Chương 20.4

Máu trên trán Sắt Ninh trộn lẫn với nước mắt của nàng ấy chảy đầy đất, một giây kia nàng rốt cục cũng hiểu rõ, xuất thân Tiên tộc, quận chúa cao cao tại thượng căn bản không quan tâm chân tướng, nàng ấy bị tra tấn như thế chỉ là bởi vì quận chúa cảm thấy nàng chướng mắt.

Nàng ấy không phải không nghĩ tới tự cứu mình, nhưng trên dưới Tiên phủ căn bản không ai nguyện ý vươn tay giúp đỡ nàng, ngay cả đồng môn của nàng cũng tránh xa nàng, nàng muốn tự ra khỏi phủ cũng bị thiếu chủ cố ý ngăn cản.

Sắt Ninh rất muốn viết thư tố khổ cho Tiên Nương và Tiểu Minh, thậm chí mấy lần muốn trốn ra ngoài gặp các nàng, nhưng lại sợ sẽ liên lụy bạn tốt, cuối cùng vẫn lựa chọn yên lặng chấp nhận.

Thời gian đó là ác mộng, ai cũng có thể giẫm một cước lên nàng ấy, cho dù là người không khi dễ nàng ấy, cũng đều thờ ơ lạnh nhạt, không muốn dẫn lửa thiêu thân.

Nàng vốn cũng được phụ mẫu người thân thiên kiều vạn sủng lớn lên như hòn ngọc quý trên tay, cho dù lúc trước ở thiện phòng cũng chưa từng thấp hèn như thế, bị người như vậy làm nhục.

Cuối cùng chỉ có Tam thiếu gia nguyện ý giúp nàng ấy, nhưng Tam thiếu gia này cũng không phải là người thiện, hắn muốn Sắt Ninh trộm một bảo vật trong phòng chủ phủ, mới giúp nàng ấy ra khỏi phủ.

Sắt Ninh khi đó đã cùng đường, chỉ có thể bí quá hoá liều, lại không nghĩ tới bị phu nhân phủ chủ bắt được tang vật tại chỗ.

Nàng ấy bị nghiêm hình tra tấn, rất nhanh liền khai ra Tam thiếu gia, nhưng phu nhân sốt ruột bảo vệ con, nói nàng ấy tùy tiện cắn chủ tử, tội thêm một bậc, làm cho người ta đánh gãy hai chân của nàng ấy, ném nàng ra ngoài phủ tự sinh tự diệt.

Một giây xương cốt bị đánh gãy kia, Sắt Ninh cảm giác mình đã chết, chỉ còn lại tràn ngập oán hận phẫn nộ chống đỡ nàng, gắt gao mở mắt nhìn Tiên phủ lầu các tráng lệ, nhìn mọi người Tiên phủ dối trá vô tình trước mắt.

Lúc phủ binh kéo nàng ấy ra ngoài, nàng ăn vụng tiên thảo giấu trong ngực.

Cây tiên thảo kia cũng là bảo vật trong phủ, mới vừa bị nàng thuận tay trộm được, còn chưa bị phát hiện.

Tiên thảo có thể tăng cường pháp lực của nàng ấy, Sắt Ninh nghĩ không phải là bởi vì pháp lực của nàng thấp kém, cho nên mới bị xem thường, mới bị người giẫm đạp dưới chân sao?

Nàng chỉ nghĩ, có pháp lực cường đại, tất cả đều sẽ tốt.

Từng bước từng bước sai, sau khi nàng ấy ăn vào tuy rằng pháp lực tăng nhiều, đả thương phủ binh tránh thoát trói buộc, nhưng cũng tẩu hỏa nhập ma, quá khứ bị các loại chà đạp thống khổ thành tâm ma của nàng ấy, nàng không có đào tẩu, mà là xoay người xông vào trong phủ.