Trong căn phòng trắng to lớn rộng rãi, Lật Chi ngồi cô đơn trên ghế đối diện với người phỏng vấn.
Sống lưng cô dựng thẳng, hai chân khép lại với nhau.
Tay nghiêm túc đặt trên chiếc váy âu phục màu hồng nhạt, cả người cứng đờ.
Điều hòa phun ra khí lạnh bao phủ mọi ngóc ngách trong căn phòng.
Mà cả người Lật Chi lại khô nóng giống như đứng trên đống lửa, như ngồi trên than, thậm chí cô không thể hô hấp như bình thường.
Vẻ mặt cô bình tĩnh mà ngoan ngoãn ngồi trên ghế, lẳng lặng chờ người phỏng vấn đang cúi đầu nhìn sơ yếu lý lịch của cô tiếp tục đặt câu hỏi.
Não bộ trống rỗng không biết đối phương sẽ hỏi gì tiếp theo, đầu óc Lật Chi giống như một chiếc TV cũ nát, màn hình không thu được tín hiệu radio khi trời đổ tuyết vang lên âm thanh rắc rắc chói tai giống như bị ù tai vậy.
Bỗng nhiên có một âm thanh vang lên cắt đứt bộ não đang muốn ngừng hoạt động của cô.
Lật Chi nghe được vấn đề đối phương hỏi.
"Chị thấy mấy năm nay em vẫn luôn ở nước ngoài học đàn violon, kinh nghiệm cũng có liên quan đến âm nhạc." Tân Vũ đưa mắt lên nhìn về phía người con gái đang ngồi nghiêm chỉnh, khóe môi nhếch lên một nụ cười hiền lành nhẹ nhàng, lời nói dịu dàng lại không mất đi sự tài giỏi hỏi cô: "Vì sao đột nhiên đổi nghề đi phỏng vấn vị trí thư ký này? Đây không phải lĩnh vực em am hiểu."
Vấn đề này giống như một viên đá cứng rắn đột nhiên bị quăng vào mặt nước yên tĩnh không gợn sóng, đáy lòng Lật Chi gợn lên một đợt sóng.
Lốc xoáy có một vòng lại thêm một vòng từ từ quấn lấy cô.
Mồ hôi mỏng chậm chạp chảy xuống theo làn da trắng sứ của Lật Chi, nó ngưng tụ tại chiếc cằm có đường cong nhu hòa sau đó theo không khí rơi xuống mu bàn tay đang run rẩy.
Cổ họng khô khốc làm Lật Chi phải nuốt nước bọt, đôi môi hồng mềm mại khẽ mở ra, giọng nói nhẹ nhàng từ từ trả lời: "Hơn hai mươi năm qua cuộc sống của em chỉ gắn bó với violon." Cô dừng lại một chút rồi cười một nụ cười nhợt nhạt có chút miễn cưỡng, tiếp tục kìm nén sự run rẩy nghiêm túc trả lời: "Em muốn thay đổi để thử những điều mới cũng như công việc mới."
Tân Vũ viết gì đó trên tờ sơ yếu lý lịch của cô, sau đó nhìn chằm chằm vào sơ yếu lý lịch của Lật Chi như suy nghĩ trong chốc lát mới đổi chủ đề hỏi: "Trên sơ yếu lý lịch có viết em học cấp 3 ở trường Thanh Đại."
Lật Chi gật đầu: "Vâng."
"Em tốt nghiệp trung học phổ thông năm nào?"
Lật Chi có chút khó hiểu khi đối phương hỏi về vấn đề này nhưng cô vẫn thành thật trả lời: "Năm 11."
Đuôi lông mày bất động của Tân Vũ khẽ nhíu một cái.
Tên là "Lật Chi." Trường trung học phổ thông là trường Thanh Đại, thậm chí ngay cả năm tốt nghiệp cũng giống nhau.
Tân Vũ nhịn không được ngẩng mặt lên đánh giá cô gái nhìn qua rất khẩn trương ngồi trước mắt.
Trên má trắng sứ non nớt có mồ hôi mỏng chảy ra giống như một bình sứ mới được rửa sạch sẽ.
Đôi mắt hươu kia trong suốt nhưng ánh mắt luôn lộ ra vẻ căng thẳng, giống như chú nai con đang sợ hãi cảnh giác quan sát xung quanh.
Mái tóc ngắn mềm mại vừa dài qua vai nằm ở cổ, cả người cô có chút mềm nhũn ngồi ở chỗ đó giống như một học sinh ngoan ngoãn chăm chú nghe giảng.
Ngay cả một người phụ nữ như Tân Vũ khi thấy dáng vẻ này cũng không nhịn được thương tiếc một chút.
Tân Vũ chậm rãi nở một nụ cười.
"Khi nào em có thể đi làm được?"
Lật Chi không kịp phòng ngừa khi đối phương đột nhiên hỏi vấn đề như vậy, cô không phản ứng lại ngay, có chút ngốc ngẩng mặt lên mà biểu cảm cũng có vẻ mờ mịt và ngoài ý muốn, không chắc chắn hỏi: "Em…em được nhận ạ?"
Tân Vũ cười gật đầu, cô ấy đứng dậy vươn tay ra với Lật Chi nói lời ôn hòa lại chân thành: "Chúc mừng, em được nhận."
Lật Chi vội vàng đứng lên đi tới trước bàn làm việc của Tân Vũ, ngay khoảnh khắc trước khi giơ tay ra nắm lấy tay đối phương cô đã lén lút lau bàn tay ẩm ướt của mình lên váy.
Sau đó nắm lấy tay đối phương, cô như bỏ được gánh nặng mà nở ra một nụ cười nhẹ nhàng trong sáng trả lời Tân Vũ: "Em có thể đi làm ngay hôm nay!"
Giọng nói của cô mềm mại tự nhiên, khóe môi nhẹ nhàng cong lên không giấu nổi sự vui vẻ tiết lộ ra bên ngoài.
Cuối cùng cũng tìm được việc.
Từ phòng phỏng vấn đi ra, Lật Chi cảm thấy không khí hiện tại trong lành hơn bao giờ hết.
Thời điểm đi theo Tân Vũ làm việc Lật Chi mới biết vị trí Tân Vũ phỏng vấn mình là vị trí thư ký bên cạnh ông chủ, cô ấy muốn từ chức nên để bản thân cô thay thế vị trí của Tân Vũ.
Hôm nay cô đã đi làm, Tân Vũ có thể chính thức từ chức vào hôm nay.
Lật Chi được Tân Vũ dẫn lên tầng cao nhất, đến vị trí làm việc của cô.
Ký hợp đồng xong Tân Vũ cầm một phần của hợp đồng và sơ yếu lý lịch của Lật Chi rời đi, trước khi đi cô ấy cười nói với Lật Chi: "Về chuyện làm thư ký cần chú ý những gì chị sẽ gửi vào hộp thư cho em, sau này Lionel sẽ do em chăm sóc!"