"Chuyện vừa rồi tôi đều thấy hết rồi." Vương Ngọc nói.
"Hả?" Tôi không biết anh ta biết bao nhiêu về những chuyện này, hay là làm sao anh ta sẽ hiểu được cảnh tượng vừa rồi. Nhưng mà, thấy anh ta đột ngột xuất hiện trong phòng bệnh, tôi cảm thấy hơi áy náy. Bởi vì anh ta muốn giúp cho tôi xuất viện, lái xe đến Vọng Thành tìm chị gái tôi, đáng lẽ hôm qua lúc vào viện nên thăm anh ấy trước, nhưng mà tôi lại hoàn toàn quên mất.
"Tôi không sao hết, chỉ là chấn động não một chút rồi trầy da thôi." Anh ta cười nói với tôi, giống như nhìn ra tôi đang xấu hổ."Tôi không biết người vừa nãy là ai, nhưng mà tôi biết chị gái anh bị trúng độc, chính cô ấy đã nói với tôi. Cô ấy đi Vọng Thành chính là muốn tìm Miêu nữ đã hạ độc cô ấy."
"Rồi có tìm được chưa?"
Vương Ngọc lắc đầu, nói: "anh trai của Miêu nữ đã qua đời, cô ta về với ông bà chịu tang."
Tôi vùi đầu vào hai tay thất vọng, tự hỏi tại sao ông trời lại giữ cho chúng tôi thứ vận xui như vậy. "Chị tôi có nói cho anh biết chị ấy bị trúng độc như thế nào không?"
Vương Ngọc gật gật đầu, đi đến sô pha ngồi xuống, "Tôi biết chị của anh về Vọng Thành, là tin tức từ đồng nghiệp ở nơi đó của cô ấy nói. Anh ở bệnh viện ở hơn hai tháng, cô ấy cũng không chủ động đến thăm anh, khi đó lại đột nhiên liên hệ không được với cô ấy, tôi sợ cô ấy bỏ rơi anh, liền hỏi thăm tin tức của cô ở xung quanh. Tôi có một người bạn làm ở tòa soạn báo, tôi thông qua người bạn này tìm đến đồng nghiệp của chị anh để nghe ngóng tin tức của cô ấy, người đồng nghiệp đó nói thời gian đó chị của anh không bình thường lắm, thường xuyên sững sờ, có đôi khi sửng sốt tới nửa ngày, mặc cho ai kêu cũng không hề quan tâm. Có đôi khi, khó khăn lắm mới tỉnh táo lại, chị anh lại nói có người ở cùng cô ấy nói chuyện phiếm. Có một ngày, cô ấy từ bệnh viện tâm thần trở bề, đột nhiên người lại trở nên bình thường. Bất luận là ánh mắt hay là nói chuyện, đều không có cái kiểu cảm giác mơ mơ màng màng như trước kia, hơn nữa có lối suy nghĩ đặc biệt minh mẫn. Cô ấy nói cho đồng nghiệp, mình bị trúng trùng độc, hiện tại phải về Vọng Thành tìm được cô Miêu nữ đã hạ độc kia để giúp cô tìm ra lời giải.
“Sau khi nghe mấy lời này, linh cảm nghề nghiệp của bác sĩ bệnh viện tâm thần nói cho tôi biết, chị anh không phải là người Vọng Thành, nếu cô ấy nửa đường lại phát bệnh, rất có thể ở trạng thái vô ý thức mà xảy ra nguy hiểm. Cho nên, tôi nghỉ việc ở bệnh viện tâm thần, lái xe đi Vọng Thành tìm chị anh. Đồng nghiệp của cô ấy nói cô ấy có thể đi Ngô trang, tìm một miêu nữ họ Hoa. Tới Vọng Thành rồi, tôi liền đi một mạch mấy vòng xem thử Ngô trang ở nơi nào. Vẫn hên, cái địa phương kia không khó tìm. Tới nơi đó rồi, rất nhanh liền nghe được tung tích của chị anh và miêu nữ họ Hoa kia. Miêu nữ đã vội về chịu tang, còn chị anh đang ngồi trước cửa nhà miêu nữ ngẩn người ra. Tôi ép cô ấy uống một viên Ritalin (*) , một lát sau cô ấy mới tỉnh lại."
(*) Thuốc Ritalin có thành phần là methylphenidate, là chất kí©h thí©ɧ hệ thần kinh trung ương thường dùng để điều trị chứng rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) và chứng ngủ rũ.
Nghe xong anh ta với chị tôi đã trải qua những chuyện như vậy, tôi càng thêm xấu hổ vi ngày hôm qua không đến phòng bệnh thăm anh ta. Không biết nên làm thể nào để lời cảm ơn muộn màng trở nên chân thành và nhìn có vẻ có thành ý một chút. Thôi, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, tôi ghi tạc trong lòng .
“Sau đó, chị của anh nói với tôi rất nhiều. Cô ấy trúng trùng độc sau khi anh gặp chuyện không may. Lúc đó, cô ấy đang thực hiện một chuyên mục về cuộc sống và phong tục của người Miêu, tổng biên cung cấp manh mối, yêu cầu cô ấy đến Ngô Trang phỏng vấn miêu nữ. Ngay từ đầu, miêu nữ đối với cô rất thân mật,mọi người đang cười nói vui vẻ về một số chủ đề về hôn nhân, miêu nữ còn lấy trang sức lúc mình xuất giá ra cho mọi người cùng xem nữa. Sau một lúc trò chuyện, nhϊếp ảnh gia cùng với những người bạn khác của miêu nữ lần lượt rời khỏi phòng. Lúc chỉ còn lại chị anh với miêu nữ, miêu nữ đem ra một cái chén đặc chế, đổ một chút đồ uống vào bên trong mời chị anh uống, nói là đặc biệt chuẩn bị cho chị của amh. Sau khi chị anh uống xong thì trí nhớ trở nên mơ hồ thế này đây.