Chaeyoung run run đầu ngón tay, nhưng lại không rút về.
Nàng nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay chạm vào, đυ.ng vào lông mày thẳng đen của cô, mí mắt hơi mọng, trên mí mắt có một nếp gấp rất sâu, lông mi cô rất dài, chỉ là...... Không có vết thương nào.
"......Không có." Nàng rút ngón tay về.
"Sao lại thế được?" Lisa túm lấy tay nàng, đặt vào phần má bên kia "Sờ kỹ lại xem."
Chaeyoung nghe ra lời nói của cô có vài phần chọc ghẹo nàng, nhưng trong lòng nàng lại không có cảm giác chán ghét, chỉ là tim đập rất nhanh, đầu ngón tay run đến lợi hại.
Lòng bàn tay dọc theo nửa bên mặt khác của cô mơn trớn.
Trong đầu đột nhiên nhớ tới đám nữ sinh trong lớp thường hay thảo luận về Lisa có nói qua:
"Tuy rằng thành tích kém, nhưng lớn lên lại rất soái thì ra là sự thật......"
Lisa túm lấy tay nàng, đem đầu ngón tay nàng đặt trên mũi của mình, sóng mũi rất cao, mũi cao, hơi thở rõ ràng, dọc theo mũi đi xuống, là đôi môi hơi mỏng.
Chaeyoung đang phát họa hình dáng cả khuôn mặt cô trong đầu, thình lình ngón tay của nàng bị cô đặt trên môi, nàng sợ tới mức khẽ kêu một tiếng vội vàng rút tay về.
Lisa cười nhẹ một tiếng "Đã động tay động chân với người ta rồi mà bản thân lại sợ cái gì."
Chaeyoung khuôn mặt nhỏ đều đỏ bừng lên "...... Cậu gạt tôi, cậu không bị thương."
"Cậu hy vọng tôi bị thương?" Lisa hỏi.
"......"
Chaeyoung lui ra sau, Lisa dễ dàng túm lấy tay nàng lại, thấy nàng run đến lợi hại, tay cô ung dung duỗi về phía trước, nắm chặt cổ tay của nàng.
Hỏi lại lần nữa "Cậu hy vọng tôi bị thương sao?"
Chaeyoung cắn môi nói "...... Không có."
Lisa nâng cổ tay cô lên, đem đầu ngón tay nàng đặt trên mặt cô, thấp giọng nói "Dán đi."
"Dán...Cái gì?" Chaeyoung sửng sốt.
"Đồ trong tay cậu."
Trong tay Chaeyoung chỉ có miếng băng cá nhân, nhưng mà...
"Tùy tiện dán, tôi đều nhận hết, không cần lãng phí." Lisa buông lỏng tay.
Chaeyoung: "......"
Nàng mò mẫm xé mở băng keo cá nhân, tìm nửa ngày, không biết dán chỗ nào, cuối cùng đầu ngón tay chạm thẳng vào mũi cô, đem miếng băng keo cá nhân kia dán lên.
"...... Xong rồi." Nàng rút tay về, sờ cây gậy dẫn đường "Tôi về đây."
"Về nhà làm gì? Xem Nhà Thờ Đức Bà Paris nữa sao?" Lisa ăn que cay hỏi.
"......"
Chaeyoung nắm chặt gậy dẫn đường, tâm tình ảm đạm, không muốn mang bộ dáng nhiều lời "Tôi đi đây."
Lisa đứng lên, đem que cay cùng đồ uống cất vào trong cặp, kế tiếp bước vài bước đến trước mặt nàng "Tôi đưa cậu đi chỗ này."
Chaeyoung còn chưa trả lời, cô đã kéo cổ tay nàng, túm người đi về phía trước.
Chủ siêu thị đuổi theo "Nè! Cô làm gì đó! Cô kéo tay con bé làm gì thế?!"
Lisa quay đầu lại nhướng chân mày "Yêu đương không thấy sao?"
Chủ siêu thị : "......"
Chaeyoung : "......"
...
Lisa có một chiếc xe máy, ngày thường khi đi học cô đều sẽ gửi lại ở một quán ăn đối diện trường học.
Cô gọi điện nhờ Jisoo người bạn thân chí cốt của mình mang xe tới, sau đó đứng dựa vào tường cùng Chaeyoung chờ đợi.
"Cậu muốn ăn kẹo không?" Lisa hỏi.
Chaeyoung gật đầu.
"Có ngọt không?" Cô lại hỏi.
Chaeyoung gật nhẹ "Ngọt."
Lisa đứng thẳng lưng dậy tiến sát lại nàng ôn tồn hỏi "Cậu ngày thường cũng ngoan ngoãn như vậy sao?"
"..."
Cả hai đứng quá gần nhau, nàng có thể ngửi thấy mùi coca toả ra thoang thoảng từ chóp mũi của cô, mùi hương mang lại sự tươi mới, cùng một chút mát mẻ.
Khuôn mặt nàng đột nhiên nóng bừng căng thẳng dựa vào vách tường phía sau.
Trái tim đập nhanh hơn.
Khi Jisoo mang xe đến, thấy một màn vừa rồi ngay lập tức liền nổi lên tính "cà khịa" : "Lisa ! Mọi người đều cho rằng cậu đang ở tiệm net! Kết quả cậu lại ở đây trêu chọc con gái nhà người ta!"
Nói được một nữa, chị liền để ý đến miếng băng cá nhân trên sống mũi của Lisa, nhìn chằm chằm vào hỏi, "Lisa , cậu vừa rồi đã đánh nhau với ai sao? Mũi thế nào lại dán băng rồi?"
Lisa bước đến xem rồi nói nhỏ đủ để Jisoo nghe, "Cậu đi được rồi."
Cô bước lên xe máy, phóng thẳng tới chổ nàng : "Lên đi."
Chaeyoung không nhìn thấy, nàng đưa tay chạm vào mường tượng ra hình dáng chiếc xe máy, do dự hỏi: " Cậu định đưa tôi đi đâu? Tôi không thể ra ngoài quá lâu."
Bố mẹ sẽ lo lắng nếu không thấy nàng khi họ về.
"Một tiếng nữa sẽ đưa cậu về." Lisa dang tay kéo nàng đến yên xe, đặt nàng ngồi xuống ghế sau, nói với nàng : "Ngồi yên với nhớ ôm tôi đó."
Ngón tay Chaeyoung run lên có đôi phần do dự.
Lisa siết chặt eo nàng , ghì chặt nàng vào ghế sau, lấy gậy dẫn đường gặp ngắn lại, đặt vào tay nàng, sau đó lên ha xe máy phi nước đại trên đường.
Chaeyoung lần đầu tiên ngồi moto, trong lòng khẩn trương đến đổ mồ hôi, cánh tay gắt gao ôm chặt eo cô.
Lisa cúi đầu mắt hoàn toàn chỉ nhìn vào hai cánh tay đang đặt trên eo mình, cánh tay nhỏ trắng nõn gắt gao ôm chặt cô, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.
Đường đi không xa, khoảng chừng mười lăm phút ngắn ngủi.
Nhưng Chaeyoung bị gió thổi mạnh đến mức đầu óc đều trống rỗng.
Tốc độ quá nhanh làm đại não nàng choáng váng, tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.
Khi xuống xe, hai đùi Chaeyoung có chút run.
Lisa dắt nàng đi vào bên trong, nàng ngoan ngoãn mặc cho cô lôi kéo tay mình.
Nhưng tốc độ Lisa đi có chút nhanh, nàng đi theo không kịp, lảo đảo một chút, cô hình như mới hiểu ra điều gì đó dừng chân lại.
Chaeyoung đuổi theo kịp, chỉ là bàn tay đang lôi kéo nàng rất nóng, có chút đổ mồ hôi, nàng cảm giác được hơi nóng cùng chút ẩm ướt ấy từ trong tay cô truyền tới.
Nàng mới vừa bình tĩnh trở lại, trái tim một lần nữa nhảy dựng lên.
Đi được nửa đường, Lisa đột nhiên quay đầu lại, Chaeyoung suýt chút nữa đã đυ.ng vào lòng ngực cô.
Cô cúi đầu, mặt tiến lại gần, cười hỏi nàng "Cậu không sợ tôi sao?"
Hơi thở Lisa mang hương vị Coca rất dễ ngửi.
Chaeyoung không dấu vết mà lùi ra sau một bước, mới nhìn về phía cô hỏi "Vậy sao cậu lại cùng bọn họ đánh nhau?"
Lisa hiển nhiên nói "Bọn nó cắt tóc của cậu, tôi không được lao vào đánh chết bọn nó sao?"
Chaeyoung ngửa mặt lên như cũ, mảnh vải lụa màu xanh lục ở trên mắt, khéo léo tỉ mỉ làm nổi bật gương mặt nhỏ, đôi môi đỏ bừng hoà hợp vào nhau, giọng nói có chút nhẹ, lộ ra vài phần ngoan ngoãn mềm mại.
"Ditto." (Giống như trên.)
Lisa cố ý hỏi lại "Nói cái gì? Cậu cảm động đến nỗi muốn lấy thân báo đáp sao?"
Chaeyoung : "......"
Không biết cô đưa nàng tới chỗ nào, trong phút chốc, bốn phương tám hướng đều ầm ĩ tiếng ồn ào rối loạn chui vào màng nhĩ, nàng có chút sợ hãi những nơi có loại âm thanh lớn như này.
Bởi vì nàng sẽ không phân biệt được rõ phương hướng.
Sức lực trên tay nắm thật chặt, hơi thở nóng của cô tiến vào vành tai nàng, giọng nói hấp dẫn dừng ở bên tai.
"Nắm chặt."
Nói xong, cô kéo nàng đi vào.
"Đây là chỗ nào?" Chaeyoung bất an hỏi.
Lisa nắm tay nàng, đưa nàng đi tới trước một dàn máy điện tử, ấn nàng ngồi trên ghế, lúc này mới nhìn nàng nói.
"Nơi có thể để cậu trút giận."
______
Dành cho ai thắt mắt về tạo hình của Lisa và Chaeyoung trong fic này :