Công thụ đ ịt nhau trước mặt người vợ đang ngủ say, đ ụ l ồn d âm rồi bắn vào tử ©υиɠNgụy Bình vừa nói xong, liền trực tiếp lột sạch Tần Hi, sau đó bóp lấy cặρ √υ" to trắng nõn tùy ý xoa nắn, nhìn núʍ ѵú hồng phấn đã sớm căng cứng, hắn cúi đầu cắn một viên trong đó, hung hăng liếʍ mυ"ŧ.
“Ưmm ưmm… Đã sớm muốn bú rồi, núʍ ѵú thật mềm… Còn có cái vυ" bự này, thật khiến người khác chịu không nổi mà, ahhh ahh…” Môi lưỡi Ngụy Bình điên cuồng liếʍ láp, thậm chí còn hé miệng nuốt vào hơn nửa cái vυ", núʍ ѵú bên kia cũng không buông tha, bị hắn ngắt lấy xoa véo không ngừng.
“A a a… sướиɠ quá, thầy bú giỏi quá, thầy ơi, bên kia cũng muốn được bú…” Tần Hi ôm lấy đầu người đàn ông mà rêи ɾỉ, trước đó, cậu cũng nhân lúc người đàn ông đang tập trung chú ý vào cặρ √υ" cậu, cởi sạch hết quần áo người đàn ông.
Bây giờ thân thể hai người đều trần trụi ở trên sô pha điên cuồng quấn lấy nhau.
“Ha haaa, thầy sao có thể bỏ qua núʍ ѵú d âm đãng kia được chứ, bé đĩ d âm, để cho công bằng, thầy sẽ bú hai cái núm d âm này cùng lúc…”
Người đàn ông nói xong liền ép hai núʍ ѵú lại, một ngụm ngoạm lấy, đầu lưỡi trong miệng liếʍ mυ"ŧ hai núʍ ѵú không ngừng, phát ra từng tiếng “chóp chép”.
“A a a…”
Tần Hi ngẩng đầu ưỡn lưng, đẩy cặρ √υ" lớn về phía miệng người đàn ông, hai tay chậm rãi hạ xuống, cầm lấy côn t hịt đen bự nhẹ nhàng vuốt ve.
“Ahh aaa… Đĩ d âm, l ồn d âm nứиɠ rồi đúng không, đừng vội… Uhmm umm… đợi chút nữa liền đ ụ chết em!”
Ngụy Bình nhả hai núʍ ѵú bị mυ"ŧ đến sưng đỏ ra, bế bé trai ngồi trên sô pha rồi banh hai chân cậu ra, đưa côn t hịt lại gần l ồn d âm đã sớm ướt đẫm, một phát đâm vào.
“Ahhh aaa aa… L ồn d âm chặt quá… Ahh sướиɠ! Sướиɠ chết thầy rồi…ohhh”
Ngụy Bình sướиɠ đến da đầu tê dại, tuy rằng biết trước cái l ồn d âm của bé trai chắc chắn sẽ khiến hắn rất sướиɠ, nhưng đến lúc thật sự đâm vào rồi mới biết được đứa bé này đúng là cực phẩm trời cho mà!
Tuy rằng có lỗi với vợ, bất quá cẩn thận một chút không bị phát hiện không phải rất tốt à? Khó có được một con điếm d âm đãng tự đưa tới cửa như vậy, hắn chỉ phát tiết một chút, một chút thì tốt rồi, hắn vẫn là một người đàn ông tốt yêu thương vợ.
“Aa a a… C ặc thầy lớn quá… ahhh ahh aa… Sâu quá… Uhmm umm… l ồn nhỏ Tiểu Hi sướиɠ quá!”
Cặρ √υ" bự của Tần Hi lắc lư lên xuống, l ồn d âm bị đâm không ngừng chảy nước d âm, làm phía dưới hai người bị xối đến ướt sũng, còn tiếp tục như vậy, sô pha sẽ bị ướt một mảng lớn.
Nhưng hai người căn bản không quan tâm, chỉ biết phóng túng thỏa mãn du͙© vọиɠ.
“Rên lớn hơn đi! Vợ thầy ngủ rồi, chưa đến giờ sẽ không dậy đâu… Con đĩ nhỏ em cứ rên thỏa thích… Thầy muốn xem em d âm đến mức nào…”
“Uhhh ưmm… C ặc thầy lớn quá… aa a a… C ặc vừa thô vừa cứng… l ồn d âm Tiểu Hi cứ chảy nước mãi… a a a… em sắp chịu không nổi rồi… Tiểu Hi rất ghen tị với vợ thầy nha… mỗi ngày đều được con c ặc bự này đ ụ thỏa thích…”
“Ahhh ahh a a… L ồn d âm kẹp chặt quá… Ohh ohh a a… bé đĩ d âm… cô ta có gì mà ghen tị, mấy tháng nay cô ta mang thai thầy đều không có đ ụ cô ta… Huống chi l ồn cô ta không có khít như em… L ồn d âm kẹp chặt nữa đi…”
“Thật không… Thầy… a a a… l ồn Tiểu Hi sướиɠ hơn l ồn cô thật à…” Tần Hi nghĩ đến vợ thầy đang ngủ, mà cậu cùng thầy lại đang tận tình đ ụ l ồn d âm, cả người liền hưng phấn không thôi, cảm giác yêu đương vụиɠ ŧяộʍ này thật tuyệt.
“Tất nhiên… L ồn d âm em là sướиɠ nhất… Vυ" cô ấy khi mang thai cũng không có bự được như em… Vυ" bé đĩ vừa bự vừa mềm… Lại đây, mau đút núʍ ѵú d âm này vào miệng thầy…”
Chờ núʍ ѵú Tần Hi bị người đàn ông lần nữa hút vào trong miệng, người đàn ông đột nhiên nâng mông cậu đứng lên. Tần Hi hoảng sợ ôm lấy cổ người đàn ông, hai đùi thon dài mảnh khảnh kẹp chặt eo hắn.
“…Thầy… Thầy giáo?”
“Ưmm ưmm… Ôm chặt thầy… thầy đưa em đi tìm chút kí©h thí©ɧ…”
Ngụy Bình vừa đ ịt Tần Hi vừa lên lầu, tư thế này làm côn t hịt đâm vào sâu hơn, khiến Tần Hi rên d âm không ngừng.
Trong nháy mắt người đàn ông mở cửa phòng ra, Tần Hi trợn to hai mắt, cậu sợ hãi kêu lên: “Thầy… thầy ơi, vợ thầy… đang ngủ…”
“Đừng lo, trừ khi cô ấy tự tỉnh, còn không thì ồn mấy cũng không dậy, cho nên…”
Ngụy Bình cũng không đi vào, đứng ngay ở cửa, hắn buông Tần Hi xuống, để tay chân cậu chống xuống mặt đất.
Sau khi Tần Hi phối hợp quỳ xuống, Ngụy Bình sờ soạng cặp mông trắng nõn vểnh lên, chậm rãi quỳ gối phía sau cậu, đem cặp mông trước mặt banh ra, lộ ra l ồn d âm bị đ ịt đến hơi sưng đỏ cùng lỗ đ ít hồng nhuận.
Lỗ đ ít bị nước l ồn d âm tưới ướt, Ngụy Bình nhìn chằm chằm lỗ đ ít mấp máy không ngừng, vẻ mặt tối đen, hắn chưa từng đ ụ qua lỗ đ ít, nghĩ chắc là lỗ đ ít con điếm d âm này cũng khít chặt không kém.
Ngụy Bình trước tiên dùng ngón giữa đâm vào lỗ đ ít, phát hiện cắm vào vô cũng dễ dàng, thế là dùng sức thọc vài cái, làm nó càng thêm mềm ướt.
“Thầy ơi… lỗ đ ít ngứa quá…” Tần Hi lắc lắc mông, quay đầu nhìn người đàn ông, trong ánh mắt lộ rõ vẻ dục cầu bất mãn.
“Gấp cái gì, không phải đang làm à?” Ngụy Bình nói xong rút ngón tay ra, cầm lấy côn t hịt to dài của mình dùng sức đâm vào.
“A a… A!”
Tần Hi hét lên, cậu ngẩng đầu nhìn người phụ nữ nằm trên giường cách đó không xa, thấy cô ta đúng là không hề phản ứng như lời thầy nói, liền yên tâm tiếp tục kêu d âm.
“Ahh aa a… Lỗ đ ít d âm này cũng khít như vậy… C ặc sướиɠ quá… Phê a a… Pheee ư ư… Đĩ d âm sướиɠ không hả… Lỗ đ ít d âm có sướиɠ không…”
“Sướиɠ… A a a… Lỗ đ ít d âm bị c ặc thầy đ ụ đến thoải mái… Uhmm ưmm… Xin lỗi cô… Tiểu Hi bị người đàn ông của cô đ ụ… ahhh ahh a a… Người đàn ông của cô đ ụ sướиɠ quá… Tiểu Hi thích lắm…”
Ngụy Bình nghe được Tần Hi nhắc đến vợ hắn, theo phản xạ nhìn về người phụ nữ đang say ngủ phía đối diện, nghĩ đến vợ hắn giờ không biết gì, hắn thì đang đ ịt học sinh của mình trước mặt cô, hắn bị kí©h thí©ɧ đến hưng phấn không thôi, cũng lớn tiếng kêu d âm theo.
“Ahh aaa aa… Xin lỗi vợ… anh nɠɵạı ŧìиɧ rồi… anh không cố ý… Ai bảo vυ" em không bự như Tiểu Hi… L ồn cũng không khít như em ấy… Ngay cả lỗ đ ít cũng chẳng cho đ ụ… anh đành phải đ ụ lỗ đ ít em ấy… lỗ đ ít Tiểu Hi rất giỏi kẹp… Ohh ohh aa… nó lại kẹp anh nữa này…”
Ngụy Bình đ ịt lỗ đ ít Tần Hi thỏa mãn rồi, rút côn t hịt ra dời đến l ồn d âm cọ xát vài cái rồi đâm vào cái “bạch”, sau đó cúi người đè lên Tần Hi, hai tay bóp lấy vυ" bự dùng sức xoa bóp.
“A a a… C ặc thầy lại đ ụ l ồn d âm Tiểu Hi… Cô mau nhìn… Người đàn ông của cô đang đ ụ học sinh hắn này, vừa xoa vυ" bự vừa đ ụ l ồn d âm Tiểu Hi, c ặc bự của cô giờ muốn đ ụ đến tử ©υиɠ Tiểu Hi a a…ưm ưmm…”
“Đĩ d âm… rên d âm đãng như vậy… cố ý cho vợ thầy nghe được à? … Ưmm ưmm… không được rồi… C ặc sướиɠ muốn chết rồi… Ahhh!”
Lúc này ở trong phòng, người phụ nữ nằm nghiêng trên giường, một tay đặt lên bụng đã mang thai nhiều tháng, khóe miệng khẽ nhếch lên, rõ ràng là đang có một giấc mơ đẹp.
Mà ở cửa đối diện cô, người đàn ông của cô cùng học sinh hắn cả người trần trụi, dùng kiểu chó đ ụ phóng túng thỏa mãn thú tính bản thân, trong miệng hai người rêи ɾỉ d âm đãng nói lời thô tục, đặc biệt là chồng cô, lộ ra vẻ mặt sung sướиɠ chưa từng thấy.
Cằm Ngụy Bình chống lêи đỉиɦ đầu Tần Hi, hai tay ngắt nhéo núʍ ѵú, côn t hịt to cứng đâm chọc lung tung trong lỗ l ồn bé trai, hai trứng dái rũ xuống vung vẩy liên tục không thể nhìn rõ.
“Con điếm nhỏ… Thầy sắp bắn rồi, muốn bắn vào tử ©υиɠ của em…Ahhh ahh…”
“A a a… Bắn… Bắn vào tử ©υиɠ Tiểu Hi… làm Tiểu Hi mang thai… ohhh ohh…aa a a… mang thai cũng cho thầy đ ụ a a…ưmm umm…”
“Haaa ahhh… Đúng là học sinh ngoan của thầy… d âm đãng hơn vợ thầy nhiều…”
Nghe được lời nói của Tần Hi, hai mắt Ngụy Bình đỏ đậm, hắn gắt gao nhìn chằm chằm người vợ đang ngủ say phía trước, hét lớn: “Vợ à, thật xin lỗi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chồng muốn bắn cho Tiểu Hi, bắn vào tử ©υиɠ em ấy… Bắn… Ahhh ahhh aa aa…”
……
Chờ khi người phụ nữ tỉnh dậy đã là 4 giờ chiều, cô dụi mắt chậm rãi đi về phía cửa, không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy nền nhà có hơi ướt.
Cô cũng không để ý nhiều, xuống lầu thấy Tần Hi chuẩn bị về nhà, vội hỏi: “Ai nha, Tiểu Hi, sao không ở lại ăn cơm tối rồi về?”
“Không được ạ, trong nhà có ít việc, cuối tuần sau em sẽ đến nữa, mong thầy và cô không ngại em lại đến quấy rầy…”
“Sao lại phiền được, lúc nào cũng hoan nghênh hết, đúng không? Chồng!” Người phụ nữ nhìn về phía chồng mình nói.
Chồng cô vẻ mặt bình tĩnh nói: “Ừ, nhớ kỹ bài học hôm nay, lần sau thầy sẽ kiểm tra lại.”
“Dạ, thầy, em sẽ nhớ kỹ ạ.”