Chương 20

Ngày thứ ba, Liễu Y

với Hiểu Mẫn đi tới phim trường, thấy hai minh tinh Kiều Kỳ với Trương

Diệc, còn có những diễn viên lâu năm khác mà Tiền Văn Phương nhắc tới,

cũng ở đó, bởi vì ngày hôm nay là chính thức bắt đầu quay phim.

Liễu Y biết vai diễn này thích hợp với cô, nhưng không thể nào tìm được cánh thể hiện rõ ràng, nên mặt dày , chủ động đạo diễn Lưu để thảo luẫn,

cũng thu hoạch được rất lớn, khiến Liễu Y hiểu rõ hơn, còn có thêm lòng

tin.

Buổi sáng, chưa tới lượt Liễu Y, cho đến buổi chiều, Liễu Y thay xong trang phục màu đen, tóc uốn thành lọn, hóa trang xong, rồi đi tới phim trường.

Cảnh đầu, cũng là cảnh quay phim thử hôm trước , Liễu Y vô cùng thuận lợi thông qua.

Mà Kiều Kì đứng cách đó không xa, nhìn Liễu Y quay phim thuận lợi, trong

lòng cũng hơi kinh ngạc, mấy xì căng đan trên báo, Kiều Kì dĩ nhiên cũng xem qua, cho nên đối với Liễu Y cũng hiểu biết chút ít, không ngờ này

kỹ năng diễn xuất của Liễu Y cũng không tệ lắm, lúc quay, cái loại diễn

xuất yếu đuối với lạnh lùng sắc sảo, bề ngoài Liễu Y mê hoặc, ngược lại

khiến nhân vật này càng thêm có tính xung đột, ai cũng không nghĩ tới,

tổ chức phản động lại nắm trong tay một phụ nữ như thế.

Mà Lưu

Trường Minh không biết công ty chọn Liễu Y do kĩ năng diễn xuất hay là

xì căng đan kia, nhưng khi thấy Liễu Y quay phim thuận lời, bất mãn lúc

trước hoàn toàn bay mất, ngược lại chong mong vào Liễu Y.

Sau khi quay xong Liễu Y chuẩn bị đi nghỉ ngơi, thì phó đạo diễn Trần nói tối

nay có liên hoan, Liễu Y không hiểu như thế nào nên gọi điện thoại cho

Tiền Văn Phương, mới gật đầu, dù sao quan hệ tốt với đoàn làm phim, mới

có thể quay phim dễ dàng, Liễu Y cũng biết rõ điều này, hơn nữa còn

miễn phí, Liễu Y rất sẵn lòng.

Ngày đầu tiên vừa quay xong, Hiểu

Mẫn đi theo sau lưng Liễu Y nhỏ giọng mà nói: "Liễu tỷ, chị cũng đừng

quá lo lắng, chị Tiền đã nói qua, tùy ý là được, hơn nữa những mấy đại

bài cũng có mặt, nhân cơ hội hàn huyên một chút, đối với chị cũng tốt."

Liễu Y gật đầu: "Uh, chị không có lo lắng đâu, không ăn cũng uổng."

Hiểu Mẫn im lặng liếc nhìn Liễu Y , thầm nghĩ, chị ấy mà nghe đến ăn, là mắt sáng rỡ, mặc dù mới tiếp xúc mấy ngày, nhưng có chút hiểu rõ, có chút

bi phẫn, chẳng lẽ cô đang đi theo một người vô tích sự sao.

Hai

người đi tới cửa, đúng lúc gặp Kiều Kì với trợ lý, mắt liếc Liễu Y, nhớ

tới cái gì đó, dừng bước lại: "Các cô không đi xe, nếu không ngại, thì

đi cùng với tôi."

Hiểu Mẫn cặp mắt hưng phấn nhìn Kiều Kì, cặp

mắt chớp không ngừng, được tiếp xúc gần gũi đại bài, còn có thể dễ dàng

nói chuyện như vậy.

Mà Liễu Y sững sờ, có chút nghi ngờ nhìn Kiều Kì: "Cám ơn, tôi đi theo xe của đoàn phim xe được rồi."

Phụ tá sau lưng Kiều Kì mắt liếc, còn Kiều Kỳ cười duyên một tiếng: "Cô

cũng đừng đợi xe của đoàn phim nữa, chẳng lẽ cô không biết, thà tự mình

đi còn hơn."

Liễu Y dừng lại, mắt liếc Hiểu Mẫn: "Thật sao?"

Hiểu Mẫn rối rắm gật đầu, vội vàng nói: "Em quên nói với chị rồi, là như vậy, Liễu tỷ."

Kiều Kỳ che miệng cười, lắc đầu: "Đã biết cô từ lâu, nhưng chưa bao giờ

biết, cô như thế nào, mà Tần Văn cô ta cắm sừng cô, không cần để ý cô

ta, đi thôi, tôi thuận đường, đúng lúc có dịp gặp nhau thế này."

Hiểu Mẫn suy nghĩ một chút, gật đầu với Liễu Y, Liễu Y thả lỏng, người ta

nói đến nước này rồi, cô cũng không nên để cho cô ta mất mặt, cô khách

sáo nói: "Vậy thì làm phiền cô rồi.

"Đùng khách sáo, được quay

phim chung coi như cũng có duyên phận rồi, tôi đã sớm muốn làm quen với

cô, có thể để cho Tần Vân rớt đài, cô cũng coi là lợi hại, gọi tôi là

Kiều Kỳ đi, Liễu Y à." Kiều Kỳ tương đối nhiệt tình, nhiệt tình đến mức

Liễu Y có chút kinh ngạc.

"Cô và Tần Văn không giống nhau." Liễu Y thẳng thắn nói.

"Dĩ nhiên, Tần Vân người này, người bình thường thật đúng là không nhìn ra, trong ngoài bất nhất, như cô vậy, ngược lại ngoài dự liệu của tôi."

Kiều Kỳ cười nhạo một tiếng, ngay sau đó nhìn thật sâu vào mắt Liễu Y.

Liễu Y không nói gì, dù sao cô không cần hiểu rõ cô ta, hơn nữa, như Kiều

Kỳ nói, ngoài mặt thật đúng là không nhìn ra, coi như Kiều Kì đối với

cô quá nhiệt tình không như mấy người khác, nên Liễu Y đành phải đem

nghi ngờ chôn trong lòng.

Quán rượu Hải Bích, phòng khách nhỏ ở tầng ba, chờ Liễu Y với Kiều Kỳ đến thì đã đầy người.

Hiểu Mẫn được sắp xếp ở một bàn khác, còn Liễu Y lại ngồi cùng bàn với Kiều

Kỳ, cô không hiểu tại sao lại có thể ngồi chung với đại bài, có chút

nghi ngờ, nhưng Liễu Y trầm mặc tiếp nhận, không để ý tới cái khác, chỉ

nhìn chằm chằm mấy món ăn trên bàn đã nguội hết, cô nuốt một ngụm nước

bọt.

Lưu Trường Minh thấy ánh mắt Liễu Y sáng rỡ, rồi lại bình

thản hút thuốc, Liễu Y nhớ Tiền Văn Phương dặn dò, chủ động lễ phép chào hỏi mấy người ngồi trên bàn, mặc dù không thân thiện, nhưng cũng coi

như là tao nhã lễ độ.

Sau khi khai tiệc, Liễu Y không để ý đến

chuyện bên ngoài, chỉ lo gắp mấy món ăn trước mặt, Kiều Kì lấy tay khều

một cái, hất cái cằm lên, nhỏ giọng nói: "Làm sao cô không đi kính rượu

đạo diễn đi."

Liễu Y nhìn diễn viên đang quay quanh đạo diễn, mặt 囧, ngay sau đó nói: "Đâu phải là tôi không muốn làm đâu chứ."

Kiều Kỳ nhìn Liễu Y lại cúi đầu ăn lấy ăn để, ánh mắt mang theo khó hiểu,

đối với Liễu Y ấn tượng ngược lại lại sâu hơn một chút, nhớ tới tình

cảnh của mình, khẽ cười khổ một tiếng, mặc dù mặt ngoài như thế, thật ra thì bên trong chỉ cô biết rõ.

Ở công ty Phong Thượng, để có được vị trí bây giờ, phải bỏ ra bao nhiêu, cũng chỉ có cô biết, nội bộ công

ty những người đó nghị luận sau lưng thế nào, thật ra thì Kiều Kỳ biết

rõ, cũng chỉ có Liễu Y lại bình tĩnh như vậy, khiến Kiều Kì lòng thoải

mái.

Bắt đầu, cô cũng chỉ có chút hứng thú với xì căng đan của

Liễu Y với Tần Văn, nhưng vừa mới tiếp xúc, đối với Liễu Y người này,

Kiều Kỳ cũng hơi mang theo tán thưởng, chắc có lẽ là do cô muốn mời Liễu Y đi chung với cô.

Lúc giữa bữa tiếc, cửa phòng khách nhỏ mở ra, mà Liễu Y bên cạnh Kiều Kỳ ngẩn ra, Phong Thượng như thế nào, Kiều Kỳ

xâm nhập trong đó, rất rõ ràng, cũng không biết, lần này Tề Tam lại nhìn trúng người nào.

Lưu Trường Minh trong dự liệu, đứng dậy, chủ động tiến lên mời Tề tổng: "Thật là trùng hợp, Tề tổng."

Một nhóm ba, bốn người dẫn đầu, tác phong nhanh nhẹn, bất ngờ thấy Tề Hoàn

của Phong Thượng, đi theo phía sau là một vị tây trang chỉnh tề, phía

sau nữa, là hai người đàn ông khôi ngô, vừa xem là hiểu ngay.

"Vừa lúc ở nơi này dùng cơm, tới xem một chút." Tề Hoàn cười nói, ánh mắt

nhìn chung quanh phòng khách nhỏ một vòng, ánh mắt nhìn chằm chằm một

người ngồi trên bàn, ý nghĩ không rõ chợt lóe lên.

"Đa tạ Tề tổng quan tâm." Bên cạnh phó đạo diễn Trần vội vàng nói, rồi nói tiếp: "Vừa

đúng lúc diễn viên đoàn phim đều ở đây, đạo diễn Lưu, nếu không thì giới thiệu cho Tề tổng một chút."

Lưu Trường Minh trầm mặc đứng đó, ánh mắt mang theo một tia chán nản, ngay sau đó gật đầu: "Vậy để tôi giới thiệu."

Tề Hoàn khóe miệng lộ ra nụ cười, ánh mắt lóe lóe: "Không có quấy rầy mọi người chứ."

"Làm sao mà quấy rầy chứ, Tề tổng là boss cơ mà." Phó đạo diễn Trần lập tức nói: "Tề tổng mời tới bên này."

Liễu Ytừ từ ngẩng đầu, nhìn tình hình phát triển ngoài ý muốn, mắt liếc bên

cạnh Kiều Kì không bình thường, nhìn theo ánh mắt của Kiều Kì, liếc một

cái, thấy vị kia được mọi người vây quanh, mặc dù nhìn qua tác phong

nhanh nhẹn, nhưng ánh mắt kia, lập lòe bất định, khiến Liễu Y có loại

cảm giác lo lắng.

Tề Hoàn ngồi ở chủ vị, khóe miệng lộ ra đùa

giỡn, ánh mắt mắt liếc trên bàn mấy diễn viên, ánh mắt dừng trên người

Liễu Y, rồi nhìn chằm chằm Kiều Kì, mới khoát tay: "Tất cả ngồi đi."

Phó đạo diễn Trần lanh lẹ bắt đầu giới thiệu từng người, lúc giới thiệu Hạ

Tâm, còn khen mấy câu, tới Liễu Y, nhớ tới ánh mắt của Liễu Y lúc quay

phim, hơi ngừng lại, nói qua loa, hết một vòng, mới chậm rãi ngồi xuống.

Liễu Y mắt liếc Hạ Tâm, liền giật mình, không ngờ là người diễn vai cảnh

sát, nghe cô Trần giới thiệu, cô nương này cũng coi là có chút danh

tiếng .

Khi Tề Hoàn đến, thì không khí bắt đầu trầm tĩnh, nhưng

không bao lâu, nghe Tề hoàn nói mấy câu, trên mặt bàn mấy diễn viên thả lỏng ra, nói mấy câu nịnh hót, chỉ có Trương Diệc với Kiều Kì trước sau như một bình tĩnh, mà Liễu Y, nên tiếp tục ăn đồ ăn của cô.

Liễu Y ăn một miếng bánh ga-tô, bên tai nghe được nhỏ giọng một câu: "Cô ăn xong liền đi sao."

Sau khi thất thần xong thì thấy Kiều Kì đang ngồi ăn, còn tha thiết bưng ly rượu lên, cung kính chào hỏi vị Tề Hoàn kia.

Tề Hoàn để ly rượu lên miệng, ngay sau đó để xuống, ánh mắt có thâm ý nhìn Kiều Kỳ, ngay sau đó nhìn về phía mặt bàn, khóe miệng vểnh lên: "Đừng

câu nệ quá, cứ tự nhiên đi."

Phó đạo diễn Trần nói tiếp: "Đúng, mọi người cứ tự nhiên,Tề tổng cũng không phải là hổ."

Trên bàn nhất thời cười lên, rồi Trương Diệc cũng đứng lên mời một ly, mặc

dù anh ta cũng có chút danh tiếng, nhưng so với boss công ty, nhìn cũng

đủ biết, trường hợp này nên làm là chuyện tất nhiên.

Có hai vị

đại bài dẫn đầu, những người khác cũng rối rít mời rượu, Hạ Tâm cũng

đứng lên, cung kính mời một ly, cho đến chỉ còn lại mình Liễu Y.

"Liễu Y, chỉ còn sót cô thôi." Phó đạo diễn Trần mắt sắc bén gọi.

Liễu Y buồn bực ngẩng đầu, lưu luyến buông đũa xuống, thuận miệng, bưng lên

ly rượu mới vừa rót đầy, thở dài một tiếng nho nhỏ, mới vừa rồi Kiều Kỳ

cảnh cáo, Liễu Y có cảm giác, ánh mắt liếc boss Phong Thượng đang ngồi

đó, nụ cười kia, mang theo đùa giỡn không thể phát giác.

Liễu Y

mặt không biểu cảm nói: "Vô cùng cảm tạ Tề tổng, vô cùng cảm tạ công ty

Phong Thượng, vô cùng cảm tạ đoàn làm phim, vô cùng cảm tạ đạo diễn Lưu, tôi sẽ cố gắng, tôi sẽ uống cạn ly này, Tề tổng cứ tự nhiên."

Liễu Y sau khi nói xong, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, rồi đặt mông ngồi xuống.

Ánh mắt chung quanh có chút ngốc lăng, này Liễu Y cũng thật là, cũng không

phải bị ai cướp hai từ cảm tạ, làm thế này hơi quá rồi, ngay sau đó thấy Liễu Y vùi đầu tiếp tục ăn, khóe miệng mọi người giật giật.



Tề Hoàn lần đầu tiên nghe được lời cảm ơn như vậy, khóe miệng cứng ngắc, đưa tay cầm ly rượu đưa lên miệng, thầm nghĩ, đây thật là qua báo chí

viết về Liễu Y sao, khi đó chính là đối với cô gái này có chút hứng thú

nên mới cho người mời cô ta đóng phim, có thể nghe tên không bằng gặp

mặt, cô gái này nhìn động lòng người, làm sao lại ăn nói như kẻ lỗ mãng.

Tề Hoàn nhìn tướng ăn của Liễu Y, ánh mắt phai nhạt đạm, ngay sau đó nhìn chằm chằm Hạ Tâm mặt ửng đỏ nhìn sang.

Kiều Kỳ vừa xem hiểu ngay, tâm buông lỏng một chút, đối với Liễu Y ấn tượng

lại thêm thích, có thể chống đỡ hấp dẫn, còn biết rõ vị trí của mình,

tương lai có lẽ sẽ đi được xa hơn, mà mình, đã như vậy, có thể ở trong

giới showbiz này, chắc là không bao lâu nữa.