qua, ngoại trừ trong triều mọi người càng kính nể Túc Dạ Liêu hơn, cũng không có ảnh hưởng gì khác.
Tân niên vừa qua, Kình Thương liền bắt đầu kế hoạch cải tạo Hiển quốc của y, đầu tiên là phương tiện chiếu sáng và cấp nước tiện lợi như Hiểu đô, Kình Thương dự định làm nền trên toàn quốc, trong đó còn bao hàm một hạng mục trọng yếu khai triển vì chiến tranh sắp tới.
Hiện tại Hiển quốc rất giàu có, thiên hạ chỉ còn hai quốc gia, nói cách khác hai quốc gia nắm giữ một nửa của cải của thế giới, trong đó Hiển quốc có thể còn nhiều hơn một chút, bởi vì so với Lục quốc, tình hình thương mại của Hiển quốc càng thêm tiến bộ và phồn vinh.
Tô giới trước kia và khu tự do mua bán, là khu vực thương mại nổi danh nhất thiên hạ, tụ tập một lượng lớn thương nhân, thêm vào Kình Thương thỉnh thoảng đưa ra đồ vật mới, khiến Hiển quốc có lượng lớn vật phẩm đặc thù có thể xuất khẩu.
So về giao dịch, Lục quốc lúc vô tri vô giác, của cải từng chút một thất thoát, chỉ là quốc thế quá mức khổng lồ, khiến Lục quốc không phát hiện, dù là Cuồng đế và Loan biết thương mại trọng yếu, nhưng Lục quốc lập quốc gốc rễ là vũ lực, cũng chính do sơ sẩy phương diện này, khiến của cải Hiển quốc không ngừng tăng cường.
Bởi vì tài lực, vì lẽ đó chuyện trải rộng hệ thống trong phạm vi toàn quốc căn bản không dao động được căn cơ Hiển quốc, trái lại cung cấp cơ hội việc làm cho rất nhiều người.
Kình Thương tự nhiên không thể đi trải minh văn từng thành thị một, cũng không thể đi tới từng thành thị, lật tung kiến trúc mặt đất để xây dựng một lần nữa, vì lẽ đó Kình Thương có ý nghĩ khác.
Từ khi tác dụng của đá nguồn được phát hiện, kỹ thuật rèn đúc đá nguồn cũng tiên tiến theo, người tay nghề giỏi đã có kỹ thuật kéo dài kéo rộng đá nguồn mà không ảnh hưởng đến hiệu quả của nó, cứ như vậy thì có. Kéo dài đá nguồn làm dây cáp, trải một đường minh tuyến (Ý là thay vì minh văn thì vì cục đá này đã bị kéo dài nên thành minh tuyến, tuyến là sợi dây các kiểu), nguyên thạch đã nạp đủ năng lượng còn chưa đủ, ở mấy nơi thành thị còn thiết lập trung tâm phát ra năng lượng nguyên thạch, từng trung tâm thâu nhập đá nguồn cũng xuất hiện.
Có khả năng thống nhất thiên hạ, Kình Thương không thể không cân nhắc bố cục tương lai, thiết lập chư hầu Kình Thương cũng bắt đầu hình thành, mỗi thành chủ bổ nhiệm cho một gia tộc, Kình Thương không lại tự mình đi làm, giảm bớt chuyện tích góp lại vì lãnh thổ rộng lớn.
Thành chủ sau khi nhậm chức, mỗi ba năm sẽ tiến hành khảo sát, nếu không hợp cách, Kình Thương có quyền để gia tộc kia đổi thành chủ, tổ chức tình báo do Vị Đấu dưới trướng Túc Dạ Liêu quản lý cũng sẽ tiến hành kiểm tra tương ứng, một sáng một tối, khả năng ngăn chặn chuyện xấu cao lớn nhất, công chính phán xét thành tựu của một thành chủ.
Cách làm như thế, khiến mỗi thành viên gia tộc cảm động đến rơi nước mắt, đây là tin cậy và khen thưởng của quân vương đối với họ, ngẫm lại, chỉ cần trong lãnh thổ của mình, bọn họ có quyền lợi có thể tùy ý nhận đuổi quan chức, có thể chiêu mộ quân đội, có thể chiếm đoạt thổ địa của lãnh chúa khác, trừ thuộc về Hiển quốc, phục tùng pháp điển cao nhất Hiển quốc, thần phục vương ra, bọn họ chính là vương của lãnh địa mình, lãnh địa của họ giống như một quốc gia vậy, vừa nghĩ như thế, mọi người càng thêm cấp thiết chuyện cướp đoạt thiên hạ trong tương lai, bởi vì cướp đoạt thiên hạ, bọn họ cũng có càng nhiều lãnh thổ.
Đây là vấn đề bên ngoài, bởi sự xuất hiện của trung tâm thâu nhập năng lượng của mỗi thành thị, Kình Thương truyền bá bước đầu công pháp cho các quan chức thượng tầng, thiên hạ chỉ có hai nước, chiến tranh trong tương lai không thể tránh khỏi, Hiển quốc cũng không giống như trước không sợ các quốc gia khác ngấp nghé, dẫn tới tai nạn, có điều, đối với ứng cử viên thành chủ cũng là ngàn chọn vạn tuyển, đầu tiên phải là Quý tộc, bằng không tu luyện không được công pháp, cũng không cách nào tọa trấn thành thị, bổ sung năng lượng cho đá nguồn, bảo đảm sự vận chuyển của thành thị.
Cái trung tâm này bảo đảm lợi ích của Quý tộc, làm Quý tộc nắm giữ địa vị cao hơn người bình thường, đây là ý kiến của Túc Dạ Liêu, Kình Thương tiếp thu.
Ở thành thị gần Hiểu đô nhất, Kình Thương tự mình tọa trấn chỉ huy, dạy dỗ nhân viên kỹ thuật, sau đó bắt đầu truyền bá ra bên ngoài.
Mà trong quá trình này, Kình Thương cũng thϊếp lập thêm đường cáp, đó là điều trước đó Kình Thương vẫn muốn làm, lại không thành công, vật như vậy xuất hiện, trong chiến tranh tương lai có tác dụng to lớn, cũng là thứ xúc tiến văn minh nhân loại.
Không chỉ cải tạo thành thị, Kình Thương cũng muốn công tác khảo sát lãnh thổ Hiển quốc tiến hành trong năm này.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Liêu Nhiễu Kình Thương
- Chương 146