Chương 6

Đợi một lúc cũng đến giờ vào lớp, học sinh vào lớp ngày càng nhiều hơn, có một vài nữ sinh không khỏi tò mò nhìn về phía cửa sau của lớp học, không biết Lisa đang nhìn ai mà trên khuôn mặt cô lại nở nụ cười say sưa đến vậy.

Chaeyoung đang đắm chìm trong nội dung của cuốn sách trước mặt mình, đột nhiên mái tóc dài của nàng bị người khác kéo mạnh xuống, nàng vì đau mà hơi ngả người ra sau, một nam sinh cười toe toét nói: "Xin lỗi ~ Tớ bất cẩn quá~"

Khi cậu ta nói chuyện còn bỡn cợt kéo thêm lần nữa.

Chaeyoung đợi cơn đau qua đi, không nói gì mà tiếp tục cúi đầu "đọc" sách, chỉ là động tác ngón trỏ của nàng lúc lướt sách càng lúc càng chậm.

Tóc của nàng lại bị một một nam sinh phía sau kéo lấy , cậu nam sinh đó một chút rồi lại một chút kéo tóc nàng, cho đến khi cậu ta kéo mạnh cả đầu nàng ra sau, lại quá đáng thẳng tay cầm kéo cắt đi một đoạn tóc của nàng.

Âm thanh " xoẹt xoẹt" của lưỡi kéo khi tiếp xúc với những sợi tóc rất nhẹ nhàng nhưng khi âm thanh ấy rơi vào tai Chaeyoung lại giống như một tiếng sấm vang lớn.

Ngón tay nàng dừng lại, toàn bộ cơ thể trở nên cứng đờ.

Lúc nhỏ khi Chaeyoung học lớp 2, từng bị bạn học ngồi bàn sau cắt sạch tóc, lúc đó đang là giờ nghỉ trưa, sau khi tỉnh dậy mái tóc dài đen óng của nàng đều bị cắt trụi, trên đoạn đường về nhà nàng không ngừng khóc. Trò đùa quá đáng của bạn ấy chỉ bị khiển trách một câu cũng không đau không ngứa, lúc xin lỗi nàng cũng không hề có chút hối lỗi.

Từ nhỏ đến lớn, Chaeyoung chưa bao giờ có thể bảo vệ tốt bản thân dù ở bất kì vị trí nào đi nữa.

Trong mười bảy năm sống trên đời này, nàng chỉ học được một điều là 'chịu đựng'.

Cơ thể Chaeyoung cứng đờ đi, chỉ biết dùng ngón trỏ rà từng chữ nổi để "đọc" sách một cách máy móc, mái tóc dài ngang tai bị người ta vén lên, nàng cắn chặt răng trong miệng đọc nhẹ từng từ trên sách.

Anh chịu đựng nhiều cực khổ trong khoảng thời gian này, thế mà anh lại không xuất hiện suy nghĩ của cái chết, như thể là một việc kì lạ. Không may điều giống vậy đã xảy ra với anh. Anh quý trọng mạng sống, nhưng lại thấy được địa ngục ở phía sau mình. --【 Nhà Thờ Đức Bà Paris 】

Bên tai đột nhiên vang lên một tiếng đập bàn mạnh, sau đó là tiếng chửi bậy thất thanh, tiếng ồn ào của các học sinh trong lớp giống với một làn sóng lớn đang điên cuồng chen vào trong đầu Chaeyoung, nàng suy nghĩ rồi che tai lại, loại bỏ tiếng ồn ào đầy khinh thiên động địa kia, nhưng nàng lại nghe được tiếng nói đầy quen thuộc.

"Con mẹ nó! Mày có giỏi thì cắt tóc cậu ấy một lần nữa tao xem -"

Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, lúc này Chaeyoung nhận ra khuôn mặt của nàng đã ướt, nàng duỗi tay sờ thử

Là nước mắt.

Lisa chỉ mới rời tầm mất khỏi nàng để cúi đầu trả lời tin nhắn, khi vừa ngẩng đầu lên đã thấy tóc của Chaeyoung bị cắt đi một đoạn, hai nam sinh ngồi ở phía sau nàng một bên cười hớn hở một bên vén lọn tóc bên tai nàng chuẩn bị cắt thêm một đoạn nữa.

Lisa tựa hồ thấy đau xót , muốn biết về những gì mà Chaeyoung đã trải qua trước đây, bị người ta tuỳ ý cắt tóc mà một chút phản ứng nàng cũng không có.

Cơn giận trong lòng ngực cô gần như đã truyền lên đến đỉnh đầu, cây kéo vừa nãy rõ ràng cắt tóc Chaeyoung, nhưng cô lại cảm giác nó đem trái tim cô cắt nát thành từng mảnh.

Cô xông đến đánh liên tiếp vào hai nam sinh kia, đè họ xuống đất đánh gần như sống dở chết dở, các học sinh trong lớp thấy lửa nóng xung quanh cô mãnh liệt như vậy sợ xảy ra án mạng liền tiến đến ngăn cản, nhưng họ lại đều bị cô giáo huấn một trận.

Khi Lisa đánh xong, khí thế quanh người đều khiến người khác phải sợ hãi, trừng mắt với đám học sinh trong lớp, vươn ngón trỏ chỉ một vòng " Tôi nói cho các cậu biết, từ nay ai dám ức hϊếp Park Chaeyoung, thì đều sẽ có kết cục như vừa rồi!"

Cô giơ chân đạp mạnh vào chân của nam sinh đang nằm la liệt trên mặt đất, tiếng kêu rên thảm thiết tức khắc vang lên.

Chủ nhiệm lớp cùng giám thị vội vàng chạy tới, đứng trước cửa nhìn thấy cảnh tượng bên trong làm sắc mặt hai người họ lập tức thay đổi, thầy giám thị nhận ra Lisa , trầm mặt gọi lớn " Lalisa Manoban! Em đến văn phòng đứng cho tôi!"

Lisa chỉnh trang lại quần áo của mình, nhắc chân lướt qua đám học sinh đi đến cửa chính, khi tới trước bàn học của Chaeyoung, cô dừng một chút cúi đầu nhìn xuống cuốn sách trên tay nàng.

Là một cuốn sách chữ nổi, các trang giấy dày đặc những lỗ kim lồi lõm để chữ nổi lên.

Chaeyoung cảm nhận được hơi thở của cô, mang theo mùi vị khói thuốc cùng với một chút kiêu ngạo, từng chút chui vào chóp mũi nàng.

Nàng nắm chặt các ngón tay của mình.

Lại nghe Lisa hỏi : "Sách mà cậu đang đọc là sách gì vậy?"

Giọng nói của nàng có chút căng thẳng, nhưng lại nhẹ nhàng pha lẫn chút giọng mũi. Hé miệng nghiêm túc trả lời.

"Nhà thờ Đức Bà Paris."

____________

⭐️