Lê Du Du nghẹn mãi mới ra được một câu:
"Nhưng mà… Phó Minh là chồng cậu đấy. Sao cậu có thể nhờ chồng cậu làm chuyện này. Lẽ ra cậu nên tìm một người đàn ông khác chứ."
Thẩm Ly như hiểu ra lo lắng của Lê Du Du, cô trấn an:
"Thì ra cậu lo lắng chuyện này à? Không sao đâu, thỉnh thoảng vợ chồng mình cũng tìm thêm người để cùng nhau làʍ t̠ìиɦ, chuyện này bình thường thôi, cậu đừng suy nghĩ nhiều làm gì, cứ tận hưởng sung sướиɠ thôi là được. Hơn nữa, kĩ năng của chồng mình rất tốt, để anh ấy phá trinh sẽ đỡ đau đớn hơn."
Lê Du Du giật mình, cô ngơ ngác hỏi Thẩm Ly:
"Làm sao cậu biết mình chưa từng làʍ t̠ìиɦ?"
Thẩm Ly trả lời rất thản nhiên:
"Thì chồng mình nói."
Phó Minh? Sao có thể chứ?
Lê Du Du cứng nhắc nhìn Phó Minh, anh cũng đang hứng thú nhìn cô.
Phó Minh nói:
"Lúc nãy tôi tắm cho em, thuận tiện kiểm tra qua một chút."
Lê Du Du còn chưa kịp suy nghĩ, miệng đã thốt ra câu hỏi:
"Kiểm tra như thế nào?"
Phó Minh cười cười nói:
"Đút ngón tay vào trong lỗ nhỏ của em sờ một chút."
"Ầm" một tiếng, hai má của Lê Du Du đỏ lên bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Bây giờ cô cũng không biết phải nói gì với hai vợ chồng nhà này nữa.
Cô thì sợ bản thân mình làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình bọn họ, cố gắng đè ép tình cảm của mình, còn bọn họ thì hay rồi, trực tiếp cho cô uống thuốc mê rồi lột sạch đồ.
Nhưng nghĩ đến việc có thể làʍ t̠ìиɦ với người đàn ông mà mình yêu thầm, lại còn có sự đồng ý của Thẩm Ly, Lê Du Du cảm thấy tâm tư của mình hơi dao động.
Đây là Thẩm Ly sắp xếp, cho nên, không tính là cô phản bội cô ấy, không tính là cô có lỗi nhỉ?
Vậy cô có thể thoải mái chấp nhận món quà nɧu͙© ɖu͙© này mà đúng không?
Suy nghĩ như vậy, cảm thấy không còn cảm giác tội lỗi nữa, khiến cho Lê Du Du nhẹ nhõm hơn.
Khi lí trí được thông suốt thì sẽ là lúc tình cảm bị đè ép có thể dâng trào.
Nghĩ đến chỉ lát nữa thôi, cô sẽ cùng Phó Minh thân mật khăn khít, nghĩ đến việc người phá trinh mình là người đàn ông mà mình thầm yêu bấy lâu, Lê Du Du cảm thấy rung động mạnh mẽ.
Liếc mắt nhìn cơ thể tràn đầy hormone giống đực đang bao trùm lấy cơ thể mình, tim cô không nhịn được mà đập thình thịch, mặt đỏ ửng thẹn thùng.
Đang suy nghĩ, Lê Du Du bổng cảm nhận được bản thân đã dần có lại sức lực, nhưng kèm theo đó là cảm giác nóng bức khó chịu, cơ thể không hiểu sao lại có chút ngứa ngáy, trống rỗng, nhất là nơi giữa hai chân kia.
Lê Du Du vô thức cọ xát hai đùi.
Cả Phó Minh và Thẩm Ly đều nhìn thấy hành động này của Lê Du Du.
Thẩm Ly thấy gương mặt thẹn thùng, không còn tức giận nữa của bạn thân thì đã biết là Lê Du Du chịu đồng ý nhận món quà tìиɧ ɖu͙© này rồi.
Lại nhìn thấy biểu hiện hứng tình của Lê Du Du, Thẩm Ly biết mùi hương kí©ɧ ɖụ© đã bắt đầu có tác dụng.
Thẩm Ly cười cười ái muội nói với Lê Du Du:
"Được rồi, tới lúc để cậu tận hưởng rồi."