Chương 34

Chẳng mấy chốc, trong phòng chỉ còn lại một mình Chaeyoung.

Nàng không nhìn thấy bất cứ thứ gì chỉ nghe và cảm thấy sự vắng lặng xung quanh, trong phòng chỉ còn lại một mình nàng. Nàng chạm tay vào vách tường, từng bước một đi tới đang muốn mở cửa phòng. Thì ai đó đã quẹt thẻ phòng đi vào. Hơi thở thật xa lạ, trên người còn nồng mùi mồ hôi pha lẫn với máu tươi. Hắn không nói gì vừa vào đã đóng cửa lại, cửa phòng lần thứ hai bị khóa. Tiếng đóng cửa vang lên khiến l*иg ngực Chaeyoung nhảy dựng, nàng bất lực né tránh giọng nói run run "Cậu là ai?"

Chaeyoung cẩn thận lắng nghe giọng nói xem còn có ai khác trong phòng không nhưng chỉ nghe thấy giọng của một mình hắn, nàng lo lắng hỏi "Lim Ok đâu?"

"Lim Ok ?" Ban Chaebol đi tiến đến trước nàng giơ tay cởϊ áσ, hắn mới vừa cùng Lisa đánh nhau một trận trên mặt bây giờ đều là máu, hắn dùng áo lau máu trên mặt "Tôi không quen ai tên Lim Ok hết."

Chaeyoung nghe thấy tiếng bước chân của hắn ngày càng gần mình, nhanh chóng lùi lại chạm vào vách tường phía cửa, khi mở cửa nàng lại phát hiện ra cửa không mở được.

Trên cửa có một sợi dây xích, Chaeyoung vừa chạm tới sợi dây bất ngờ bị một đôi tay ôm chặt từ phía sau.

Chaebol một tay đem cửa đóng chặt lại, tay khác ôm nàng đem Chaeyoung ôm đến nơi cách cánh cửa không đến hai mét, đem người đè xuống đất, vươn tay muốn cởϊ qυầи áo nàng ra.

Chaeyoung sợ đến mức hét lớn "Cậu muốn làm gì! Mau buông tôi ra!"

Nàng nỗ lực giãy giụa, mảnh vải trên mắt nhanh chóng rơi xuống, lộ ra một đôi mắt long lanh ngấn lệ.

Ban Chaebol nhìn một cái, động tác của hắn dừng lại một chút "ĐM, mắt nhìn người của con nhỏ Lalisa đó thật không tồi nha."

Hắn đã từng nhìn thấy Chaeyoung mấy lần, mỗi lần nhìn thấy đôi mắt nàng đều có che một mảnh vải hắn còn nghĩ rằng nàng chỉ là một nữ sinh bình thường không mặn mà nhưng lại không ngờ tới, dưới lớp vải kia lại là đôi mắt đẹp như vậy.

Đáng tiếc nàng là một người mù.

Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng mình sẽ không có phản ứng gì, kéo quần áo của Chaeyoung xuống nhìn, thấy bên dưới là một bộ nội y màu đen, bộ ngực phát triển tốt mà trắng nõn sinh động, tay hắn vội vàng đưa lên, phía dưới liền có phản ứng.

Chaeyoung gào khóc "Buông tôi ra!"

Nàng dùng sức đẩy hắn ra nhưng không thể di chuyển được, hai chân nàng bị hắn kiềm lại không thể cử động. Ban Chaebol cúi đầu vừa định tiếng xuống, lại nghe thấy Chaeyoung gào thét "Cậu gϊếŧ tôi! Cậu làm ơn gϊếŧ tôi đi."

Nàng hét lên giọng nói nghẹn ngào, trên khuôn mặt trắng nõn đều là nước mắt "Tại sao lại làm vậy với tôi? Tôi đã làm sai gì sao? Tôi đã làm sai cái gì?"

Ban Chaebol dừng lại lẳng lặng nhìn Chaeyoung một lúc, đang muốn đứng dậy thì nghe thấy tiếng hét chói tai từ ngoài cửa.

"Ban Chaebol thằng cẩu tử mày dám đυ.ng vào cô ấy, tao mẹ nó gϊếŧ mày --"

Là giọng nói của Lisa.

Chaeyoung che ngực lại, cả người run rẩy kịch liệt, nàng không muốn để Lisa thấy bộ dạng của nàng hiện tại.

Nước mắt chảy dài xuống, nàng khóc lóc đẩy Ban Chaebol ra "Cầu xin cậu, thả tôi......"

Ban Chaebol vốn nghĩnếu Lisa không tới hắn sẽ để nàng đi, chuyện này coi như xong. Nhưng nếu Lisa đã tới.

Chuyện này không thể xong nhanh như vậy được.

Hắn lập tức kéo quần Chaeyoung xuống, một tay túm mạnh qυầи ɭóŧ nàng, kéo đùi nàng ra đặt lên eo, bắt đầu kéo khóa quần.

Chaeyoung dùng hết lực mà đánh hắn, hét lên trong nghẹn ngào "Cậu buông tôi ra! Cứu mạng! Lisa! Cứu tôi!"

Cửa bị một lực mạnh đá văng, chỉ còn sợi xích treo lơ lửng trên cánh cửa.

Ngoài cửa, Lisa nhìn thấy được một màn.

Tiểu tổ tông của cô nằm trên mặt đất tràn ngập nước mắt, tên cẩu tử Ban Chaebol nửa thân trên trần trụi, dưới quần đã được cởi đến mông, vật cứng của hắn đang đặt ở giữa chân Chaeyoung.

Lisa hai mắt đỏ bừng như máu, đột nhiên tông cửa gầm lên "CMN thằng cẩu này"

Lisa mở sợi xích, xông tới đá vào đầu Ban Chaebol, đem người đạp ngã xuống đất, tiếp theo cưỡi lên mình hắn, bắt đầu đánh tới tấp vào mặt hắn.

Anh em của Ban Chaebol vẫn đang cùng với nhóm Jisoo đánh nhau ở bên ngoài, thấy Ban Chaebol bị đánh, cả đám lao vào hỗ trợ.

Tình hình vô cùng hỗn loạn.

Có người gọi cảnh sát tới, Lisa vẫn gắt gao bóp chặt Chaebol như muốn đem hắn bóp chết.

"Buông anh ấy ra!" Phía sau đàn em Ban Chaebol thấy Lisa chết sống không buông tay, cầm lấy gạt tàn thuốc trên bàn bất ngờ đập mạnh vào ót cô.

Lisa không hề buông tay, một lúc sau ót cô bắt đầu chảy máu, máu từ trên đầu chảy xuống cổ rồi theo cổ chảy đầy cả l*иg ngực cô trông thật đáng sợ.

"Cút" Cô che cái ót lại, trước mắt biến thành màu đen, cô đỡ vách tường để đứng vững, nhìn Jisoo hét lớn "Làm cho bọn nó cút đi..."

"Lisa !" Đám người chạy lại đỡ cô "Cậu chảy nhiều máu quá! Bọn tớ đưa cậu đi bệnh viện!"

Anh em Ban Chaebol nhìn thấy Lisa bị thương nên vội vọt nhanh đến kéo đại ca mình suýt thì bị bóp ngạt chết mà bỏ chạy.

"Mẹ nó! Lũ chó tha! Bọn bây con mẹ nó có ngon thì đừng chạy!" Jisoo đuổi theo "Mình tao đây chơi chết với tụi mày!"

Lisa muốn kêu Jisoo, nhưng chân lại dần vô lực, cả người lảo đảo quỳ trên mặt đất, cô thấy Chaeyoung ôm đầu gối cuộn tròn trong góc cả người nàng đều đang phát run.

Cô quỳ trên mặt đất nhặt quần áo, đây là bộ nội y màu đen mà cô đã đem vào phòng thay đồ để nàng thay.

Hốc mắt cô bỗng đỏ hoe.

"ĐM ĐM ĐM ĐM ĐM!" Cô gào hét lớn "Mẹ bọn bây cút hết đi!". Những người khác nhanh chóng chạy ra ngoài.

Cửa phòng bị đóng lại, trong phòng chỉ còn lại Lisa và Chaeyoung. Cô cầm nội y đưa qua, khẽ gọi nàng "Chaengie."

Chaeyoung ôm chặt đầu gối cả người run rẩy kịch liệt trong không khí ẩn ẩn nghe thấy tiếng hàm răng nàng va chạm vào nhau run cầm cập.

Tim Lisa quặn đau như muốn vỡ tan "Chaengie...... Là chị đây......"

Cô khuỵu gối bò qua, trước mắt bắt đầu đen dần cô cố gắng bò đến trước mặt Chaeyoung, nhặt áo khoác đồng phục lên khoác lên người nàng "chị đưa em...Về nhà."

Cô cố gắng ôm Chaeyoung, nhưng lại lảo đảo nhào vào trong ngực nàng.

Chaeyoung muốn đẩy cô ra, lại chạm thấy ót cô dính máu.

Nàng không biết cô bị gì, nhưng nàng ngửi thấy mùi máu tanh nồng ở đầu mũi, Chaeyoung run rẩy đưa ngón tay lên chóp mũi để ngửi ngửi, là máu.

Nàng chạm vào ót cô lần nữa, tất cả đều là máu.

"Lisa!" Chaeyoung khóc nức nở "Lisa!"

Lisa thấy nàng lo lắng, dùng hết sức lực nói chuyện một cách yếu ớt "Ừ, chị đây......"

Ý thức cô bắt đầu mờ dần "Chị sẽ đưa em...Về nhà."

"Lisa!" Chaeyoung khóc lớn lên, nàng ôm gáy cô lại, hướng ngoài cửa hét lớn "Có ai không! Làm ơn cứu người !"

Jisoo đứng bên ngoài lần nữa chạy vọt vào, vừa vào cửa đã thấy Chaeyoung đang ôm Lisa cả người bê bết máu, chị vội cùng đám anh em chạy nhanh đến cổng Lisa mang đi.

Chaeyoung run rẩy mặc lại quần áo, khi cố gắng cầm gây dẫn đường ra tới thì Lisa đã bị bọn người Jisoo mang đi.

Ở đằng xa còn có tiếng còi cảnh sát truyền đến.

Nàng ở nơi có tiếng ồn ào náo động, nên không rõ phương hướng.

Mới đứng ở cửa chưa được một phút, Jisoo và những người khác đã vội vàng quay trở lại "Chaeyoung! Mau tới đây! Lisa vẫn luôn gọi cậu!", Chaeyoung ngay lập tức rơi nước mắt. Nàng nắm chặt gậy dẫn đường đi theo phía sau, bọn họ đã gọi xe. Lisa đang nằm ở ghế sau cô nhắm hai mắt, đầu óc không còn được rõ ràng nữa nhưng vẫn luôn gọi tên Chaeyoung.

Jisoo đem Chaeyoung nhét vào ghế sau cùng cô, còn mình ngồi vào ghế phụ, sau đó đóng cửa lại.

Chaeyoung mò mẫm nắm lấy tay Lisa, nhẹ nhàng đỡ cô vào trong ngực.

"Lisa..." Nàng gọi tên cô trong nước mắt.

"Chị...... Đưa em......" Lisa nghe được giọng nói của nàng, mơ mơ màng màng nói "Về...... Nhà......"

Chaeyoung nghe được lời này, kìm không được mà ôm cô khóc lớn.