- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Khoa Huyễn
- Lịch Hồng Hoang
- Quyển 2 - Chương 11: U hồn tàn bạo
Lịch Hồng Hoang
Quyển 2 - Chương 11: U hồn tàn bạo
Dịch: No Name
Ba ngày kể từ khi Ngô Minh đồ sát nô ɭệ dị tộc, Gnome Albans tìm tới hắn, kể cho hắn nghe mấy câu chuyện đang được đồn đại trên phố.
"Nghe nói gần đây xuất hiện một tồn tại kinh khủng, hình như là đồng tộc của ngươi, một u hồn. Hắn được người ta gọi là "U hồn tàn bạo". Nghe nói u hồn này đi mua nô ɭệ, gϊếŧ chết mấy ngàn người ngay tại chỗ, đây không phải là có bệnh sao? Có tiền thì có thể phung phí đến như vậy sao? Hơn nữa cho dù là nô ɭệ, cũng là sinh vật sống, nghe nói toà thị chính đang cân nhắc có nên thêm một số nhân quyền cơ bản cho nô ɭệ hay không, nhưng lại bị một số thương nhân nô ɭệ và đại địa chủ bác bỏ." Gnome Albans cười hì hì nói.
Tên Gnome này thật sự là nói rất nhiều, không ngừng không nghỉ. Hắn thường xuyên chạy tới tìm Ngô Minh nói chuyện phiếm, so sánh ra, tên bà con xa lắc kia của hắn nói còn ít. Nhưng Gnome này cũng không có ác ý, hơn nữa tin tức hắn đem đến cũng khá nhiều, vì vậy Ngô Minh cũng chịu nói chuyện phiếm với hắn.
Nghe xong mấy lời này, Ngô Minh bất đắc dĩ mà nói: "Không phải mấy nghìn, chỉ gϊếŧ có một trăm tên chiến sĩ nô ɭệ."
Gnome Albans liền trêu chọc: "Nói như ngươi đã ở đó vậy, u hồn kia không giống như ngươi a, theo nhân viên đã chứng kiến nói, u hồn kia ít nhất đã là Ma Pháp Sư cấp một, thậm chí có thể là cấp hai. Sau khi hắn gϊếŧ mấy nghìn nô ɭệ, vung tay mấy cái rõ ràng có thể tế ra âm hồn từ xác chết của những người bị hắn gϊếŧ. Thứ đó cũng không phải là u hồn như ngươi, mà chính là âm hồn, là lệ quỷ sinh ra từ ma pháp, mà âm hồn cao cấp thậm chí có thể địch nổi Ma Pháp Sư cấp một. Nghe nói khi đó mấy ngàn âm hồn che kín cả bầu trời, tất cả những người ở đó gần như bị hù chết."
Khóe miệng Ngô Minh giật giật, cũng lười giải thích nhiều, chỉ tiếp tục tập trung chế tạo một lọ thuốc nước, tiếp theo hắn nói: "Cửa hàng này của ngươi hơi nhỏ một chút a."
Gnome Albans còn đang miệt mài nói về chuyện của gã "U hồn tàn bạo" kia, nghe vậy lập tức kêu khuất: "Tại sao lại nhỏ? Cửa hàng này đã khá lớn, ngươi biết mặt bằng trên phố này có giá bao nhiêu không? Chúng ta cũng không phải bán khí cụ ma pháp, chỉ bán dược phẩm thôi."
"Nếu như... Bán dược phẩm ma pháp thì thế nào?" Ngô Minh lại nói.
Gnome Albans sửng sốt một chút, thì thào nói: "Nếu bán dược phẩm ma pháp mà nói, cái cửa hàng này thực sự là hơi nhỏ. Giá cả một lọ thuốc dung dịch ma pháp tuy rằng hơi thấp hơn so với khí cụ ma pháp, nhưng cũng đắc gấp trăm lần dược phẩm bình thường, nếu chỉ có vậy... Đợi, đợi một chút, ngươi nói dược phẩm ma pháp!?"
Ngô Minh gật đầu nói: "Ma pháp gọi hồn của ta đã tu luyện thành công, tuy rằng còn chưa trở thành Ma Pháp Sư cấp một, nhưng có thể chế tạo một vài loại dược phẩm ma pháp, cũng có thể chế tạo ra một dụng cụ ma pháp loại hình trinh sát, vì vậy cửa hàng này thật sự hơi nhỏ."
Gnome Albans nghe mà rúng động toàn thân, hắn chăm chú nhìn Ngô Minh nói: "Đừng có mà lừa ta a, mấy năm này ta vẫn một mực tiết kiệm tiền, có thể khuếch trương cửa hàng này lớn gấp đôi, nhưng sẽ không còn tiền để gởi ngân hàng nữa, sau này phát sinh chuyện gì ta cũng vô pháp."
Ngô Minh gật đầu chân thành nói: "Ta nói thật, yên tâm đi, ta có nắm chắc, ngươi cứ chờ ta một ngày, ngày mai ta sẽ tạo cho ngươi một lọ dược phẩm ma pháp, được chứ?"
"Tốt!" Gnome Albans cũng là Ma pháp sư tập sự, vì vậy hắn biết rõ sử dụng ma pháp cần tinh thần lực và ma lực, vì vậy Ngô Minh đợi tới ngày mai mới làm cũng là bình thường, hắn lại nói: "Chỉ cần ngươi chế tạo được, ta lập tức mở rộng cửa hàng, hơn nữa cho ngươi 20, à không, 30% cổ phần, ngươi chỉ cần bỏ sức ra chế thuốc, tất cả các phí tổn khác về dược liệu, thiết bị của cửa hàng đều do ta chi ra, được chứ?!"
"Tốt." Ngô Minh cười, cũng không so đo những thứ này, gật đầu đáp ứng.
Nghiêm túc mà nói, khi Ma pháp sư chế tạo vật phẩm cho một của hàng ma pháp của người khác như thế này, ít nhất phải được chia 50% thu nhập, những thứ khác sẽ không quản. 30% thu nhập kỳ thật là khá thấp, nhưng Ngô Minh sẽ không so đo những thứ này, Albans thật sự cũng không tệ lắm, lúc trước đã có ơn tiến cử hắn, chuyện nhỏ thế này còn chưa đủ để báo đáp.
Xế chiều hôm đó, Ngô Minh lại đi đến tháp ma pháp, định tiếp tục đọc sách. Hôm nay hắn muốn điều tra về hoàn cảnh địa lý của Liên minh Thương nghiệp. Hắn vẫn chưa rõ ràng cụ thể Liên minh Thương nghiệp lớn bao nhiêu, có bao nhiêu thành phố, các thế lực như thế nào, tỉ lệ phân bố dị tộc ra sao... Điểm mù thông tin còn quá nhiều, hắn phải mau chóng bổ sung đầy đủ.
Vừa tiến vào tháp ma pháp, Ngô Minh đã thấy Pháp sư khô lâu đứng chờ ở đại sảnh. Hắn vội vàng cúi đầu. Pháp sư khô lâu cũng không khách khí, nói thẳng: "Đưa dụng cụ ma pháp của ngươi cho ta xem một chút."
Ngô Minh không hề chậm trễ, lập tức đưa Âm Hồn Kỳ cho Pháp sư khô lâu. Sau khi nhìn trái phải luân phiên ít nhất mười phút đồng hồ, nó mới lên tiếng: "Quy cách chế tạo của thứ này rất cao, ta chỉ hiểu được bảy tám phần, còn có một vài vị trí mấu chốt ta cũng không hiểu, xem ra ít nhất là kiệt tác của Đại Ma Pháp Sư. Chức năng của nó là có thể nuôi dưỡng chín mươi chín âm hồn, khi sử dụng sẽ tiêu hao ma lực của âm hồn, chỉ là... Ta sẽ không hỏi ngươi lấy được thứ này từ đâu, ai có thể không có bí mật của mình? Ngươi là học trò của ta, ta tất nhiên sẽ che chở ngươi, mấy ngày tiếp theo không được rời khỏi Kim Hà thành."
Ngô Minh dường như hiểu ra điều gì, hắn nói: "Vâng, đạo sư, ta sẽ chú ý... Nếu có việc gì ta có thể làm, xin đạo sư nói cho ta biết."
Pháp sư khô lâu lắc đầu nói: "Mau chóng tăng cường thực lực của ngươi. Với tư cách học trò của ta, ta dĩ nhiên sẽ che chở, gϊếŧ một chút nô ɭệ không phải chuyện gì lớn, nhưng cũng không tốt, từ sau cuộc chiến tranh với Bán Long chư tộc, Undead chư tộc chúng ta đã rất yếu thế, tuy hợp tác với các tộc diễn sinh của Địa Linh tộc mà sáng lập ra Liên minh Thương nghiệp, nhưng dù sao tộc Undead cũng đã suy yếu rất nhiều, mà ma pháp gọi hồn lại khiến cho sinh linh sợ hãi..."
Pháp sư khô lâu trả Âm Hồn Kỳ cho Ngô Minh, đồng thời lấy ra một quả cầu thủy tinh nói: "Ta biết rõ ngươi không sử dụng nô ɭệ nhân loại vì hy vọng âm hồn có thể trở nên cường đại hơn. Âm hồn có thể thôn phệ lẫn nhau, có thể từ âm hồn trở thành lệ hồn, từ lệ hồn trở thành Thiên hồn. Âm hồn một khi đã đến cấp độ Thiên hồn hoàn toàn có thể bức lui Ma Pháp Sư cấp hai, cho nên nếu có thể có đủ chín mươi chín Thiên hồn, ngay cả Ma Pháp Sư cấp ba ngươi cũng có thể chống đỡ được... Trong quả cầu thủy tinh này có linh hồn của ba nghìn vạn tộc, phần lớn là linh hồn siêu phàm, chúng nó đã mất đi lý trí, không thể nào trở thành tộc Undead, cũng chỉ có thể làm nguyên liệu tiêu hao cho ma pháp gọi hồn. Vì vậy ngươi cầm lấy đi, tận lực bồi dưỡng âm hồn của ngươi, tạm thời không nên đi gϊếŧ nô ɭệ nữa."
Nội tâm Ngô Minh bất đắc dĩ, nhưng biểu hiện bên ngoài rất vẫn nghiêm túc: "Vâng, thưa đạo sư, đa tạ đạo sư."
Pháp sư khô lâu không nhiều lời nữa, quay người rời khỏi.
Ngô Minh nhìn quả cầu thủy tinh, lại bất đắc dĩ cầm Âm Hồn Kỳ thu nạp các loại âm hồn, sau đó những âm hồn này lập tức bắt đầu chém gϊếŧ lẫn nhau. Hắn cũng không quan tâm, thu hồi Âm Hồn Kỳ rồi đi đến phòng đọc sách.
(Xem ra cuối cùng vẫn không có đủ lực uy hϊếp, Đã biểu hiện ra thực lực, tài lực, lại là học trò của một Ma pháp sư cấp ba, vậy mà vẫn không thể dọa lui được những kẻ có ý đồ ngấp nghé, hơn nữa trong thời gian ngắn không thể gϊếŧ nô ɭệ ư? Vấn đề điểm số ban thưởng phải làm sao đây...)
Hiện tại Ngô Minh có gần ba nghìn điểm số ban thưởng, tuy có vẻ nhiều, nhu cầu sử dụng lại đang càng ngày càng lớn. Giá trị của Chủ Thần càng ngày càng thể hiện rõ, ngay cả nước suối Cửu U cũng xuất hiện, ai biết không gian thí luyện tiếp theo có xuất hiện Tiên Thiên chi vật hay không? Nếu mỗi mười ngày cần 1000 điểm số ban thưởng để mở ra không gian thí luyện, đồng thời còn cần 800 điểm số ban thưởng để chuyển đổi qua lại giữ thể người và thể u hồn, tiếp theo hắn chỉ có thể duy trì tối đa hai lần thí luyện nữa. Chuyện này sao có thể được chứ?
"... Vậy thì đi gϊếŧ những kẻ đang có ý đồ với ta."
Ngô Minh âm thầm quyết định, sau đó không nghĩ ngợi thêm nữa, chỉ chuyên tâm đọc sách.
Gϊếŧ cho tốt vào, một là lập uy, hai là giải quyết bọn đạo chích, ba là... Điểm số ban thưởng chắc chắn sẽ không ít, nếu như không có cách nào tiếp tục gϊếŧ nô ɭệ, vậy thì gϊếŧ các ngươi gán nợ.
Đợi cho gần đến bình minh, Ngô Minh rời khỏi tháp ma pháp đi về căn hộ của mình. Trên đường đi, giác quan thứ sáu của hắn cảm nhận được có người theo dõi trong bóng tối. Hắn mặc kệ, vừa đi vừa suy nghĩ.
Âm Hồn Kỳ của hắn đã có thêm ba nghìn linh hồn dị tộc gia nhập, trong đó có nhiều linh hồn siêu phàm, sau khi thôn phệ thì có thể sinh ra lệ hồn rồi. Thiên hồn là âm hồn cấp ba, có lẽ sẽ không có, nhưng lệ hồn cũng không tệ. Phải biết rằng, Âm Hồn Kỳ tốt xấu gì cũng là tạo vật tu chân. Mặc dù chỉ là tạo vật của Tu Chân giả không chính thống, chức năng của Âm Hồn Kỳ không chỉ có nuôi dưỡng âm hồn, mà còn có thể tăng cường sức mạnh của âm hồn. Bên trong Âm Hồn Kỳ có một trận pháp nhỏ, cần chín mươi chín đầu âm hồn để bố trí, có tác dụng khiến cho thực lực tổng thể của chúng bạo tăng.
Thời gian cắn nuốt thôn phệ lẫn nhau của 3.000 âm hồn cần khoảng hai đến ba ngày, Ngô Minh cũng không để ý tới Âm Hồn Kỳ nữa nữa mà bắt đầu suy nghĩ về vấn đề địa lý đất đai của toàn bộ Liên minh Thương nghiệp.
Kim Hà thành không lớn, là thành phố cấp hai của Liên minh Thương nghiệp, phía trên còn có thành phố cấp một và ngũ đại chủ thành. Ngoại trừ những thành phố này, phạm vi lãnh thổ mà Liên minh Thương nghiệp khống chế là rất lớn. Không nói đâu xa, phụ cận Kim Hà thành có rất nhiều bình nguyên vô chủ, những chỗ như vậy hoàn toàn có thể bỏ tiền ra mua lại từ Liên minh.
Nhưng mua lãnh địa cũng có một số yêu cầu nhất định. Người mua phải đáp ứng một trong ba yêu cầu: là quý tộc trong Liên minh, hoặc là đại biểu của một tộc quần, hoặc là siêu phàm giả cấp hai. Ma pháp sư thì chỉ cần cấp một là được.
Theo đạo lý mà nói, hiện tại Ngô Minh có thể giả mạo Ma pháp sư cấp một, nhưng hiện tại đang có người ngấp nghé hắn. Nếu hắn mua đất đai ngay bây giờ sẽ tạo ra động tĩnh quá lớn, có thể sẽ có kẻ mạnh hơn xuất hiện, lần một lần hai thì cũng thôi, nhiều lần như vậy hắn cũng chịu không nổi, vì vậy...
"...Hoàn thành Trúc Cơ, chế tạo ra kiện pháp khí đầu tiên của ta, sau đó đi mua đất!"
"Đến lúc đó, ta muốn gϊếŧ dị tộc như thế nào thì sẽ gϊếŧ dị tộc như thế đó!!"
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Khoa Huyễn
- Lịch Hồng Hoang
- Quyển 2 - Chương 11: U hồn tàn bạo