Chương 20

Sau một khắc Tần Vũ Phàm liền nhìn thấy "Kinh hỉ" mà Cố Khuynh Thành nói!!!

Kinh hãi, Tần Vũ Phàm thật sự kinh hãi, về phần kinh hỉ, Tần Vũ Phàm hoàn toàn không cảm nhận được.

"Bố."

"Bố…"

Trong đại sảnh hôn lễ vốn đã loạn, bây giờ đột nhiên vọt thêm tới mấy đứa trẻ con.

Trẻ con trái lại chỉ là chuyện nhỏ, kinh hãi chính là mấy đứa nhỏ này đều hướng về phía Tần Ngôn Minh gọi bố.

Hai cậu bé, hai cô bé, tuổi chênh lệch nhau rất lớn, lớn nhất so với nhỏ nhất kém mười mấy tuổi.

Tần Vũ Phàm đột nhiên có nhiều anh chị em như vậy.

Giả mạo?

Không, không, không, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, chuyện giả mạo con cái người khác lập tức sẽ bị vạch trần, không có chút ý nghĩa nào, huống chi đều biết Tần Ngôn Minh làm việc độc ác, bà Tần thủ đoạn âm ngoan, ai dám đến giả mạo chứ?

Vậy đương nhiên đều là sự thật.

Hơn nữa mấy đứa nhỏ đều rất giống với Tần Ngôn Minh, liếc mắt một cái có thể nhìn ra là bố con thật!!!

Tần Ngôn Minh nhìn thấy mấy đứa nhỏ này trong lúc nhất thời cảm thấy đầu muốn sắp nổ tung, bọn chúng sao lại ở chỗ này?

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

Chuyện này ông ta vẫn luôn cẩn thận, những người phụ nữ ông ta nuôi đều an bài ở các quốc gia khác nhau.

Khoảng cách xa xôi, không quen biết lẫn nhau, không liên lạc với nhau, làm thế nào có thể xuất hiện cùng một lúc tại đám cưới này?

Phản ứng đầu tiên của Tần Ngôn Minh chính là có người cố ý làm, đúng, tất cả chuyện trong hôn lễ hôm nay hiển nhiên đều là có người sau lưng thiết kế, nhằm hại ông ta.

Nhưng đó là ai?

Là ai ? Chẳng những đào ra chuyện Danh Loan, còn tìm tới nhiều đứa con riêng của ông ta?

Kẻ thù của ông ta không ít, nhưng ông ta nghĩ không ra ai có thể có bản lĩnh lớn như vậy!!!

"Mẹ kiếp, cái này? Cái này?” Tần Cửu hoàn toàn sợ ngây người: "Tôi cho rằng chuyện Danh Loan đã đủ tàn nhẫn rồi, thật không ngờ còn có thứ tàn nhẫn hơn, đây xem như là chấn động triều đình, hậu cung bốc cháy sao?"

“Đây là một chuyện rồi lại một chuyện, chiêu tiếp chiêu, chắc chắn là chạy tới muốn mạng Tần Ngôn Minh. Ông ta có ba đầu sáu tay cũng không thể xoay chuyển được cục diện này!"

“Chuyện Danh Loan thì cũng thôi đi, sao đến chuyện ngầm thế này mà cùng moi ra được. Tần Ngôn Minh từ trước đến nay rất xảo quyệt, tâm ngoan thủ lạt, đào ra loại chuyện này của Tần Ngôn Minh cũng không đơn giản, mà có thể để cho nhiều đứa con riêng đến hôn lễ náo loạn lại càng không đơn giản."

"Nhìn phản ứng của bà Tần lúc này, chính là cũng không biết chuyện gì."

"Tần Ngôn Minh bình thường là người bố từ ái, chồng thâm tình, bây giờ thuyền này bị lật, đúng thực sự là trào phúng, đủ kí©h thí©ɧ.”

Tần Cửu cảm thấy màn kịch này càng lúc càng náo nhiệt, càng lúc càng đặc sắc, màn kịch hôm nay rất đáng xem. Lúc này trong lời nói của Tần Cửu đều là vẻ vui sướиɠ không chút che dấu khi người gặp họa.

"Tôi thấy lần này Tần thị xong đời rồi. Nếu vẻn vẹn chỉ là chuyện Danh Loan, tuy rằng sẽ làm Tần Thị tổn thất nghiêm trọng, mà nếu trên dưới nhà họ Tần một lòng vẫn có thể vượt qua cửa ải khó khan này, nhưng bây giờ lộ ra chuyện Tần Ngôn Minh nɠɵạı ŧìиɧ, với tính tình của bà Tần sao có thể giảng hoà, đừng nói chi là giúp Tần Ngôn Minh, không gϊếŧ Tần Ngôn Minh là đã tốt lắm rồi. Người sau lưng thiết kế tất cả những thứ này thật sự là gϊếŧ người vô hình, thủ đoạn cao siêu làm cho người ta không thể không bội phục. "Tần Cửu đã đi theo bên cạnh cậu Kinh rất lâu, mắt nhìn cũng rất cao, nhưng lúc này Tần Cửu thật lòng bội phục người này.

Cậu Kinh không nói gì, một đôi con ngươi rơi vào trên người Cố Khuynh Thành, nếu Tần Cửu nhìn kỹ, sẽ phát hiện cậu Kinh nhà anh ta bình thường không hề lay động, bây giờ đang khẽ gợn sóng.