"Hai tuần lễ này
đã làm phiền cô rồi, Liễu Y à, về sau nếu có việc gì cô cứ tìm tôi, nếu
có thể tôi sê giúp, nếu không thể tôi cũng sẽ cố gắng, đừng có ngại."
Kiều Kì lấy lại phong cách của ngôi sao, chỉ một cái đưa tay nhấc chân
cũng giống như ảo ảnh, giọng nói thân mật, mắt yêu kiều nhìn Liễu Y.
Liễu Y gật đầu: "Uh".
Kiều Kỳ thở dài, lưu luyến không rời:"Tôi phải đi đây."
"Nhớ bảo trọng," Liễu Y nói.
Khoé miệng Kiều Kỳ vểnh lên, cười: "Cô cũng vậy nhá, tôi đang chờ được đóng
phim chung với cô lần nữa đây, có gì thì gọi điện thoại ."
Liễu Y thấy Kiều Kỳ đang vui, lập tức không thèm khách sáo nữa, cúi đầu lấy ra một tờ giấy trong túi đưa cho Kiều Kì
Kiều Kì nghi ngờ nhận lấy, thử mở ra xem, nụ cười lập tức cứng ngắc, tay run run,ắt nhìn vào ô tổng cộng số tiền, hít một hơi: " Đây là..."
"Đây là chi phí của cô trong hai tuần lễ, tôi giảm cho cô 10% rồi đó, nếu
như lần sau tôi còn muốn ở đây, cũng tính giá như thế này." Liễu Y
nghiêm túc nói.
Kiều Kỳ hít sâu một hơi, nhanh chóng ngẩng đầu liếc nhìn Liễu Y:" Nhiều như vậy sao?"
Liễu Y xoa xoa đầu: " Bình thường thôi mà, so vời cô Trần lần trước còn rẻ hơn nhiều đó."
Kiều Kì cúi đầu nhìn lại lần nữa, mặt vặn vẹo, đưa tay chỉ vào một mục: "Đây là cái gì đây?"
Liễu Y nhìn vào: " Đây là phí an ủi cô sáng nay, quần áo của tôi bị cô làm ướt hết rồi."
Mấy ngày nay Kiều Kỳ xúc động lập tức hoá thành hư không, hồi lâu, mới nặng ra được một câu: " Liễu Y à, cô được
lắm."
"Đâu ra đó đi,
đây là tài khoản của tôi, cô nhớ gửi tiền vào đó, nếu cô không có thời
gian, thì trễ vài ngày cũng không sao đâu, tôi sẽ tính lãi 10%, mà cô
thì tôi chỉ tính 9% thôi. " Liễu Y tỉ mỉ dặn dò, nghiêm túc gật đầu.
Kiều Kỳ nhìn Liễu Y hối hận vô cùng, lúc trước sao mình còn thấy cô ta an ủi mình đâu chứ, ai ngờ .
Trầm mặc xong,Kiều Kỳ miễn cưỡng gật đầu, bất đắc dĩ nói: "Liễu Y à, cô nhớ mặt cô đó."
Liễu Y khoát tay: " Được rồi, về sớm đi, cô là minnh tinb, tôi không sợ cô
xù tội đâu, lần này cô được hưởng thụ xong mới trả tiền, cô sướиɠ hơn
người khác nhiều rồi đó."
Kiều Kì mặt đen, còn phân biệt đối xử sao, Liễu Y căn bản không phải là con thỏ ngây thơ, mà là một con sói.
Kiều Kỳ chấp nhận gật đầu: "Có thể được cô đối xử như vậy, thật là vinh hạnh của tôi, tôi sẽ chuyển tiền vào tài khoản của
cô.ê"
"Được rồi."Liễu Y nói.
Liễu Y trong lòng mừng thầm:" Về sau nếu có việc, cứ gọi cho tôi, tôi luôn hoan nghênh cô tới đây."
Kiều Kì cứng ngắc cầm túi xách chạy thẳng ra ngoài, bước chân không ổn cho
lắm, vẫy vẫy tay tạm biệt, trong lòng thề, sau này nếu không có chỗ ở,
thì có chết cũng không tới đây, quá đáng sợ.
Liễu Y nhiệt tình tiễn ra cửa, nhìn bóng lưng Kiều Kỳ đi xa, mói xoay người vô nhà.
Buổi tối, Liễu Y thấy tài khoản của mình nhiều tiền hơn, mừng rỡ ôm sổ sách
lăn qua lăn lại trên giường, tích tiểu thành đại, ước mơ mua được căn
nhà đẫ gần hôn rồi, lương thực trong nha, sắp có chỗ chứa rồi.
Mấy ngày sau đó, Liễu Y vẫn cứ sống bình thường, chuyện Kiều Kì, chuyện của Tề Gia, chuyện của Phong Thượng, cô không thèm quan tâm, cho đến lúc
Tiền Văn Phương gọi điện thoại tới.
Nghe Tiền Văn Phương thông
báo xong, Liễu Y nhanh chóng chuẩn bị hành lý, tâm trạng vui vẻ, có thể
được trải nghiệm cuộc sống quân đội, được bao ăn bao ở,, còn có thể tiết kiệm được chi phí.
Sáng hôm nay,
Tiền Văn Phương lái xe đến chung cư Văn Hưng, gọi điện thoại cho Liễu Y, đợi Liễu Y ra rồi lên xe, mới khởi động xe, chạy đi.
Tiền Văn Phương nhìn thẳng phía trước, mắt liếc Liễu Y qua kính chiếu hậu, hài lòng gật đầu, xem ra, Liễu Y thật sự đã hiểu được lời cô nói, nghiêm túc làn
diễn viên, tinh thần thì khá phấn chấn, chắc cũng đã nỗ lực rất nhiều.
"Lần này, còn có những người khác, chỉ là, có mình em là nữ, mặc dù dược ở
một mình, nhưng vẫn đối xử với em như bình thường, em không có quyền lợi nhiều đâu, em không sao chứ." Tiền Văn Phương ân cần
hỏi.(d♐i♐ễ♐n♐đ♐ànl♐êq♐u♐ý♐đ♐ô♐n)
"Không thành vấn đề, em đã chuẩn bị tinh thần rồi, chị Tiền à. " Liễu Y nói.
Tiền Văn Phương thở phào nhẹ nhõm, trong khoảng thời gian này Liễu Y đã cải
thiện rất nhiều, mặc dù mình cũng hay nhắc nhở, nếu như tiếp tục giữ
vững như bây giờ, thì sau này sẽ rất tốt , rồi cô vui vẻ gật đầu: "Không sao là tốt rồi, chị còn có chuyện muốn trao đổi với em đây."
Liễu Y nghi ngờ liếc nhìn: "Chuyện gì vậy?"
"Công ty dự định cấp cho em một chiếc xe với một tài xế, em bây giờ cũng coi
như có chút danh tiếng, sau này chắc chắn sẽ rất bận rộn, chị không phải lúc nào cũng rãnh, cho nên công ty sắp xếp cho xe đưa đón em...em nghĩ
sao?" Tiền Văn Phương hưng phấn nói.
Liễu Y ngẩn người, lập tức mắt sáng lên, "Chị Tiền, đây là công ty sắp xếp sao?"
"Đúng vậy, coi như đây là phúc lợi của công ty đi, bởi vì em có chỗ ở rồi,
cho nên đổi qua cái này." Tiền Văn Phương đã nói chuyện với công ty,
thấy như vậy là tương đối ổn thoả, dù sao không phải lúc nào cô cũng ở
bên cạnh Liễu Y được, nếu có xe đưa đón thì dễ dàng hơn.
Liễu Y cúi đầu tính toán, suy nghĩ rồi nói:" Chị Tiền à, có thể đổi được không."
Tiền Văn Phương ngẩng lên nhìn :"Đổi cái gì?"
"Đổi thành tiền cho em đi, dù sao nếu có chuyện quan trọng thì cụi cũng tới
đón em thôi, không cần xe đâu, không thì em đi xe buýt cũng được."Liễu Y nghiêm túc nói.
Tiền Văn Phương nghẹn họng, hít thở không thông, cao giọng nói:"Liễu Y à, sao em cứ nghĩ tới tiền không vậy hả, em bây giờ
còn muốn đi xe buýt sao, em không nhớ lần trước bị mọi người nhận ra
hả?"
Liễu Y nhớ tới lần trước, rồi nói:" Chị Tiền, lần dó em chưa kịp cải trang, lần sau sẽ không bị như vậu nữa đâu, hơn nữa qua một
thời gian cũng sẽ không ai nhớ tới nữa đâu."
"Chị biết ngay mà,
trong mắt em lúc nào cũng chỉ có tiền và tiền thôi, chiếc xe thể hiện
được thân phận của em, em chẳngn lẽ cứ ngồi xe buýt đi đóng phim sao."
Tiền Văn Phương bực mình nói.
Liễu Y suy nghĩ lại, rồi nói:" Em vẫn muốn đổi thành tiên cơ, đâu phải ngày nào cũng quay phim, có xe để làm gì chứ."
Tiền Văn Phương tức giận, nhìn thẳng phí trước:" Em thực sự muốn như thế sao."
"Vâng, em vẫn muốn lấy tiền." Liễu Y nói.
"Được rồi, chị sẽ nói với công tu, mà em cũng đừng hy vọng gì nhiều."Tiền Văn Phương đành phải thoả hiệp, cô đã sớm biết tính tình của Liễu Y rồi mà.
"Vậy thì cám ơn chị nhiều lắm." Liễu Y gật đầu cảm ơn.
"Chuyện này trước để sang một bên đã, em lập tức phải vào quân đội, cả tuần lễ
đều ở trong đó, chị không theo em được đâu, chờ huấn luyện xong, chị lại tới đón em, em phải lắng nghe chứ đừng có nói nhiều quá, lần này có
nhiều ngôi sao nổi tiếng lắm, có cả Lục Thanh nữa, em đã từng hợp tác
với anh ta rồi, nếu có gì không biết thì có thể hỏi anh ta, biết không." Tiền Văn Phương dặn dò.(ღd∞đ∞lღ ∞qღ∞đღ)
Liễu Y sờ cằm, Lục Thanh sao, cái người mà suýt nữa bị mình gϊếŧ chết sao, ngây sau đó gật đầu,
bảo đảm nói:" Em biết rồi, chị Tiền à."
"Lần nầy đoàn phim có vài người, chị cần phải nói cho em biết, Lê Hoa của Khải Đế, còn có Quách
Thiếu Bân, sau đó là Lục Thanh của công ty mình, em nhớ cẩn thận với ba
người này, còn mấy người còn lại em cũng phải chú ý mặc dù họ khong nổi
tiếng gì mấy, em cũng phải giữ khoảng cách với mấy người đó, tại chỉ có
mình em là nữ, chị cũng không ôm hy vọng em kéo gần khoảng cách lại làm
gì, em đừng gây thêm phiền phức cho chị là được rồi." Tiền Văn Phương tỉ mỉ dặn dò.
Liễu Y nói:" Vâng, em sẽ giữ khoảng cách mà."
Tiền Văn Phương thở phào nhẹ nhõm: "Trong đoàn có tổng cộng tán người, cũng
không quá mức cực khổ đâu, có thể sẽ được huấn luyện như quân đội, chủ
yếu là để em hiểu rõ, dú sao đây cũng chỉ là trải nghiệm thôi, em đừng
quá lo lắng."
Liễu Y nghe Tiền
Văn phương thao thao bất tuyệt nói, cảm thấy ấm áp trong lòng, tới cao
ốc Tân Thần thì hai người mới ngừng nói chuyện.
Liễu Y đi theo
Tiền Văn Phương chào hỏi đoàn làm phim, rối xáh hành lý lên, trực tiếp
lên xe của đoàn làm phim , rồi nhìn xung quanh, thấy có cả người quen
lẫn người lạ.
Lục Thanh ngồi ở ghế sau cùng, thấy Liễu Y mới lên
xe, cũn không ngạc nhiên gì cho lắm, khi anh nhận vai này cũng biết các
vai khác là ai đóng, nhưng mà vừa thấy mặt của Liễu Y, Lục Thanh cảm
thấy hơi sợ, lần trước quay phim anh vẫn còn nhớ rất rõ, cũng không biết lần này như thế nào, nên giả vờ như không nhìn thấy Liễu Y, nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ.
Liễu Y thấy được Lục Thanh, nhớ tới lời Tiền Văn Phương nói, trực tiếp đi tới ghế sau cùng,
bỏ hành lý xuống, ngồi kế bên Lục Thanh, chào hỏi: "Đã lâu không gặp."
Rồi ngừng lại mọt lát, mặc cô không thân với anh ta, nhưng nình vài cô
thì cô vẫn biết, nói tiếp:"Anh đẹp trai so với trước kia đó."
Liễu Y vừa nói xong, xung quanh chợt im lặng như tờ, có nhiều người tò mò nhìn qua, rồi suy đoán này nọ.
Lê Hoa Biên đang nói chuyện điện thoại, quay qua nhìn thấy Liễu Y hơi quen quen, nhớ tới cái gì đó,, khoé miệng giật giật, ròi tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Quách Thiếu Bân không quay qua nhìn, nghe động tĩnh, khoé miệng cười cười, anh ta khôg biết Liễu Y, lại đi nịnh hót Lục
Thanh, chắc là cũng không vừa gì, rồi tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Còn những người khác, có vài người nhận ra Liễu Y, nhớ tới cái quảng cáo
kia, nên cười sặc sụa, còn vài người không biết Liễu Y, trong lòng nghi
ngờ quan hệ của Liễu Y với Lục Thanh.
Lục Thanh mặt đen lại, thở
dài, biết ngay là đυ.ng phải Liễu Y sẽ có chuyện mà, mặc dù Liễu Y thật
sự không có ý gì khác, nhưng tình huống như thế này, mọi người sẽ nghĩ
như thế nào chứ, nên mới từ từ quay qua, bình tĩnh nói: "Đã lâu không
gặp, không ngờ lại hợp tác với cô nữa rồi."(dٿiễٿnٿ⊹ đàٿn⊹ lٿê⊹ qٿuٿý⊹
đٿôٿn)
"Đúng vậy, tôi cũng thật không ngờ, anh nhớ giúp đỡ tôi nha." Liễu Y lễ độ nói.
Lục Thanh giật mình, lần trước giúp đỡ nên mình bị đâm một đao, lần này,
chắc chết mất, nhưng ngoài miệng thì khách sáo nói:"Giúp đỡ lẫn nhau
thôi."
Liễu Y gật đầu, chào hỏi xong thì cũng đã xong việc rồi, nên dựa người ra sau, nhắn mắt dưỡng thần.
Lục Thanh trợn nắt nhìn Liễu Y bắt đầu nhắm mắt ngủ, không nói nên lời, quả nhiên là Liễu Y mà, quả nhiên vẫn như lúc trước.
Tổng cộng có 8 người, sau khi đã đến đủ, xe bắt đầu khởi hành, đi tới quân
đội , mọi người trong xe cũng trò chuyện với nhau, trừ bốn người phía
sau, Liễu Y, Lê Hoa, quách Thiếu Bân và Lục Thanh, có người thì nhắn mắt ngủ, có người thì nói chuyện điện thoại, có người thì trầm mặc không
nói.
Sau ba tiếng đồng hồ, xe rốt
cuộc cũng tới cửa quân doanh, xe đi thẳng vào bên trong, Liễu Y mở mắt
ra, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cặp mắt bình tĩnh.