Lúc Lý Phong mua thuốc quay trở lại, Kỳ Bạc Ngôn đang đứng cạnh cửa sổ uống rượu.
Tâm trạng thoạt nhìn không quá tệ hại, khuôn mặt mới ăn một đấm, còn chưa bớt sưng.
Lý Phong đưa thuốc qua, Kỳ Bạc Ngôn không thích người khác chạm vào hắn, Lý Phong thân là trợ lý, ngày thường đều sẽ chú ý.
Anh ta nói hết những điều moi được từ trợ lý của Kỷ Vọng cho Kỳ Bạc Ngôn nghe, rồi từ đó suy ra: “Bên cạnh cậu Kỷ chắc vẫn chưa có ai.”
Lý Phong nghe được âm thanh cười khẽ, anh ta có chút nghi hoặc, trong ánh mắt của Kỳ Bạc Ngôn toát lên sự vui vẻ rõ ràng: “Rất đáng yêu, đúng không?”
Hẳn là sẽ không còn người nào khác cảm thấy cậu Kỷ cao ráo mạnh mẽ kia đáng yêu, Lý Phong nhủ nhầm trong lòng.
Kỳ Bạc Ngôn uống cạn rượu: “Dáng vẻ lúc mạnh miệng tức giận quả thật rất đẹp.” Kỳ Bạc Ngôn không trông chờ Lý Phong đáp lời, gần như lẩm bẩm tự nói với mình.
Hắn đặt ly rượu xuống, lấy ra một lọ thuốc phun, qua loa phun lên vết thương: “Ngày mai nhớ đưa em ấy tới trường quay, đừng để người ta chạy mất.”
Phun thuốc xong, Kỳ Bạc Ngôn móc từ trong túi ra một cây thuốc lá nhăn nhúm, Lý Phong thấy được, nhanh nhẹn nói: “Trong phòng không có bật lửa, tôi ra ngoài mua ngay lập tức.”
“Tôi không hút thuốc lá.” Kỳ Bạc Ngôn nói.
Việc này Lý Phong đương nhiên biết, chỉ là con người Kỳ Bạc Ngôn, đối với rất nhiều chuyện đều dễ dàng nổi lên hứng thú nhất thời, đột nhiên muốn hút thuốc cũng không kỳ quái.
Lý Phong: “Vậy tôi về phòng trước đây.”
Kỳ Bạc Ngôn ngậm thuốc trên môi, ậm ờ mà ừ một tiếng, không biết nghĩ tới cái gì, lại nở nụ cười.
So sánh không khí của hai căn phòng, bên Kỷ Vọng so ra quá mức ngột ngạt.
Tiểu Húc thậm chí lúc đi toilet cũng cố nhẹ nhàng hết sức, sợ phá vỡ sự yên lặng của Kỷ Vọng.
Truyện được đăng tải trên trang: https://webtruyen.com/len-an-dam-my/. Các bạn hãy đọc ở trang chính thức để cập nhật truyện nhanh nhất nhé.
Chờ Tiểu Húc ngủ một giấc tỉnh lại, trời còn chưa sáng, cậu ta dậy muốn uống nước, nhìn thấy Kỷ Vọng còn nằm trên sô pha, liền đi lấy cái chăn nhỏ, tính nhẹ tay nhẹ chân đắp lên người Kỷ Vọng.
Tiểu Húc mới đi vài bước, Kỷ Vọng liền mở mắt ra, tròng mắt toàn là tơ máu, như là trắng đêm, lại tựa như say rượu.