Lý Thanh Nhàn lén lút giơ ngón trỏ với La Tỉnh:
- Chú Chu, quá khứ qua thì đã qua rồi, chúng ta nói chuyện nghiêm túc nào. Cách chưng cất rượu mạnh đều là sự thật.
Ánh mắt Chu Xuân Phong loé lên, ông ấy nhìn Lý Thanh Nhàn, chậm rãi nói:
- Nếu như phương pháp chưng cất rượu mạnh có khả năng thành công, sẽ đem lại một nguồn thu nhập lớn cho Dạ vệ và quốc khố, cậu hãy nói cho ta biết chi tiết.
Lý Thanh Nhàn trên đường đi sớm đã nghĩ ra đối sách liền nói:
- Chú Chu, ngài hẳn là biết mỗi lúc cha cháu rảnh rỗi thường thích uống rượu Hoàng đúng không?
Chu Xuân Phong sững sờ một chút, nghĩ đăm chiêu một lúc rồi mới định thần, đáp lại:
- Đúng vậy, Cương Phong thích uống rượu Hoàng, nó loãng và rẻ tiền.
Cảm xúc Lý Thanh Nhàn chùng xuống, đáp:
- Cha nói rằng rượu mạnh không dễ cất, lúc đó cháu hơi kẹt tiền, nảy sinh ra phương pháp chế ra rượu mạnh, cháu học qua mệnh thuật, trước khi ra tay đã tính toán qua, có thể thành công, bèn lén lút thử xem, không ngờ thật sự thành công. Tiếp theo chỉ cần tìm được sư phụ ủ rượu giỏi, cộng thêm hiểu được kĩ thuật của bộ máy quan lại, chỉ cần thử một chút, là có thể sản xuất ra được rượu mạnh chân chính, bán khắp toàn quốc.
- Cái ta hỏi là phương pháp chưng cất rượu mạnh. - Chu Xuân Phong đáp.
Lý Thanh Nhàn nhìn quanh thư phòng, lộ ra vẻ mặt khó xử:
- Nếu mọi người đều đã là người mình, cháu cũng không giấu giếm, khi cháu đang thử nấu rượu, phát hiện một chuyện rất thú vị, cùng một lượng rượu và nước, đổ vào nồi đun sôi, cùng một nhiệt lượng và thời gian, rượu sôi trước, mà còn nhanh cạn. Nước cạn chậm hơn, rượu chính là tổ hợp của nước tinh khiết và rượu tinh khiết, bởi rượu vốn dĩ là tinh chất ngũ cốc, liệu cháu có thể gọi rượu tinh là cồn? Sau đó, cháu lập tức nghĩ, vì rượu được đun sôi trước có phải chứng minh rượu dễ dàng bốc hơi hơn nước không? Nếu cháu có thể thu lại được chỗ hơi nước đó thì không phải là cháu có rượu mạnh rồi sao?
Cả ba người cau mày, dường như nghe hiểu mà dường như nghe cũng không hiểu.
- Nhưng rượu hoá thành hơi nước, sao là thu lại? Cháu liên tục suy nghĩ, chợt nghĩ ra, khi người ta nấu cơm hơi nước phả vào mặt sẽ ngưng tụ thành giọt nước, và những chiếc xe vận chuyển đá lạnh vào mùa hè luôn thấy nước nhỏ đầy quanh xe. Cháu liền nghĩ, hơi nước khi gặp lạnh có thể ngưng tụ thành những giọt nước,vậy khí cồn khi gặp lạnh, liệu cũng sẽ biến thành những giọt rượu không? Cháu đã thử một chút và thành công.
- Do đó, cháu nghĩ ra một phương pháp chưng cất rượu mạnh, rất đơn giản. Chúng ta trước tiên hãy đun sôi nồi rượu, đảm bảo nhiệt lượng, để rượu bên trong biến thành hơi nước. Bên trên nồi rượu chúng ta úp một đường ống để khí cồn lưu thông qua đó. Rồi làm lạnh ống dẫn, để khí cồn biến lại thành những giọt rượu, những giọt rượu này hợp thành với nhau là sẽ ra rượu mạnh. Dựa vào nồng độ của rượu mạnh chúng ra có thể điều chế các loại nồng độ phù hợp khác nhau. Chia ra thành thấp, trung bình, cao, như vậy là chúng ta đã có ba loại rượu, rồi thêm vào các thứ linh tinh, ví dụ, nước trái cây, là có thể tạo thành nhiều loại hương vị khác nhau, cuối cùng chiếm lĩnh các cửa hàng trên toàn quốc.
Lý Thanh Nhàn hào hứng tưởng tượng về tương lai, ba người còn lại im lặng.
Lý Thanh Nhàn thấy vậy, mấy người không hiểu chứ gì? Không hiểu là đúng rồi! Tự bản thân hắn chỉ mới chơi trò chưng cất một lần khi còn hồi trung học, hơn nữa còn là chưng cất nước.
- Đơn giản như vậy? Nghe như đun sôi lên rồi để nguội, thế là được sao? - La Tỉnh bán tín bán nghi.
Lý Thanh Nhàn hừm một rồi nói:
- Tôi hỏi anh, loài người mất bao nhiêu năm để chuyển từ in ấn tiêu bản sang in trực tiếp?
- Khoảng bốn, năm trăm năm.
- Loài người mất bao nhiêu năm chuyển từ khắc thạch bản đến in ấn tiêu bản?
- Hàng ngàn vạn năm. - La Tỉnh đáp.
- In ấn trực tiếp, đơn giản mà nói, chính là khắc chữ lên đá, sau đó in mực lên, nhân loại sao lại dùng hàng ngàn năm mới đi từ khắc chữ đến in trực tiếp?