Chương 7-3: Cha dượng (3) H+

Dư Tiếu Tình ngoan ngoãn duỗi tay nhỏ ra, trong nháy mắt lúc cậu kéo qυầи ɭóŧ xuống, côn t hịt to lớn màu tím đen bật ra ngoài, “bang” một tiếng đánh vào tay cậu.

“Lớn quá…”

Trịnh Hoằng Phong thấy vẻ mặt ngây ngốc của bạn nhỏ, cắn núʍ ѵú cười nói, “Bé cưng, không phải con cũng có à?” Phái Ngưng đã nói qua với hắn chuyện Tình Tình là người song tính ngay từ đầu, cho nên hắn có thì bé cưng cũng phải có mới đúng.

“Nhưng mà… cái này của ba ba lớn quá… côn t hịt Tình Tình nhỏ lắm…”

“Phải không? Vậy để ba ba xem thử…” Trịnh Hoằng Phong vừa nói vừa bẻ hai đùi bạn nhỏ ra, nhanh chóng kéo qυầи ɭóŧ cậu xuống, một cây côn t hịt nhỏ nhắn trắng trẻo non mịn đã cương cứng, phía dưới là l ồn nhỏ không có một cọng lông nào, bây giờ đã ướt sũng lấp lánh ánh nước.

“Ừm… đúng là rất nhỏ… nhưng mà cực kỳ đáng yêu… bé cưng… thế này đi… con nắm lấy c ặc bự ba ba… nắm bằng hai tay…”

Giọng nói người đàn ông trầm thấp tựa như từng đợt khói thuốc vờn quanh bên tai Dư Tiếu Tình, cậu không biết người đàn ông muốn cậu làm cái gì, nhưng vẫn nghe lời dùng hai tay nắm lấy côn t hịt, từ từ nắm chặt.

“Aaa aa… sướиɠ… bé cưng… sục lên xuống đi… làm giống như ba ba này…” Trịnh Hoằng Phong vừa nói vừa cầm lấy côn t hịt nhỏ xinh non mịn của cậu, bởi vì thật sự quá nhỏ mà bị bàn tay to lớn của hắn bao lấy toàn bộ, hắn không dám dùng sức quá mạnh, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.

“Aaa aaa… ba ba… Tình Tình cảm thấy lạ quá…” Dư Tiếu Tình bị người đàn ông vuốt côn t hịt, cơ thể không nhịn được vặn vẹo.

“Như vậy mới sướиɠ được… bé cưng… aaa aa… nắm chặt hơn chút… bé d âm…” Giọng nói Trịnh Hoằng Phong khàn khàn, đẩy hông, mượn tay bạn nhỏ đâm rút, nhìn côn t hịt bự của mình ở trong bàn tay nhỏ ra ra vào vào, tuyến tiền liệt bắt đầu tiết ra chất lỏng. Một tay hắn vuốt ve côn t hịt bạn nhỏ, một tay kia di chuyển đến l ồn nhỏ cọ xát giữa hai mép l ồn, tìm được hộŧ ɭε ẩn nấp bên trong từng chút chơi đùa xoa ấn.

“A a… ba ba… chỗ đó… đừng… a a a…” Dư Tiếu Tình há miệng thở dốc, khẽ rêи ɾỉ, áo ngủ của cậu sớm đã bị người đàn ông cởi ra vứt trên mặt đất, lúc này cơ thể cậu trần trụi cùng cha dượng của mình mặt đối mặt tuốt côn t hịt cho nhau, khắp căn phòng đều tràn ngập hương vị tìиɧ ɖu͙©.

“Đừng sợ… bé cưng… con xem cái l ồn nhỏ chảy nước rồi này… d âm quá…” Người đàn ông nói xong liền dùng hai ngón tay mạnh mẽ đâm vào trong l ồn bạn nhỏ.

“Aaa aa…” Dư Tiếu Tình rêи ɾỉ hét lên, bàn tay đang nắm c ặc người đàn ông lại nắm chặt thêm một chút.

“Aaa… đúng rồi… bé d âm… hai tay mau động đi… ưmm aaa…” Trịnh Hoằng Phong nhỏ giọng thở hổn hển, ngón tay hắn cắm thẳng vào sâu bên trong l ồn nhỏ, thịt non ướt nóng không ngừng co rút mυ"ŧ lấy ngón tay hắn, hắn cảm giác được bên trong rất chặt, hai ngón tay tách ra tùy ý quấy móc nghịch loạn bên trong vách thịt, phát ra từng tiếng “òm ọp” dâʍ đãиɠ.

“Đĩ d âm… con nghe thấy l ồn d âm sướиɠ đến kêu lên không… ưmm aaa…”

“A… ba ba… chịu không nổi a a a… Tình Tình hình như muốn… muốn…” Dư Tiếu Tình chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy, tựa như bị một dòng điện mạnh mẽ không ngừng kí©h thí©ɧ, giống như muốn bắn ra ngoài.

Trịnh Hoằng Phong cười cười, biết bạn nhỏ sắp cao trào, bàn tay nắm côn t hịt tăng nhanh tốc độ hơn, hai ngón tay ở trong l ồn d âm cũng nhanh chóng đâm rút, cuối cùng nhéo mạnh hộŧ ɭε một cái.

“A a a… aaa…” Mông Dư Tiếu Tình siết chặt, côn t hịt hướng lên trên, cả người run rẩy bắn ra một cổ nước d âm, đồng thời côn t hịt cậu cũng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, tất cả đều rơi lên nửa người dưới của hai người.

Bạn nhỏ mềm nhũn ngã vào l ồng ngực người đàn ông, cơ thể vẫn còn run rẩy, đột nhiên khóc lên “hu hu”.

“Con sao vậy, Tình Tình?”

“Ba ba… hu hu… mất mặt quá… con tiểu rồi… hu hu…” Dư Tiếu Tình xấu hổ dựa vào ngực người đàn ông, buồn bã khóc lóc.

“Ha ha, không phải tiểu đâu, bé cưng của ba ba… con đây là lêи đỉиɦ nên mới phun nước, là kỹ năng rất lợi hại, mẹ con còn không có đâu, Tình Tình rất giỏi đó!” Trịnh Hoằng Phong xoa nắn khuôn mặt của bạn nhỏ, dịu dàng an ủi.

“Thật không ạ?”

“Tất nhiên rồi, ba ba sẽ không lừa con đâu.”

Dư Tiếu Tình thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu nhìn thấy côn t hịt bự của ba ba vẫn đang cương cứng ngẩng đầu giữa hai chân, nghĩ đến côn t hịt nhỏ của mình bị ba ba tuốt bắn đã mềm xuống, cậu lo lắng hỏi: “Ba ba, c ặc ba ba còn chưa bắn…”

“Muốn giúp ba ba à?” Trịnh Hoằng Phong ôm bạn nhỏ khàn giọng hỏi, côn t hịt hắn không tiếng động cọ xát nhẹ nhàng lên cái l ồn nhỏ còn đang run rẩy.

“Muốn ạ!”

“Vậy… bé cưng, đợi lát nữa ôm chặt ba ba… ba ba phải bỏ c ặc bự vào trong l ồn nhỏ của con!” Vừa nói xong, côn t hịt cương cứng của người đàn ông mạnh mẽ đâm một phát sâu vào bên trong l ồn nhỏ.

“Aaa aa… bé d âm… l ồn nhỏ của con chặt quá… rất biết mυ"ŧ c ặc bự… ba ba sướиɠ quá a a a… ưmm aaa…” Bởi vì l ồn nhỏ vừa mới lêи đỉиɦ xong, nước d âm tràn ngập bên trong, nên c ặc bự rất dễ dàng đâm vào, thịt l ồn sít chặt vừa ướt vừa mềm, sướиɠ đến người đàn ông phải gầm nhẹ lên.

“Ba ba… aaa aa… sâu quá… l ồn nhỏ Tình Tình chịu không nổi a a…”

“Ưhmm ưmm… đúng là cơ thể trẻ tuổi có khác… bạch… bạch… l ồn non khít muốn chết… ưmm aaa aa… bé cưng lẳиɠ ɭơ quá a a a… bạch… bạch… l ồn nhỏ kẹp chặt thật… còn d âm hơn mẹ con nữa… aaa aaa…” Thịt l ồn non mềm giống như muốn liều mạng quấn lấy cắn đứt côn t hịt hắn, chỗ sâu bên trong còn liên tục mυ"ŧ lấy đầu c ặc hắn, khiến hắn sướиɠ đến đầu óc trống rỗng, chỉ muốn điên cuồng đưa đẩy hông đâm chọc.

“Aaa aa… đầu c ặc bị cắn… bạch… bạch… sướиɠ chết ba ba rồi… bé d âm… l ồn d âm của con tuyệt quá… bạch… bạch… sướиɠ không hả… ưmmm ưmm… c ặc bự đ ụ con có sướиɠ không…”

“Sướиɠ… sướиɠ quá aaa… a a a… bạch… bạch… c ặc bự ba ba giỏi quá… ưmm aaa… ba ba… có đ ụ l ồn mẹ con chưa…”

“Ưmm… đ ụ qua rồi… nhưng l ồn mẹ con lỏng quá… bạch… bạch… không có chặt như của bé cưng… còn mềm nữa… bạch… bạch… l ồn d âm của bé cưng đúng là tuyệt vời mà… ba ba thích lắm… aaa aa… c ặc bự chịu không nổi a a a…”

“Thật không ạ… aaa aa… bạch… bạch… Tình Tình giỏi hơn mẹ sao…”

“Đương nhiên… aaa aa… bé d âm không chỉ có vυ" với mông lớn hơn mẹ con… bạch… bạch… sờ lên còn vừa mềm vừa mịn… ưmm ưmm… l ồn d âm lại kẹp c ặc bự… bạch… bạch… l ồn mẹ con vừa sần sùi vừa lỏng lẻo… sờ không có cảm giác gì cả… aaa aa… đ ụ chết con… bạch… bạch… bé đĩ của ba ba… đ ụ nát cái l ồn d âm này…”

“A a… ba ba mạnh quá aa… đ ụ hư l ồn Tình Tình mất… aaa aa… ba ba… bạch… bạch… sau này đ ụ l ồn nhỏ Tình Tình nhiều hơn được không…”

“Được… ba ba đồng ý với con… ưmm aaa… bạch… bạch… sau này sẽ đ ụ Tình Tình… dùng c ặc bự đ ụ l ồn d âm của con sướиɠ chết mới thôi… bạch… bạch… ngày nào cũng đ ụ… đ ụ chết đĩ d âm… aaa aa… l ồn nhỏ vừa mềm vừa khít… sướиɠ chết c ặc bự rồi…”

“Ngày nào cũng đ ụ Tình Tình… Tình Tình rất thích aaa… a a a… nhưng mẹ con thì sao… lỡ như mẹ…”

“Đừng lo… chúng ta lén đ ụ… bạch… bạch… không để mẹ con biết là được… ưmm aa… không được rồi… c ặc bự muốn bắn aa… bé cưng nhận lấy… ba ba sắp bắn rồi… aaa aa…” Trịnh Hoằng Phong nảy sinh ý xấu, qυყ đầυ mạnh mẽ đâm vào sâu bên trong bạn nhỏ, lỗ nhỏ trên qυყ đầυ mở ra bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng như súng nước bắn vào vách tử ©υиɠ, trong nháy mắt rót đầy toàn bộ tử ©υиɠ.

Cơ thể Dư Tiếu Tình run rẩy dựa vào vai người đàn ông thở gấp, Trịnh Hoằng Phong ôm chặt cậu vào trong ngực, hôn lêи đỉиɦ đầu cậu, khàn giọng nói: “Bé cưng, thoải mái không?”

“Dạ… rất sướиɠ ạ, ba ba.”

“Có muốn sướиɠ thêm lần nữa không?”

“Dạ!”

Trong phòng làm việc lại lần nữa vang lên tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, giờ phút này Dư Phái Ngưng đang ngủ say trong phòng ngủ chính, hoàn toàn không biết chồng cô và con trai cô lén lút đ ụ l ồn kịch liệt, làm đến vô cùng sung sướиɠ.