Đời trước, Ôn Nhuyễn gả cho Kiêu Vương quyền cao chức trọng, vốn tưởng rằng có thể vinh quang an ổn một đời, nhưng không thể ngờ rằng Kiêu Vương lại tạo phản.
Kết quả còn tạo phản thất bại!
Bị liên lụy phải chịu chém đầu, trên đoạn đầu đài, Ôn Nhuyễn thống khoái mắng Kiêu Vương một trận, còn nói nếu có kiếp sau nhất định phải tái giá với người khác.
Khi đó Kiêu Vương nghe xong chẳng qua chỉ lạnh lùng liếc nàng một cái.
Cái liếc mắt kia khiến cho Ôn Nhuyễn lập tức cảm thấy chắc chắn chàng sẽ gϊếŧ chết nàng trước khi nàng cho chàng đội nón xanh.
Sau khi sống lại, vì có thể bảo vệ mạng nhỏ của mình, Ôn Nhuyễn bắt đầu dịu dàng cẩn thận lấy lòng Kiêu Vương, ngày ngày ân cần hỏi han. Hi vọng Kiêu Vương có thể khuynh tâm vì nàng.
Nhưng mà mỗi lần nàng mềm mại yêu kiều gọi một tiếng "Điện hạ." Ôn Nhuyễn phát hiện, Kiêu Vương luôn ném tới ánh mắt mang hàm ý sâu xa.
********* Sau khi lớp áσ ɭóŧ của cả hai đã được cởi ra.
Kiêu Vương nói: "Đời trước, khi ở đoạn đầu đài, ta cảm thấy mình liên lụy đến nàng, thầm nghĩ, nếu có kiếp sau, chắc chắn ta sẽ không bạc đãi nàng, nhưng nghe nàng vội vàng muốn tái giá với người khác, bổn vương lại cảm thấy, nếu thực sự có kiếp sau, ta sẽ để cho nàng bồi táng cùng bổn vương trước.”
Ôn Nhuyễn: ...
"Nhưng mà hiện tại bổn vương cảm thấy, mỗi ngày nhìn nàng hư tình giả ý thể hiện dáng vẻ thâm tình trước mặt bổn vương, thật ra cũng không tệ."
"......." Cuộc sống này không cách nào sống tiếp được nữa rồi!
Tóm tắt: Sau khi trọng sinh, phu thê công lược lẫn nhau.