Chương 1: Hào môn Trì gia
Tuệ Hòa vừa mới tiến vào cửa, lập tức nghe thấy trong phòng khách truyền tới âm thanh.
Là mẹ chồng cô đang chơi mạt chược với người ta.
Cô thay giày ở chỗ cửa, đi vào bên trong, khi đi ngang qua phòng khách thì dừng lại, lễ phép lên tiếng chào hỏi với mẹ chồng và bạn bài của bà ta.
“Bà Trì, dáng vẻ của con dâu bà y như minh tinh điện ảnh kia, đúng là có phúc!” Có người đây là lần đầu tiên gặp Tuệ Hòa, cười khen ngợi một câu.
Mẹ chồng nhìn Tuệ Hòa với vẻ khinh thường một cái: “Dáng vẻ xinh đẹp thì có ích lợi gì? Kết hôn đã bao lâu, đừng nói là đẻ trứng, ngay cả đàn ông đều không giữ được!”
Tuệ Hòa cũng không xấu hổ, giống như đã quen, mím môi nhìn về phía mấy người chỉ cười, sau đó quay đầu nói với mẹ chồng:
“Mẹ, con lên lầu trước, không quấy rầy mọi người.”
Mẹ chồng Tống Văn Thù rất không kiên nhẫn, vẫy tay bảo cô đừng ở chỗ này chướng mắt.
Đây là năm thứ hai cô gả tiến vào Trì gia, Trì gia đã giàu có từ mấy đời nay ở khu vực Dung Thành, từ đầu thế kỷ trước đã là phú giáp một phương.
Cho dù Tuệ gia coi như là nhà giàu có, nhưng mà so với loại thế gia hiển hách như Trì gia thì đúng là không đáng giá nhắc tới.
Mối hôn sự này, là Tuệ gia trèo cao.
Người ngoài đều vô cùng hâm mộ cô có thể gả cho con trai độc nhất của Trì gia thành thiếu phu nhân nhà giàu, nhưng không biết ông xã mà cô gả không có hứng thú đối với phụ nữ.
Sở dĩ lựa chọn dòng dõi không cao như Tuệ gia, chỉ vì có thể tiện đo nắn.
Người mới đầu lựa chọn không phải là cô, mà là Tuệ Minh Yên dịu dàng đoan trang, chị gái hoán đổi với cô được Tuệ gia dốc lòng bồi dưỡng hai mươi mấy năm.
Đúng rồi, cô là con gái của Tuệ gia bị bảo mẫu cố ý đổi, cô thay Tuệ Minh Yên sống khổ hai mươi năm, mà Tuệ Minh Yên thì thay thế cô có được cuộc sống cô nên có, trải qua xuôi nước xuôi gió.
Chuyện xưa thiên kim thật giả, noi theo hiện thực sẽ chỉ khiến người ta càng thổn thức.
Cha mẹ Tuệ gia không vì chuyện bảo mẫu đổi đứa bé mà giận chó đánh mèo với Tuệ Minh Yên, vẫn cho Tuệ Minh Yên cuộc sống như cũ, thương sủng đầy đủ.
Mà đứa con gái ruột mới được tìm về như cô, ở trong căn nhà đó lại sống giống y như người ngoài.
Cho dù mẹ Tuệ cũng thương cô, cẩn thận quan tâm với cô, nhưng khi Tuệ Minh Yên gặp chuyện gì, vẫn luôn ném cô về phía sau.
Bọn họ muốn cô rộng lượng, khi trở lại nhà này ngày đầu tiên đã nói với cô, bọn họ không có khả năng đưa Tuệ Minh Yên đi, còn muốn cô gọi Tuệ Minh Yên là chị.
Bởi vì Tuệ Minh Yên là người phụ nữ bọn họ dốc lòng bồi dưỡng, bọn họ đã bỏ ra vô số tâm huyết lên trên người cô ta, thật ra sinh và dưỡng là có thể tách ra.
Thật ra Tuệ Hòa có thể lý giải, tương ứng với “chi phí chìm” trong kinh tế, đương nhiên là bọn họ không nỡ từ bỏ Tuệ Minh Yên.