Mạc Thanh Tuyết nghe được lời hắn nói, không nghĩ ngợi liền trả lời:
"Tôi nghe lời anh, anh nói gì tôi cũng nghe theo, làm ơn đừng đem những thứ này tung ra ngoài."
Nếu để cho người khác thấy được hình ảnh tối hôm qua của cô, như vậy việc cô là một người dâʍ ɖu͙© sẽ bị phát hiện. Lúc cô hơn mười tuổi, cô rất thích quan hệ cùng với đàn ông. Cho nên có rất nhiều đàn ông làm với cô, bọn họ là ai cô không nhớ rõ.
Nếu chuyện này để cho Lệ Đình Tuyệt biết được, cô lại càng không có cơ hội, bởi vì cô thật sự thích hắn.
Lệ Dạ Kiêu đem xì gà buông ra, phòng nội đích kia cổ hương vị cuối cùng bị hắn đích xì gà sở thay thế. Hắn âm lãnh đích câu thần, đối với dưới tay so đo, dưới tay đem cái kia nam nhân cấp mang đi.
Lệ Dạ Kiêu mở miệng, "Cô chưa xem tin tức ngày hôm nay sao?"
Mạc Thanh Tuyết nảy giờ chỉ ngủ, cô càng không biết có chuyện gì xảy ra, cho nên có chút mơ hồ.
Lệ Dạ kiêu nháy mắt với cô, "Nhìn trước rồi nói chuyện sau."
Cô tìm thấy điện thoại, liền nhanh chóng mở ra, cô lập tức thấy được tin tức Lệ Đình Tuyệt cầu hôn một cô gái thần bí, nhất thời hai mắt đều trừng lớn.
"A, tại sao lại như vậy?"
Tâm cô đau đớn, cô không hy vọng cô ta nhận lấy lời cầu hôn, cô càng không cho phép.
Lệ Dạ Kiêu tiếp tục nói, "Tin tức này là do ta tung ra, bằng không, cô ở trên hôn lễ càng dễ bị gièm pha hơn sự việc càng ngày càng lớn, cô cũng nên cảm tạ tôi đi chứ?"
Mạc Thanh Tuyết hướng ánh mắt đến ghế sofa nơi người đàn ông lãnh khốc kia đang ngồi, bộ dáng của hắn ta tốt lắm, cùng với Lệ Đình Tuyệt khác nhau, nhưng hắn ta lại đẹp hơn. Chỉ cần nhìn diện mạo của hắn, chắc chắn ở phương diện kia khẳng định rất mạnh.
Mà người đàn ông này cùng Lệ Đình Tuyệt lại chính là anh em họ, hơn nữa thực lực của hắn rất mạnh, nếu như được hắn trợ giúp, như vậy thì Mạc Thanh Yên chỉ có thể bại dưới tay mình.
Như vậy cô cùng Lệ Đình Tuyệt càng có hy vọng, chỉ cần nghĩ đến đây cô liền nở nụ cười đắc ý.
Ông trời luôn luôn đứng về phía cô, ở vào thời điểm mà cô tuyệt vọng nhất, thế mà lại xuất hiện vị đại thần này, mấu chốt là cô phải bắt lấy hắn.
Vì thế cô để chăn rơi ra, không ngại trên người mình có dấu vết, giống như một con mèo, bước thật chậm hướng về phía hắn, sau đó liền tiến vào trong lòng ngực của hắn.
"Anh hai, vậy thì em phải tạ ơn anh như thế nào vậy?"
Nói xong hắn liền hướng đến mặt của cô, Lệ Dạ Kiêu chán ghét nắm mặt của cô.
"Mạc Thanh Tuyết, cô quả thật tự tin quá mức."
Sau đó liền hất mặt của cô ra, cả người của cô vô tình bị văng ra ngoài
Mạc Thanh Tuyết có chút chật vật nằm trên mặt đất, nhưng cô vẫn hướng về hắn ta cười.
"Anh hai vì sao lại không thích em?"
"Bẩn."
Hắn không một chút lưu tình nói những lời này, hắn đã điều tra cô ta, mới hơn mười tuổi, bên người đã có đàn ông, ở phương diện kia quả thực là rất ham muốn. Cho nên tất cả đàn ông bên người cô đều chạy đi hết.
Mà Lệ Dạ Kiêu căn bản rất ghét loại phụ nữ như vậy.
Mạc Thanh Tuyết mặc không đổi sắc, đối với những chuyện mình đã làm, phải làm cho Lệ Dạ Kiêu biết cô không sao cả, cô thầm nghĩ mình vẫn nên ở trước mặt Lệ Đình Tuyệt giả dạng sạch sẽ là được.
Cô ta kéo quần áo lên che lại thân thể, sau đó liền đứng ở một chỗ cách xa hắn.
"Anh hai, về sau tất cả mọi thứ anh nói tôi đều nghe theo. Đem Lệ Đình Tuyệt thu về tay tôi, anh chắc chắn sẽ vui vẻ lắm?"
Tất cả mọi người đều nói, mọi người ở Lệ gia đều mơ ước đến vị trí thừa kế của Lệ Đình Tuyệt, Lệ Dạ Kiêu cung vậy. Cho nên Mạc Thanh Tuyết biết hắn khẳng định rất hận Lệ Đình Tuyệt, chỉ cần mình nắm bắt được Lệ Đình Tuyệt trong tay, Lệ Dạ Kiêu nhất định sẽ rất thích.
Trên khuôn mặt nham hiểm hung ác của hắn nổi lên một mặt cười lạnh, "Đó là mục đích của cô, cũng không liên quan gì tới tôi. Bất quá, chỉ cần cô làm chuyện giúp tôi vừa ý, tôi dĩ nhiên sẽ giúp cô."
Mạc Thanh Tuyết thu hồi nụ cười, trên mặt trở nên nghiêm túc, "Toàn bộ tôi đều nghe anh, anh muốn tôi làm gì tôi sẽ làm tất cả."
Lệ Dạ Kiêu hé mắt ra nhìn, "Cô ở bên cạnh hắn ta giúp tôi điều tra Lệ Đình Tuyệt."