Vừa nhìn bạn thân qua gương vừa được bạn trai bạn thân đ ịt l ồn d âm, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào lỗ đ ítSau khi Từ Thiến Thiến lêи đỉиɦ, đợi một chút, thấy người đàn ông đã cởi sạch quần áo đứng lên, liền uốn éo thân mình dán qua, hai tay ở trên thân hình cường tráng của người đàn ông sờ soạng khắp nơi, nũng nịu hỏi: “Lâm ca ca, tiểu Tuyết không phải nói anh… hôm nay có việc à?”
Lâm Văn Xung không vội trả lời, hắn thật sâu nhìn chăm chú đồng phục tình thú bằng lụa đen của Từ Thiến Thiến, một phen ôm lấy thân thể gợi cảm của cậu, men theo lụa đen sờ đến mông vểnh trần trụi, cặp mông đầy đặn trắng nõn, cảm giác mềm mại giống như tơ lụa, người đàn ông nhịn không được xoa bóp.
Hắn vừa xoa mông vừa hôn lên cánh môi hồng nhuận của cậu.
“Uhmm ~”
Từ Thiến Thiến ưm ưmm một tiếng, đầu lưỡi người đàn ông liền nhanh chóng vọt vào trong miệng cậu. Từ Thiến Thiến cả người dần dần nhũn ra, ánh mắt mê ly, cũng vươn đầu lưỡi quấn lấy.
Lâm Văn Xung điên cuồng liếʍ mυ"ŧ khắp nơi trong miệng Từ Thiến Thiến, nuốt hết nước bọt tiết ra trong miệng cậu, đến khi cậu hô hấp nặng nề, bắt đầu bất lực rêи ɾỉ, mới không nỡ mà buông ra đôi môi bị hắn chà đạp đến sưng đỏ, cũng đem nước bọt tràn ra khóe miệng tỉ mỉ liếʍ sạch sẽ.
“Đúng vậy, hôm nay rất bận, bận đ ụ l ồn d âm phát nứиɠ của Thiến Thiến…”
Người đàn ông nói xong, liền đem Từ Thiến Thiến đẩy đến trước gương, để cậu đối diện với mặt gương trong suốt, cầm lấy côn t hịt sớm đã cương cứng thẳng tắp đâm vào sâu bên trong lỗ l ồn cậu.
“Ahhh ahh… Bảo bối d âm quá a a… L ồn nhỏ thật chặt…”
Lâm Văn Xung sung sướиɠ nói, hắn nhìn Ân Tuyết đang xem điện thoại ở bên kia gương, nghĩ đến lúc này hắn đang đ ụ bạn thân người yêu, đầu óc hắn trong nháy mắt bị kí©h thí©ɧ đến phình to.
“A a… C ặc Lâm ca ca trong l ồn d âm lớn hơn rồi… Uhmm a a… Lâm ca ca mạnh quá… đ ụ Thiến Thiến sướиɠ như thế sao… A a a…”
“Ahhh ahh… Sướиɠ muốn chết… Phê quá a… L ồn d âm Thiến Thiến… mυ"ŧ c ặc giỏi quá… nước d âm còn nhiều nữa… Mặc kệ đ ụ bao nhiêu lần… đều sướиɠ chịu không nổi aaa aa…”
Nếu Ân Tuyết có thể nhìn xuyên qua gương, liền sẽ phát hiện, bạn trai hắn cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng đâm chọc điên cuồng ở đối diện, hai tay duỗi đến lớp lụa đen trước ngực bạn thân y, nắm hai núʍ ѵú không bị che đậy ngắt nhéo, nửa người dưới kịch liệt đâm thúc, đ ụ đến cặp mông bự bạn thân y phải nhếch lên. Bạn thân y mặt đỏ bừng, rên rĩ d âm đãng không ngừng, mà bạn trai y thì nghiêng đầu thè lưỡi say sưa liếʍ mυ"ŧ vành tai bạn thân.
“Phải không… Sướиɠ như thế aaa… so với l ồn tiểu Tuyết còn sướиɠ hơn à…”
“Tất nhiên… Ohhh ohh… Sướиɠ quá… Tiểu Tuyết đâu có d âm được như cục cưng… vυ" bự… l ồn d âm lại khít… Y sao có thể so sánh với cưng… Nhaaa ahhh… L ồn d âm mυ"ŧ c ặc sướиɠ chết… bạch… bạch… kẹp chặt chút nữa… bạch… bạch…”
“…A a a… L ồn d âm bị c ặc bự đ ụ sướиɠ quá… Tiểu Tuyết… Mau nhìn đi… Lâm ca ca đang đ ụ tớ… Bạn trai cậu đang đ ụ l ồn d âm bạn thân cậu nhaaa aa… A a a a…”
Từ Thiến Thiến nhìn Ân Tuyết ở đối diện gương lớn tiếng kêu d âm, Lâm Văn Xung nghe Từ Thiến Thiến nói lời d âm đãng, bị kí©h thí©ɧ đến đầu óc chấn động, hắn đột nhiên nâng hai chân thon dài của Từ Thiến Thiến, rút côn t hịt còn chưa bắn tinh ra, nâng mông cậu lên, nhắm ngay lỗ đ ít phía sau, không chút chần chừ nhanh chóng đâm vào.
“Sướиɠ aa aa… Lỗ đ ít thật chặt… C ặc không động được… Đ ụ chết cưng… Bảo bối d âm quá… Đâm xuyên lỗ đ ít d âm của cưng… Uhmm a a… Xin lỗi, tiểu Tuyết… lỗ đ ít Thiến Thiến quá sướиɠ… Anh thật sự nhịn không được…”
Lâm Văn Xung nhìn chăm chú Ân Tuyết ở đối diện gương, đỏ đậm hai mắt, mạnh mẽ đâm thúc lỗ đ ít Từ Thiến Thiến, ở dưới tình huống người yêu không biết gì, cùng bạn thân y làʍ t̠ìиɦ trước mặt y, quả thực kí©h thí©ɧ quá mức, cảm giác nɠɵạı ŧìиɧ trước mặt này thật sung sướиɠ.
“Aa a a, lỗ đ ít sướиɠ quá aa a… C ặc bự anh thật lợi hại… Aa ưmm ưmm… Tiểu Tuyết… thật xin lỗi… câu dẫn bạn trai cậu… thật xin lỗi… A a aa…”
“Phê quá… Lỗ đ ít d âm kẹp thật giỏi… Anh sắp chịu không nổi rồi… Tiểu Tuyết… Anh không cố ý… bạch… bạch… bạch… l ồn em rộng quá… c ặc đ ụ không đủ sướиɠ… Lỗ đ ít cũng không chặt… không thỏa mãn được anh aaa aa… bạch… bạch… Anh không khống chế được mới bị bạn thân của em câu dẫn… Hắn so với em đ ụ sướиɠ hơn nhiều… Uhmm ưmm… l ồn khít lỗ đ ít cũng chặt… em không cần để ý… Tiểu Tuyết… Anh vẫn yêu em… Anh chỉ lén lút đ ụ hắn… đ ụ chết hắn… Ahhh ahh aa a…”
Lâm Văn Xung dùng tư thế ôm trẻ đi tiểu mà ôm Từ Thiến Thiến, hai người đứng trước gương tận tình rên rĩ d âm đãng, phát tiết du͙© vọиɠ tăng cao do kí©h thí©ɧ của cảm giác vụиɠ ŧяộʍ, đặc biệt bạn thân/ người yêu ngồi đối diện lại không biết gì, lúc Ân Tuyết tùy ý nhìn về phía gương, cảm giác giống như bọn họ thật sự đang ở làʍ t̠ìиɦ ngay bên cạnh y, trong nháy mắt đó, du͙© vọиɠ lại lần nữa bùng nổ.
“Aa a a… muốn bắn… l ồn d âm với c ặc nhỏ Thiến Thiến đều muốn bắn rồi aa aa a… A a a…”
“…Anh cũng muốn bắn… Đĩ d âm… Lỗ đ ít phải nhận lấy hết nha… Nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạn trai bạn thân cưng… Tiểu Tuyết… Mau nhìn… Anh muốn bắn cho Thiến Thiến… c ặc bự của em giờ muốn bắn vào lỗ đ ít d âm của bạn thân em… Mau nhìn… Bắn… Tϊиɧ ɖϊ©h͙ muốn bắn… Ahhh ahhh aa aaa…”
Giữa tiếng rên rĩ d âm đãng, hai người cùng lúc đạt tới cao trào, lượng lớn nước d âm Từ Thiến Thiến phụt phụt liên tục phun trên mặt gương, người đàn ông đang ôm eo cậu dường như còn ngại chưa đủ, ôm lấy vòng eo đang run rẩy, khiến nước d âm tựa như vòi hoa sen phun tung tóe khắp nơi.
“Lát nữa lau dọn thật phiền phức, đều tại anh…”
“Đừng lo lắng, anh sẽ gọi người lại đây lau dọn…” Lâm Văn Xung mới vừa bắn xong tinh, vẻ mặt thỏa mãn liếʍ mυ"ŧ cái cổ non mịn của Từ Thiến Thiến.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại hắn vang lên, Lâm Văn Xung cầm lấy nhìn cái tên hiện trên màn hình, theo phản xạ nhìn về phía gương đối diện.