5 năm sau, tại Lâm Thành, một khách sạn sang trọng theo phong cách hoàng gia đang tổ chức một đám cưới hoành tráng. Những trang tin tức và truyền thông lớn ở Lâm Thành đều đã có mặt và tất cả những người được mời đến đám cưới này đều là những người ưu tú, là bộ mặt của Lâm Thành.
Mạc Thanh Tuyết cuối cùng cũng đã kết hôn với nam thần của Lâm Thành và trở thành nỗi ghen tỵ của hàng ngàn phụ nữ. Cô kiêu hãnh đứng bên cạnh và nhìn anh với ánh mắt đắm đuối.
Từ ngoại hình đến học thức, chồng của cô là người hoàn hảo nhất ở thời điểm hiện tại. Dưới tấm màn che, cô cười như một kẻ ngốc. Cuối cùng cô cũng đã đạt được ước nguyện của đời mình. Trở thành đệ nhất phu nhân của Lâm Thành.
Vị linh mục chuẩn bị đọc lời tuyên thệ của hai vợ chồng. Hai cậu bé xinh xắn bước vào lễ đường, chúng mặc lễ phục màu xanh và tóc được chải gọn gàng lộ ra vầng trán đầy đặn. Chúng đáng yêu như những thiên thần và dần đến bên cô dâu ở đằng kia.
" Mẹ ơi… Tại sao mẹ lại kết hôn? Mẹ bỏ chúng con mà đi ư?"
Mạc Thanh Tuyết ngạc nhiên, hai mắt cô trợn tròn. Cô nhanh chóng quay đầu lại và giải thích.
" Tôi không hề biết những đứa trẻ này đến từ đâu, tôi thực sự không liên quan đến chúng"
Cô hốt hoảng, trò đùa này là của ai? Cô sắp thực hiện được ước mơ của đời mình, cô sẽ cưới người đàn ông hoàn hảo này. Hai đứa trẻ này ở đâu đến, tại sao chúng lại gọi cô là mẹ?
Đây chắc chắn là một trò đùa, hoặc một âm mưu nào đó. Cô không thể và không bao giờ cho phép đám cưới bị hủy.
" Hai đứa đi đi, đừng phá đám cưới của cô"
Cô lo lắng mà quên mất rằng đang ở trong lễ đường, cô hét lên rất to. Quan khách xung quanh bị sốc, làm sao cô lại có con ngoài giá thú trước khi kết hôn được cơ chứ. Mọi người cười nhạo cô với sự khinh bỉ và dè bỉu đến tột cùng.
Nghe được những tiếng xì xào bàn tán từ bên dưới, cô càng trở nên lo lắng và nắm chặt tay.
" Đuổi hai đứa trẻ này ra khỏi đây ngay lập tức"
Chú rể lạnh lùng và hoàn toàn phớt lờ những gì cô nói.
" Mẹ ơi…"
Lúc này một bé gái xinh xắn trông như búp bê xuất hiện, hai bím tóc xinh xắn rất đáng yêu. Cô bé chạy đến ôm lấy chân của Mạc Thanh Tuyết. Vì vừa ăn bánh kem nên miệng cô bé vẫn còn loang lổ và tất cả đã nằm gọn trên chiếc váy cưới xinh đẹp của Thanh Tuyết.
Toàn thân Thanh Tuyết cứng đờ, cô muốn đánh đứa trẻ thật sự nhưng trước mặt quan khách, cô không thể làm vậy.
Chú rể gượng nở một nụ cười tràn ngập nỗi thất vọng, anh đến và cầm lấy váy cưới của cô. Mạc Thanh Yên hốt hoảng: " Đừng chạm vào nó nếu không anh sẽ bị vấy bẩn đấy"
Cô luống cuống với chiếc váy và rồi trật chân ngã xuống sân khấu kéo theo đứa bé xinh xắn. Có vẻ như cô muốn chúng phải ngã cùng cô mới hả dạ.
Lệ Đình Tuyệt nhanh chóng nhìn thấy tất cả mọi chuyện, anh chạy nhanh đến ôm lấy đứa bé suýt ngã sóng soài dưới đất.
Với sự tức giận tột cùng, anh hét lên:
" Mạc Thanh Tuyết, cô bé chỉ là một đứa trẻ, cô có nhất thiết phải cư xử như vậy không »
Cô tức giận hét lên hòng đứng dậy nhưng đầu óc bỗng choáng váng rồi ngất đi.
Angela nhìn vào bàn tay đang dính đầy bánh kem của mình, cô lau sạch nó rồi nói:
" Cảm ơn nhiều nhé"
Giọng cô ngọt ngào như những viên kẹo khiến cô càng trở nên buồn bã hơn, đôi mắt cô trở nên dịu lại.
Hội trường đang trong tình trạng lộn xộn và giới truyền thông điên cuồng chụp ảnh. Mà Angela được Lệ Đình Tuyệt ôm, tư thế ôm của hắn giống như tư thế cô bé mơ được bố ôm. Do đó đôi mắt mở to như quả nho tím nhìn thẳng vào mặt hắn, cô rất thích chú này, chú rất đẹp trai.