Ta mơ hồ nhìn thoáng qua thiếu niên ngồi ở bên cạnh hắn, Ân, quả thật không tồi, đáng yêu y như con nai con, trong ánh mắt tràn ngập sùng bái cùng ái mộ nhìn Tiểu Nho Nho, thực khiến người khác yêu thương a, đúng là dạng ta thích, đáng tiếc a, ai bảo ngươi đến bính Nho Nho của ta, nhất định là sẽ thương tâm thôi.
Ta ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười xinh đẹp nhất khiến người người trìu mến không thôi, giả vô tội đối với Tiểu Nho Nho cười nói:
“Hảo trùng hợp nga, học trưởng, tình cờ gặp lại a.” ngữ khí là như vô cùng kinh ngạc, như thể hết thảy đều là trùng hợp, ngay cả đến ta cũng phải bội phục mình, Ân, về sau làm diễn viên nhất định rất có tiền đồ a.
“Đúng vậy! A! Thật là quá trùng hợp a!” Tịch Tử Nho cắn răng, gằn từng chữ từng chữ, “Mới hơn nửa ngày mà gặp nhau đến bảy lần, ngày hôm qua đυ.ng tới sáu lần, cùng hôm kia, dường như cũng ‘ trùng hợp ’ gặp nhau không dưới năm lần đi. Ha hả, chúng ta đúng là hữu duyên a!” vài chữ cuối quả là nghiến răng nghiến lợi phun ra.
Ha hả, nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Nho Nho, ta cảm thấy tâm tình thật vui vẻ, hừ, ai kêu lúc trước ngươi vứt bỏ ta. Thế nhưng giờ còn cùng người khác liếc mắt đưa tình, ta không chỉnh tử ngươi mới là lạ.
“Quả thật mà, nếu chúng ta có duyên phận như vậy, không bằng liền cùng nhau tán gẫu đi.” Mặt của ta vẫn đang lộ vẻ tươi cười, tuy rằng kêu là trưng cầu ý kiến của hắn, bất quá, thân thể cũng đã tự động ngồi ở bên cạnh hắn, còn cố tình chen vào giữ hai người bọn họ..
“Học trưởng, hắn là?” Mỹ thiếu niên cục xúc bất an hỏi Tịch Tử Nho.
“Ha hả, ta a, là cái này của tiểu Nho Nho nga.” Ta nhanh chóng cướp lời, để tăng thêm độ tin cậy, ta thừa dịp hắn không kịp phản ứng, vội vàng tiên hạ thủ vi cường: nhảy lên bắp đùi của hắn, ngồi ở trong lòng ngực của hắn, hôn chụt một cái lên mặt hắn, vừa lòng nhìn mỹ thiếu niên kinh hãi cùng mất mác, trong lòng không khỏi cười thầm.
Đang lúc ta âm thầm cười trộm, một đôi tay đem ta nhấc lên, kéo qua một bên.
Ai a, dọa ta sợ quá àh.
Quay đầu nhìn, hãn, là Phong Phong a, mặt xanh lét, bộ dạng thật muốn gϊếŧ người đến nơi.
“Phong Phong, ngươi làm sao vậy a?” Ta giả bộ dáng vẻ tiểu thiên sứ thuần khiết, hy vọng lừa gạt được đồng tình của hắn.
“Ngươi phá hoại rồi để ta đi thu dọn, ngươi còn dám hỏi ta làm sao vậy!?” Phẫn nộ hét lên, Mục Phong bắt đầu liệt kê tội trạng của ta:
“Ngày thứ Hai, CLB làm vườn đến nói cho ta biết giống hoa hồng tím bọn họ lai tạo bị người ta ngắt sạch, vườn hoa cũng bị phá hư vô cùng thê thảm.”
“Nga, cái kia a, hắc hắc, ngươi không loại hoa này rất được sao? Ta là cảm thấy không tồi, cùng Tiểu Bạch nhà ta rất xứng đôi, ngày đó lại là sinh nhật Tiểu Bạch, ta liền đem hoa làm quà sinh nhật, dùng để làm bồn tắm hoa hồng, Tiểu Bạch hiện tại trông rất hấp dẫn nha, nếu không tin, ta giới thiệu cho ngươi xem?”
Ta cười đến giả dối.
“Tiểu Bạch là?” Xen mồm vào chính là hoa hoa công tử Tịch Tử Nho, dáng vẻ vô cùng hứng thú.
“Tiểu Bạch a, thật đáng yêu lắm nha, mọi người gặp qua ai cũng nói như vậy, hận không thể ôm vào trong ngực hung hăng trên mặt hôn vài cái, vô luận nam nữ già trẻ, không ai trốn được mị lực của Tiểu Bạch nga.” Ta cười đến gian trá, con cá mắc câu rồi, hắc hắc.
“Nga, nói như vậy, cùng ta thật hợp a, khi nào thì cho ta gặp qua, để xem mị lực của ai hơn.” Tịch Tử Nho hứng thú hoàn toàn bị khơi mào, nóng lòng nóng ruột.
“Tốt, Tiểu Bạch khẳng định sẽ rất cao hứng a. Nó chính là có cả giấy chứng nhận huyết thống chính thống giống Poodle quý tộc của Ý nga.” Của ta khóe miệng không khống chế được giương lên 45 độ.
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot