Chương 59: Sự tấn công của cương thi

Cái này chính là cương thi đó hả? Nói tôi không bị dọa sợ mới là lạ. Tuy rằng đã từng gặp qua tên mặt thẹo ở trong đêm đó và trải nghiệm ở biệt thự, nhưng chưa bao giờ có con cương thi nào lại gần tôi như vậy, cũng không có thây ma nào nắm lấy cổ tay tôi và cười kinh dị như vậy.

Da đầu tôi tê dại, dường như có một con bọ từ trên xác chết bò lên tay tôi, tôi hét lên và bật dậy dùng tay kia đánh vào tay của con cương thi.

Một cái tát này cũng chẳng có tác dụng gì, cái tay cương thi kia thuận thế lôi tôi vào tủ đông. Tôi phải dùng chân chống vào cửa tủ, dùng sức lực của mình chống lại sức kéo của cương thi.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Vương Ngọc cũng bị dọa sợ, vội chạy tới ôm eo tôi không cho tôi bị thây ma lôi vào.

Mà lúc này, Ngô sĩ quan….. không, là Hầu Đại Dũng, hiện tại tôi trăm phần trăm khẳng định, ông ta không thể nghi ngờ chính là Hầu Đại Dũng …….ôm hai tay đứng ở một bên cười lạnh, như thể đang ngồi trên núi, xem hổ đấu nhau.

Vương Ngọc và tôi dùng chân đẩy cửa tủ đông từng chút một, sức mạnh của con cương thu càng lúc càng lớn, dường như muốn kéo tôi vào tủ đông nằm cùng với nó. Cái này rốt cuộc là làm sao!

Hai bên giằng co không biết trong bao lâu, Vương Ngọc bắt đầu thở hổn hển, tôi cũng cảm thấy tay mình đang run lên, nhất là chỗ cổ tay bị cương thi nắm lấy dường như chẳng còn chút cảm giác gì nữa, hơn nữa nó còn đang túm tôi kéo xuống, đã túm tới bả vai rồi.

“Cậu có thể kiên trì trong bao lâu?” Vương Ngọc hỏi.

“Kiên trì không được bao lâu, cánh tay đã sắp mất cảm giác rồi.” Ngay cả nói chuyện cũng vô cùng tốn sức.

“Còn nhớ nguyên lý đòn bẩy không?”

“Nhớ.” Tôi gật gật đầu nói.

“Được rồi, chờ tôi đếm đên ba, cậu liền liều mạng đem tay của mình hạ thật thấp xuống mặt đất, tôi dùng chân đẩy tủ đông, kẹp cánh tay của nó lên cửa tủ đông, rồi chúng ta dùng sức bẻ gãy cánh tay của nó."

Ta gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Vương Ngọc bắt đầu đếm, khi đếm đến ba, tôi liền đem hết tất cả sức lực của mình, kéo mạnh bản thân hạ thất xuống, Vương Ngọc dùng chân liều mạnh hướng về bên phía trong tủ đông kéo vào. Cao thấp hợp lực, cương thi rất nhanh đã bị đẩy vào bên trong ngăn tủ đông, chỉ còn hai cánh tay lộ ở bên ngoài. Tôi dùng chân đạp vào cánh cửa, phòng ngừa con cương thi bật trở ra, Vương Ngọc dùng tay tạo thành dáng như con dao, muốn đánh rớt tay của con cương thi, nhưn lại không đủ lực. Cương thi vẫn như cũ gắt gao của bắt lấy tay của tôi, trên cổ tay đã hiện lên mấy vết ứ máu rõ ràng. Nhìn thấy không có hiệu quả, Vương Ngọc chỉ cần dùng chân giẫm lên cánh tay của con thây ma qua mép ngăn đá rộng khoảng qua tấc, dùng hết sức của chân đá vào tay cương thi. Cánh tay của nó liền rơi rớt từng lớp da lả tả như giấy vụn.

Cứ như vậy, tôi vừa kéo vừa giẫm lên, đột nhiên răng rắc một tiếng, cánh tay của con cương thi bị gãy, hai bàn tay và cổ tay tuột khỏi cánh tay tôi và rơi xuống đất! Tôi mất thăng bằng và ngã mạnh trên mặt đất, Vương Ngọc nhân cơ hội kéo tủ đông ra, vội vàng nhét hai cánh tay còn lại vào trong tủ rồi nhanh chóng đóng cửa tủ lại. Anh ta chặn cánh cửa tủ, một giây, hai giây, ba giây ...

Tủ lạnh không mở ra nữa, chuyện kinh tâm động phách này xem như là kết thúc.

Khi tôi và Vương Ngọc mệt mỏi ngồi thở hổn hển, Hầu Đại Dũng đang đứng ở bên cạnh vỗ tay vui vẻ nói: "Tuyệt vời, rất tuyệt vời.." (Truyện cập nhật nhanh nhất tại dembuon.vn)

Tôi cùng Vương Ngọc cùng lúc quay lại nhìn ông ta, một cơn tức giận không thể giải thích được dâng lên trong lòng.

“Chúng ta thử hợp tác một lần xem thế nào?” Hầu Đại Dũng mỉm cười, giống như một màn vừa rồi chỉ là một cuộc khảo nghiệm nho nhỏ.