Chương 9

Khi nàng tỉnh lại lần nữa, trên giường chỉ có một mình nàng, trong lúc nhất thời Tiểu Minh cho rằng chính mình ở ngoài Tàng Thư Lâu cứu được thần quân chỉ là một giấc mộng.

Nhưng nàng có thể ở trong đệm cảm nhận được một tia nhiệt độ cùng hơi thở không thuộc về nàng.

Đây không phải là một giấc mơ.

Vài ngày sau, Tiểu Minh liền từ trong miệng của Ngân San tiên nương biết được từ đầu đến đuôi của cậu chuyện này.

Xích Anh thần quân lúc trước rất không vui khi biết được quận chúa Thiều Quang của tiên phu Khai Dương đã mổ lông thú của thần thú hiếm để làm thành khăn choàng cổ, sau đó người liền giáng chức nàng ta bắt đi lao động ở nông trường nơi biên cảnh xa xôi.

Thiều Quang quận chúa được nuông chiều từ bé, làm sao có thể làm được loại công việc khổ sai khó nhọc này, chủ nhân của thành tiên phủ cũng nhiều lần thỉnh cầu Thần Quân rút mệnh lệnh đều bị bác bỏ, không nghĩ tới quận chúa lại gϊếŧ người trông coi nông trại, trốn về Cửu Trọng Thiên.

Thần quân giận tím mặt, trực tiếp nghiêm trị Thiều Quang quận chúa cùng tộc nhân bao che cho nàng, cùng nhau rơi vào van khϊếp Luân Hồi, phải trải qua trăm kiếp nạn trăm đời mới có thể được sống sót.

Hành động này khiến tiên phủ Khai Dương rất bất mãn, bọn họ thừa dịp Thiên Đế đi vắng không có ở đây, liền nhanh chóng phát động phản loạn, ý đồ ám sát gϊếŧ chết thần quân.

Thần quân mặc dù nhất thời không kịp đề phòng dẫn đến bị trọng thương, nhưng rất nhanh liền chạy ra khỏi vòng vây của kẻ thù, ngày hôm sau một mình một ngựa mà gϊếŧ trở về Bạch Ngọc Kinh, trấn áp bọn phản loạn.

Lần này phản loạn được Xích Anh thần quân nhanh chóng dẹp yên nên cũng không gây ra một chút gợn sóng ở Cửu Trọng Thiên, nếu có thì cũng chỉ là các vị tiên quan trông giữ ở Hỏa Thần Lò sau khi phát hiện đan dược bị trộm gây ra một trận bàn tán xôn xao, nhưng dưới sự giải thích của thần quân nên rất nhanh liền trở lại bình tĩnh như cũ.

Tiểu Minh không biết Thần Quân giải thích như thế nào, dù sao vẫn như cũ không ai chú ý tới một tiên hầu nhỏ bé sống trong Tàng Thư Lâu ở Hải Giác Nhai là nàng, nàng cũng không nghĩ tới muốn đi tranh công hoặc tuyên truyền trắng trợn rằng nàng đã cứu Thần Quân.

Nàng không muốn chia sẻ cơ thể đẹp đẽ mà nàng đã nhìn thấy ngày hôm đó với những người khác, đó là bí mật của một mình nàng.

Từ đó về sau, nàng nằm trên giường xem tất cả những cuốn tiểu thuyết khiêu da^ʍ, nhưng lần này về nam chính bên trong giấc mộng của nàng đều có khuôn mặt hoàn chỉnh.

Nhưng rất nhanh, Tiểu Minh liền không cần tiểu thuyết sắc tình làm bữa ăn tinh thần thay thế nữa.

Vị thần quân kia lại tới, lần này hắn cũng không gõ cửa, mà là trực tiếp đi lên tầng trên cùng.

Tiểu Minh vừa từ phòng ăn trở về, các tiên trù còn đưa cho nàng một giỏ đào mật xuân nhỏ, nàng vừa lên lầu, xuyên qua giá sách, liền cách màn che trúc thanh lơ lửng, nhìn thấy bóng người thanh lãnh xinh đẹp ngồi trên giường nàng, lật xem quyển sách sắc tình mà nàng giấu dưới đầu gối.

Tiểu Minh ngơ ngác đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết nên đoạt quyển sách lại, hay là trước tiên dâng trà chiêu đãi hắn đây?