"Chị không phải cũng đã đoán được sao?" Hạ Thẩm Châu cười tủm tỉm mà trả lời.
"Đã sớm biết em cùng cô bé kia không có đơn giản như vậy rồi." Thẩm Hà vừa cười ha ha vừa nói: "Như thế nào? Cuối cùng vẫn là bị cô bé này thu phục được rồi a!"
"Cũng không phải là thu phục, là cảm thấy em ấy thật sự rất thú vị. Sau đó từ từ thì cảm thấy em ấy cùng những cô gái khác không như nhau đấy." Hạ Thẩm Châu vẫn còn đang cà cuống chết đến đít còn cay ( ý chỉ ngoan cố): "Được rồi được rồi, đừng nói chuyện của chúng em nữa. Bây giờ người trong nhà của em còn coi em là một thàng nghèo, mà phản đối chúng em đến với nhau đây! Em đột nhiên cảm thấy cái thao tác này rất thú vị đấy, vì vậy chưa có phơi bày. Kết quả là em phát hiện là em ấy hình như đối với em rất cố chấp, vậy em cũng không thể khiến em ấy thất vọng không phải sao?"
"Ừ, em thì cứ cho mình kiếm cớ đi! Chị cũng sẽ không vạch trần em đấy." Thẩm Hà vừa cười vừa nói: "Cô bé này không tệ, xem thử biểu hiện cùng tiềm lực như thế nào. Nếu như hai người các em có thể xác định quan hệ, hơn nữa có được sự tán thành của ba mẹ, thì có thể phá lệ chuyển trường đến học viện quý tộc Duệ Hà rồi, cùng em lên lớp. Nhưng mà nếu như thành tích bình thường, như vậy đi đến học viện quý tộc Duệ Hà, có thể sẽ có áp lực. Đến lúc đó chính em phải suy nghĩ đấy. Đúng rồi, Gian Thanh cùng Vy Vy gần đây như thế nào rồi?"
"Từ sau khi Mộ Tiểu Vũ bị thương, cậu ấy không còn xuất hiện ở trước mặt của chúng em nữa. Xem ra, lời nói mà em đã đối với cậu ấy nói vào ngày đó, vẫn có tác dụng đấy. Bớt cho cậu ấy xem nhiều thể loại phim trạch đấu, luôn cảm thấy là chúng em đang hại em ấy." Hạ Thẩm Châu trả lời nói; "Gian Thanh cùng Vy Vy nói gì đó thì em không biết, nhưng mà trước mắt mà xem, tình cảm của hai người thì gần như ổn định. Mộ Tiểu Vũ, là không có cửa rồi!"
Thẩm Hà nhẹ nhàng nở nụ cười, nói: "Lời nói không thể nói đến kiêu căng như vậy. Lần này ở trên lễ hội trường học, nếu như Mộ Tiểu Vũ biểu hiện được vô cùng xuất sắc, nhất định sẽ có phần thưởng khác. Vậy còn những người khác thì sao?"
"Thẩm Viễn không có tình hình gì, tiểu Mạch thì, cùng bạn học cùng bàn đã hẹn vào chủ nhật đi bắt đom đóm rồi. Yên tâm đi chị cả, tụi bóng đèn chúng em sẽ cùng theo đấy, sẽ không để cho tiểu Mạch cùng hắn đơn độc ở chung với nhau đấy! Anh Tùng Tý cùng Farina, hai người cũng sắp đâm thủng lớp cửa sổ giấy rồi. Trước mắt thì tiến triển rất hài lòng. Không phải, chị, chị hôm nay vì sao lại hỏi rõ ràng như vậy a?"
Thẩm Hà than nhẹ một tiếng, nói: "Mợ cả hôm nay gọi điện thoại cho chị rồi, chị thăm dò một chút mợ cả rồi, mợ cả hình như không ngại có thêm một người con dâu người Tây đấy. Nhưng mà... cậu cả không có tỏ thái độ nói cái gì. Tùng Tý bây giờ còn nhỏ, cũng không có thực sự tiếp tay sự nghiệp ở trong nhà, nói trắng ra là em ấy bây giờ chính là một con em nhà giàu. Lấy thân phận bây giờ của em ấy đến nhà của Farina cầu hôn, chưa hẳn là sẽ đồng ý. Nếu muốn thuận lợi, chị cùng Tɧẩʍ ɖυệ phải hỗ trợ giúp đỡ đấy. Trước đó vài ngày, anh rể của em đã thăm dò qua ông nội của Farina, ông cáo già kia không nói gì, nhưng mà cũng không có gật đầu. Xem ra, đây là muốn đòi lại chút tiền lãi. Anh của em đã biết được chuyện này, nói là chuyện này là để anh ấy đến xoay chuyển."
"Anh trai của em muốn nhúng tay quản lấy chuyện của anh Tùng Tý?" Hạ Thẩm Châu kinh ngạc mà hỏi.
"Ừ. Có Tɧẩʍ ɖυệ can dự cũng tốt." Thẩm Hà ôm lấy điện thoại thay đổi qua một bên tai nói: "Gia tộc của Farina không dám không nể mặt Tɧẩʍ ɖυệ."
"Đây thật là." Hạ Thẩm Châu trả lời nói: "Chị, vậy các người chừng nào trở về a?"
"Sắp rồi sắp rồi." Thẩm Hà vừa cười vừa trả lời: "Yên tâm đi, sẽ không chậm trễ chuyện của các em đấy! Mùa hè này phải thật sự hưởng thụ thật tốt, sau này sẽ có nhiều chuyện để các em bận đấy. Được rồi, không có chuyện gì khác, chị thì cúp điện thoại đây!"
"Ừ. Hẹn gặp lại." Hạ Thẩm Châu lúc này mới vui mừng cúp đi điện thoại.
Đã xác định Thẩm Hà, Tɧẩʍ ɖυệ cùng với anh rể tương lai và chị dâu cả đều đến Nhị Trung quan sát thưởng thức, Hạ Thẩm Châu đã biết rõ lễ hội trường học vào năm nay đã định trước náo nhiệt tưng bừng rồi!
Bây giờ người ở phía ngoài cũng chưa kịp phản ứng tới thân phận của bọn họ.
Thế nhưng là chờ bốn người bọn họ vừa tới, vậy thì không thể che lấp được nữa rồi.
Mấy người bọn họ quanh năm đều ở trường học, vì vậy quen biết bọn họ không nhiều lắm.
Thế nhưng là Tɧẩʍ ɖυệ Thẩm Hà cùng hoàng tử Joel cùng với Tiểu Uyển, tỉ lệ ra mắt của bốn người bọn họ đó là tương đối cao!
Gần như là tới mức cả thiên hạ không người nào không quen biết cả!
Đến lúc đó, lễ hội trường học vừa được tổ chức, thân phận của mấy người bọn họ cũng ngay cả giấu giếm cũng không nỗi á!
A ha ha ha, anh bỗng nhiên rất mong chờ, chờ đến khoảnh khắc bộc lộ thân phận, Ngu Vũ Mặc sẽ là biểu cảm như thế nào đây?
Lúc Thẩm Viễn trở về, mang theo Ngu Vũ Mặc qua đây đấy.
Tầm nhìn của Hạ Thẩm Châu lập tức rơi vào trên gương mặt của Ngu Vũ Mặc, nụ cười trên mặt của anh trong nháy mắt vụt tắt, cũng không có hỏi cái gì, chỉ là kêu Thẩm Mạch dẩn Ngu Vũ Mặc đi đến nhà kế bên của Mộ Tiểu Vũ ở nhờ.
Quả nhiên, Mộ Tiểu Vũ vô cùng nhiệt tình giữ lại Ngu Vũ Mặc ở lại rồi.
Mộ Tiểu Vũ làm như vậy, coi như là biến tướng đối với Văn Gian Thanh lấy lòng rồi.
Hạ Thẩm Châu trực tiếp hỏi Thẩm Viễn: "Đã xảy ra chuyện gì rồi?"
Thẩm Viễn cũng không giấu giếm, thì đem chuyện đã xảy ra vào đêm nay đều cùng Hạ Thẩm Châu nói qua một lần.
Hạ Thẩm Châu nghe xong, không nói hai lời, quay người liền ra ngoài cửa.
Ngày hôm sau lúc đi học, trong trường học đều truyền Trịnh Khắc Kỳ cùng trường học xin nghỉ dài hạn.
Thậm chí ngay cả thời gian đi ra nước ngoài cũng trì hoãn lại rồi.
Có người nói, Trịnh Khắc Kỳ vào tối hôm qua lái xe mô tô không thấy rõ đường, rơi vào trong kênh rạch, té đến gãy đi ba cột xương sườn, cùng xương đùi, hơn nữa còn té ngã đến mất đi ba cái răng.
Chịu tổn thương nặng như vậy, không xin nghỉ thì mới kì lạ đấy.
Về phần tại sao lái xe mô tô lại không hiểu té gãy nhiều khúc như thế, hơn nữa còn phân tán như vậy, vậy cũng chỉ có chính bản thân anh ấy biết thôi.
Dù sao, mặc kệ người khác hỏi như thế nào, Trịnh Khắc Kỳ đều gắt gao khăng khăng nói là bản thân anh tự té đấy, tuyệt đối không phải là bị người khác đánh đấy.
Trong trường học thiếu đi Trịnh Khắc Kỳ, trong nháy mắt trở nên an tĩnh rất nhiều.
Mọi người hình như đều cũng có thời gian cùng tinh lực đi chuẩn bị chuyện của lễ hội trường học rồi.
Thời gian đi qua vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua vài ngày rồi.
Lúc này trường học Hồng nghệ cũng đã đóng xong lều trại, cung cấp cho các học sinh biểu hiện tài nghệ của mình.
Vì để tăng thêm hiệu quả của lễ hội trường học lần này, còn mời không ít các học sinh từ các trường học khác đến đây tham quan và tham dự.
Vì vậy, các học sinh của mấy trường học lân cận, cũng đều duỗi dài cổ mà mong đợi lấy rồi.
Ngu Vũ Mặc bởi vì ở bên kia của Mộ Tiểu Vũ ở nhờ, vì vậy mỗi ngày đều là cùng mọi người cùng nhau lên lớp tan lớp, cùng nhau đi học tan học, thời gian dần qua cũng đều cùng mọi người dung thành một mảnh.
Bởi vì quan hệ của Ngu Vũ Mặc, Mộ Tiểu Vũ cũng có cơ hội ở trước mặt Văn Gian Thanh thêm cảm giác tồn tại.
Chỉ tiếc là, Văn Gian Thanh trên cơ bản không có cho cô cơ hội gì.
Bất kể nói như thế nào, mọi người chuẩn bị công việc đều tạm thời xong một giai đoạn rồi.
Lễ hội trường học sắp đến rồi.
Mấy ngày nay, Tɧẩʍ ɖυệ Thẩm Hà cũng đều tạm thời kết thúc công việc ở trong tay, chuẩn bị về nhà ủng hộ hoạt động của em trai em gái.
Tiểu Uyển cùng hoàng tử Joel, một người là chị dâu cả một người là anh rể cả, hai người cũng là sớm đã xử lý xong công việc, cũng đồng thời cùng nhau trở về chuẩn bị tham gia hoạt động của em trai em gái rồi.
Hạ Nhật Ninh cùng Thẩm Thất ở xa bên nước ngoài sau khi biết được, rất là vui mừng.
Nhìn thấy bọn nhỏ đoàn kết như vậy, chăm sóc hỗ trợ qua lại lẫn nhau như vậy, làm phụ huynh đấy cũng là tự nhiên cảm thấy vui mừng đấy.
Tiến độ của thời gian, cuối cùng cũng trượt đến đêm trước ngày của lễ hội trường học rồi.