Chương 22

Bà Park làm thêm ca tối vào ngày cuối tuần tận sáng sớm mới về đến nhà để có thêm chút tiền lương.

Sau khi chuẩn bị tốt bữa sáng, bà đi lên phòng nhìn Chaeyoung một cái, thấy con gái đang mặc quần áo, liền hỏi "Mẹ nghe ba con nói ngày cuối tuần vừa rồi con chưa ăn cái gì?"

"Con cảm thấy không đói ạ." Chaeyoung đang cài lại dây lưng của nội y nghe mẹ hỏi liền tìm đại một lý do .

Bà Claire lúc này mới phát hiện nội y nàng mặc là đồ mới "Con có đồ lót mới sao? Là ai mua vậy?"

"Con, bạn học con, cậu ấy......" Chaeyoung đã sớm nghĩ sẵn câu trả lời tốt trong đầu, bởi vì hôm nay gặp ác mộng, vừa rồi lại nghĩ đến Lisa, nàng nhất thời suy nghĩ lung tung, cuối cùng nói dối "Là con nhờ cậu ấy mua giúp."

"Mẹ quên mua cho con đồ mới."

Nhưng thật ra Claire cũng không nghĩ nhiều, chỉ có chút áy náy, Chaeyoung trước nay đều rất gầy, lúc cấp hai mua đồ nội y cho nàng có chút lớn, bà nghĩ mua nội y chắc hẳn đã đủ cho nàng dùng trong một khoảng thời gian dài.

"Hỏng rồi." Chaeyoung chỉ chiếc túi đen đựng đồ lót cũ trên giường "Dây lưng bị đứt rồi ạ."

Claire lấy ra nhìn "Mấy cái này không còn mặc được nữa, ném đi, chờ cuối tuần mẹ đưa con đi mua đồ mới."

Chaeyoung vội xua xua tay "Không cần đâu ạ, con đủ rồi, con......"

Nàng nghĩ đến Lisa muốn tới tìm nàng vào cuối tuần, trong lòng lại hoảng sợ "Con đã có đủ đồ để mặc."

"Cái này bao nhiêu tiền? Con có đưa tiền cho bạn học chưa?" Claire xem xét nhãn hiệu nội y, bà không nhìn thấy mạc áo, chỉ nói "Kiểu dáng cũng không tệ lắm, chất liệu nhìn cũng khá tốt."

Chaeyoung nghe bà nói không nhìn thấy mạc áo, thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng nói "10000won một bộ"

Chính xác là 20000 won một bộ.

Lisa lúc ấy đã mua cho nàng năm bộ.

Trên người nàng không có tiền, xấu hổ nói không muốn mua, giờ nàng lại đang mặc trên người.

Chaeyoung không nghĩ tới nội y lại mắc như vậy, đồ mà mẹ Claire mua cho màng đều chỉ 8 đến 10 nghìn won.

"Được, chỉ một bộ, cuối tuần mẹ đi mua cho con thêm mấy bộ để mặc." Claire bước đến tủ đồ của nàng nhìn vào " Mấy thứ này vừa cũ lại vừa nhỏ, con mặc không được nữa rồi."

"Không cần đâu ạ, cậu ấy còn dư...... Một bộ, nói lần sau sẽ đưa cho con." Chaeyoung nhỏ giọng nói.

Claire lộ ra nụ cười vui mừng "Phải không? Là bạn học nào thế? Tên là gì?"

Chaeyoung có rất ít bạn tốt để chơi cùng, khi học cấp hai từng có một người bạn, về sau cô ấy bị bắt nạt thảm hại vì chơi cùng nàng, dần dần không còn ai dám làm bạn với nàng nữa.

Chaeyoung nghe mẹ hỏi thì hoảng hốt, tay có chút ra mồ hôi, "Mẹ, đã mấy giờ, con hình như bị muộn rồi."

"Vậy con nhanh lên." Claire đem nội y cũ của nàng bỏ vào túi "Đồ này cũ không thể mặc, mẹ đem đưa cho con gái của dì con."

Chaeyoung lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm "Dạ."

Rửa mặt rồi ăn bữa sáng đơn giản.

Nàng đang muốn ra cửa đổi giày, cách cánh cửa nghe được giọng nói của Lisa "Dì sớm!"

Chaeyoung sửng sốt, lông tơ trên người đều dựng cả lên.

Lại nghe thấy Claire nói chuyện thân thiện cùng cô "Ôi, cháu gọi là Li...... cái gì Sa?"

"Dì còn nhớ rõ con ạ, con tên đầy đủ là Lalisa Manoban dì cứ gọi tên thân thiết của con là Tiểu Li hay Lalice đều được ạ, nếu không nhớ được nữa, thì dì gọi con là soái tỷ cũng được ạ."

Chaeyoung : "..."

Claire nở nụ cười tươi "Đương nhiên là nhớ rõ cháu."

Ngày đó Chaeyoung bị bạn học khi dễ cắt tóc, Claire cùng ông Park Mason chạy tới trường, nghe chủ nhiệm lớp nàng nói, có bạn học đã vì Chaeyoung mà đem mặt của hai nam sinh kia ra đánh bầm dập.

Còn tưởng rằng hai nữ sinh ấy lúc trước có quen biết, lại không ngờ, Chaeyoung lại không quen cô.

Lần đầu tiên Claire gặp được một người động thủ vì thấy Chaeyoung con gái bà bị bắt nạt, vậy nên ấn tượng của bà đối Lisa là cực kì tốt.

"Cháu còn chưa đi học sao? Chaeyoung cũng chưa đi."

"Con lại đây mua bữa sáng ạ." Lisa giống như đây là một sự trùng hợp nói "Cậu ấy còn chưa đi sao ạ? Con có thể chở cậu ấy đoạn đường."

"Thật vậy sao?" Claire vui vẻ không thôi, quay đầu nhìn vào trong nhà hối thúc "Chaengie! Nhanh lên con!"

Chaeyoung mang giày vào, bên tai ửng hồng đi ra trong tay nắm chặt gậy dẫn đường.

Lisa khảy khảy chuông xe, vỗ yên sau xe đạp nhìn về phía Chaeyoung nói.

"Bạn học, tớ đưa cậu đi."