"Em hẳn biết ý tứ của kiểm hàng là gì."
Anh lạnh nhạt mở miệng, mang theo giọng điệu ra lệnh.
Cô nghe vậy cơ thể liền run lên, biết rõ đối phương bởi vì mình giãy dụa phản kháng nên hơi mất kiên nhẫn.
Ngày hôm qua, cô vừa xong lễ trưởng thành.
Bây giờ, trái cây chín muồi đặt trước một người đàn ông lớn tuổi, mặc sức mà ăn.
Cô không có tư cách yêu cầu gì đó, chỉ hy vọng anh ta có thể ôn nhu một chút, đừng dùng thủ đoạn biếи ŧɦái giày vò mình.
Cô buông lỏng tay nhỏ, không chống cự nữa, sau đó cho rằng sẽ bị người đàn ông chiếm giữ, không nghĩ tới một giây sau chăn trùm lên trên người cô.
Cô hơi ngạc nhiên, bên tai truyền đến bước chân càng lúc càng xa: "Đã kiểm tra, rất sạch sẽ. Bây giờ em còn nhỏ, chờ em thật sự chuẩn bị xong, tôi sẽ muốn em."
Cô ngạc nhiên, mở mắt ra, nhưng người đàn ông đã rời đi.
Cô vội vàng bật đèn, không hiểu anh đổi ý hay là đồng ý.
Cô muốn đuổi theo, nhưng lại không dám.
Cô nhìn quanh bốn phía phòng bao, người đàn ông kia không để lại đồ vật nào, chỉ có mùi thuốc lá thoang thoảng trong không khí, không nồng nặc, thậm chí có chút dễ ngửi.
Cô chờ hơn mười phút, chắc chắn người đàn ông kia sẽ không quay lại, mới mặc đồ đi ra ngoài.
Không nghĩ tới chờ cô ở cửa ra vào là một đám phóng viên.
Đèn flash đồng loạt rơi trên người nàng, microphone để sát vào mặt cô.
Phóng viên nôn nóng hỏi: "Chúng tôi nhận được điện thoại của một nhóm người, nói cô và cậu ba nhà họ Cố đính hôn, xin hỏi là thật sao?"
"Cậu ba đâu rồi? Không đi ra cùng cô sao?"
"Xin hỏi, cậu ba có giống như lời đồn đại không?"
"Thời gian ngắn như vậy đã đi ra ngoài, xin hỏi năng lực phương diện kia của cậu ba Cố quả thật không được như ý sao?"
Người ngoài đều biết, diện mạo cậu ba Cố xấu xí, không thích gần nữ sắc, còn đồn đại phương diện kia không được.
Hứa Ý Noãn chưa từng gặp trường hợp này, bị ép liên tiếp lui về phía sau.
Cuối cùng va vào cây cột, không thể trốn đi đâu được.
Nhà họ Cố ở Đế Đô quyền quý, phóng viên căn bản không đắc tội được.
Nhưng bây giờ có người trắng trợn nhằm vào cậu ba Cố, tức chính là muốn đối nghịch với nhà họ Cố. Xem ra là có chỗ dựa ở sau lưng.
Cậu ba Cố đồng ý giúp mình, lúc này cô không thể bất nghĩa hãm hại người ta được.
Vậy... Làm sao bây giờ?
Ngay khi cô đang rơi thế khó xử, người ở trong xe thương vụ bên kia đường nhìn thấy rất rõ ràng.
Trong bóng tối, khuôn mặt người đàn ông mơ hồ không rõ.
Tài xế nói: "Thưa ngài, xem ra gia tộc bên kia bắt đầu có động tĩnh rồi, muốn mượn miệng người khác bôi nhọ ngài. Có cần đi xử lý không?"
"Đi đi, đừng dọa cô ấy."
Âm thanh lạnh lùng không chút tình cảm vang lên.
Lúc tài xế chuẩn bị xuống xe đi xử lý, thì bên này Hứa Ý Noãn có hành động rồi.
Thấy khuôn mặt nhỏ cứng ngắc của cô đột nhiên nở nụ cười xán lạn, gò má ửng hồng, dáng vẻ như xấu hổ e thẹn.
"Cậu ba bận việc nên rời đi trước, sau khi tôi nghỉ ngơi rồi mới đi ra. Dù sao, tôi cũng không xuống giường được thì đi thế nào chứ?"
Cô không trả lời thẳng câu hỏi, chỉ cần nói mình không xuống giường được, cũng đã chứng minh được năng lực người đàn ông.
Phóng viên không nghĩ tới câu trả lời này, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, bọn họ đưa mắt nhìn nhau!
"Vậy cô này... bên ngoài đồn rằng diện mạo cậu ba nhà họ Cố..."
"Người đàn ông của tôi đương nhiên là đep trai nhất thiên hạ rồi, các người chưa ai từng thấy bộ mặt thật của anh ấy sao? Chồng của tôi khiêm tốn, chỉ thích ở sau màn, không thích ở trước màn. Thật không nghĩ tới có người lòng dạ ác độc muốn bôi nhọ anh ấy! Cũng chỉ có người đàn ông của tôi lòng dạ rộng rãi bao dung, không so đo với tiểu nhân. Cho nên, người phụ nữ chọn người đàn ông phải chọn người như cậu ba. Rộng lượng, khiến cho người ta có cảm giác an toàn, quan trọng... là hài hòa về đêm!"
Cô nói với gương mặt hớn hở, một câu "người đàn ông của tôi" như là thật vậy.
Dù sao cũng chưa ai thấy bộ mặt thật cậu ba Cố, cô có mặt dày khoác lác, cũng sẽ không có người biết!