Bà Tần thấy Cố Khuynh Thành không phản đối, cũng không tỏ ra bất mãn, trong lòng bà ta lại càng xem thường, thực là ngu xuẩn muốn chết, nhưng vì muốn thuận lợi đoạt lấy tập đoàn Cố thị, đám cưới vẫn nên cần làm: "Ổn rồi, ổn rồi, không sao, đám cưới tiếp tục."
Tần Vũ Phàm cảm giác mình giống như ăn phải ruồi, không nhịn được buồn nôn, vẻ mặt như bị táo bón.
"Cố Khuynh Thành này thực sự là quá ngu, quá đơn thuần, đầu óc một chút cũng không biết suy nghĩ. Trong hôn lễ mình xảy ra chuyện như vậy, mà cô ta cũng không thắc mắc nguyên nhân vì sao sao? Lại còn muốn gả cho Tần Vũ Phàm, kết hôn như vậy còn có thể kết à?"
"Như thế nào không thể kết? Bảy năm trước bố mẹ của cô ta qua đời, cô ta liền nói muốn đưa tập đoàn Cố thị cho nhà họ Tần, đắc tội với mọi người nhà họ Cố. Hôm nay đám cưới nhà họ Cố không có một ai đến tham gia, vì gả cho Tần Vũ Phàm mặt mũi cô ta cũng không cần, nên kết hôn này sao có thể không kết?"
"Ây, cũng không biết cô ta nghĩ gì nữa?"
"Nhà họ Tần cũng thực là quá đáng, ức hϊếp một đứa con gái không cha không mẹ, lấy công ty người ta, còn muốn phá hủy người ta."
“Một người muốn đánh một người muốn bị đánh, các người bận tâm nhiều vậy làm gì?"
Lam Lăng tức giận rời đi.
Mi mắt Cố Khuynh Thành hơi rủ xuống, cảm xúc trong mắt biến mất, cô thật sự muốn gọi Lam Lăng lại, để Lam Lăng tận mắt chứng kiến những chuyện xảy ra tiếp theo, cô không muốn người phụ nữ mạnh mẽ đứng lên can thiệp vì cô lại thất vọng với cô.
Nhưng tốc độ Lam Lăng quá nhanh, cô còn chưa kip mở miệng, Lam Lăng đã rời khỏi đại sảnh đám cưới rồi.
“Xong rồi? Cô Cố không điều tra rõ ràng mọi chuyện sao?" Tần Cửu ở tầng trên có chút kinh ngạc: "Thậm chí cô Cố còn định gả cho Tần Vũ Phàm?"
Kinh Lan Thần nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành.
Xong rồi?
Đám cưới tiếp tục?
Có thể sao?
Cậu chủ Kinh biết là không thể!
Cậu chủ Kinh tin chắc mình lúc trước không nhìn lầm, người phụ nữ này tuyệt đối không dễ dàng để người khác bắt nạt, cô là một con cáo nhỏ, thậm chí có thể là một con sói nhỏ.
Cho nên, anh rất chờ mong chuyện tiếp theo.
"Cậu Kinh, đám cưới tiếp tục, ngài không định làm chút gì sao?" Cậu Kinh không phải nghi ngờ cô Cố có thể là người phụ nữ tối hôm qua sao? Coi như hiện tại chỉ là nghi ngờ, cũng không thể để cô Cố cứ như thế gả cho Tần Vũ Phàm: "Cậu Kinh, nếu không tôi cho nổ hiện trường đám cưới đi!"
Tần Cửu nhận ra lúc này có thể làm nổ đám cưới, coi như cô Cố không phải người cậu Kinh muốn tìm, anh ta cũng không thể cô Cố đáng thương gả cho loại người lòng lang dạ sói như Tần Vũ Phàm được, huống chi nhà họ Tần cũng không phải là thứ tốt lành gì.
"Không cần cậu nổ." Kinh Lan Thần cười, nếu như anh đoán không sai, trò hay lập tức bắt đầu rồi.
Không cần anh ta nổ? Lẽ nào cậu Kinh muốn đích thân ra tay?
Tần Cửu đang nghĩ, thì trong đại sảnh đám cưới tầng hai đột nhiên có một đám người xông vào.
Đúng là một đám người, mà còn rất đông nữa, không sai biệt lắm tầm tám mươi, chín mươi người, đủ loại hình dạng người, có phóng viên radio x, và truyền thông, có mấy người trông như ông chủ, có một vài công nhân ở công trường, cũng không có thiếu phụ nữ, người già, đứa nhỏ, vừa thấy liền biết chính là mang theo cả người nhà.
Đám người vọt vào hiện trường đám cưới, trông có chút kinh sợ.
Còn là từng người từng người giận dữ xông vào, giống như là muốn tìm người báo thù rửa hận, trông rất đáng sợ.
Tất cả mọi người mơ hồ, đây là chuyện gì vậy? Đây là xảy ra chuyện gì?
"Cậu Kinh, những người này là?" Tần Cửu theo bản năng nuốt nước miếng một cái, vừa rồi cậu Kinh nói không cần anh ta nổ đám cưới, lẽ nào đây là người cậu Kinh tìm tới quấy rối?
Nhưng mà đây không giống như phong cách cậu Kinh nhà anh ta!