Chương 1: Tấm ảnh chồng nɠɵạı ŧìиɧ

"Vậy thì hẹn cậu cuối tuần này nha, gặp lại cậu sau!"

"Ừ, được rồi."

Úc Hi vừa mới nói chuyện điện thoại xong cùng với đứa bạn thân lâu chưa gặp, thì đột nhiên nhận được một tin nhắn từ số lạ.

Úc Hi cau mày, trực tiếp bấm vào xem, bức ảnh hiện ra rõ ràng khiến cô trợn mắt há hốc miệng.

Đó là bức ảnh chụp một nam một nữ đang "làm" bên cạnh cửa sổ của một khách sạn, cả hai người to gan đến mức rèm cửa cũng không kéo vào, người phụ nữ nửa trên khỏa thân, ngực bị đè ép biến dạng dính sát xuống mặt đất gần cửa sổ, người đối diện có thể nhìn thấy không sót một thứ gì.

Trong hình, người đàn ông kia đang ôm eo người phụ nữ, bên dưới quần đã cởi được một nửa, vẻ mặt đầy hưởng thụ, xé nát trái tim của Úc Hi.

Người đàn ông trong hình, chính là người chồng đã kết hôn với cô 3 năm - Tiêu Diệc Hoành. Hai người hẹn hò từ lúc còn học đại học, sau khi tốt nghiệp đại học 2 năm thì kết hôn, tháng trước vừa vặn là kỷ niệm 3 năm kết hôn của bọn họ.

Về phần người phụ nữ trong ảnh, cô cũng biết người này, đây chính là cô em họ của mình - Hạ Nghi Già.

Cô và em họ chơi với nhau từ nhỏ, tình cảm cũng không quá tệ, nhưng sau này ra ngoài xa hội, hai người ít có thời gian liên lạc với nhau.

Lễ cưới của Hạ Nghi Già năm ngoài, Úc Hi cùng ba mẹ đến tham dự, hai người chạm mặt nhau, sau đó trao đổi wechat và thông tin liên lạc, thỉnh thoảng còn cùng tán gẫu, hẹn nhau đi ăn cơm.

Úc Hi sau khi kết hôn đã ở nhà và chủ yếu làm nội trợ, nhưng Hạ Nghi Già không giống cô, cô ấy vẫn tiếp tục đi làm, năm nay còn được thăng chức từ trợ lý hành chính ở công ty chi nhánh lên vị trí phó thư ký ở tổng công ty.

Chính xác thì chồng cô bắt đầu nɠɵạı ŧìиɧ với Hạ Nghi Già từ khi nào?

Các đốt ngón tay cầm điện thoại run rẩy trắng bệch, Úc Hi nhìn chằm chằm bức ảnh, cắn chặt môi đến mức bật máu, cô cố gắng kiềm chế lửa giận, bình tình suy nghĩ.

Ai đã chụp bức ảnh này? Và mục địch là gì?

Hai người đó thông đồng với nhau để lừa dối cô? Bọn họ đã ở bên nhau bao lâu rồi? Chuyện này bắt đầu từ khi nào?

Quá nhiều câu hỏi xâm chiếm đầu cô, trái tim đau nhói khó chịu, l*иg ngực như bị một tảng đá lớn đè lên làm cô không thở nổi.

Đúng lúc này, tiếng cửa nhà mở ra, truyền tới tiếng của một người đàn ông.

"Hi Hi, anh về rồi đây, em đang nấu cơm trong bếp à?"

Úc Hi giật mình, theo bản năng tắt màn hình điện thoại đi, bỏ vào trong túi áo ngủ, sau đó đứng dậy đi vào phòng bếp, động tác giống như đang chuẩn bị đi hâm nóng lại đồ ăn.

"Hi Hi? Em ở đâu thế?"

Úc Hi nghe tiếng chồng gọi tên mình, cô tức giận nhắm mắt lại, muốn khóc lên nhưng không thể.

Quá khứ ngọt ngào của ngày xưa như một trò đùa, sự tận tâm và tình yêu cô dành cho hắn đều biến thành bọt biển.

Tại sao hắn lại lừa dối cô, tại sao lại là Hạ Nghi Già?

Giờ đây, cô thật sự không biết phải đối diện với chồng mình như thế nào.

"Hi Hi? Sao em không lên tiếng, anh còn tưởng em không có ở nhà." Tiêu Diệc Hoành vừa đi vào phòng bếp vừa tháo cà vạt ra, theo thói quen mà ôm lấy vợ mình, hôn lên má cô một cái.

Úc Hi xoay người lại, mu bàn tay lau đi chỗ hắn vừa hôn, đến bồn rửa tay rửa sạch, rồi mới chậm rãi nói: "Không có gì, em nấu cơm có hơi mệt một chút."

"Đồ ăn còn nóng không?"

"....Không." Lúc đó Úc Hi đang định đi hâm nóng lại đồ ăn, nhưng lại nhận được cái tin nhắn kia, cô đọc xong thì hoàn toàn quên mất những gì đang chuẩn bị làm.

Tiêu Diệc Hoành gật đầu, "Không sao, để anh tự hâm nóng lại. Nếu em mệt thì đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, không cần ở đây dọn dẹp nữa."

"..."

Trước kia, cô cho rằng sự dịu dàng và quan tâm vợ là ưu điểm lớn nhất của hắn, nhưng bây giờ, cô chỉ thấy cực kỳ những hành động này cực kỳ châm chọc.