Lâm Hi Vũ đã tới Lục gia từ năm mười lăm tuổi. Thân phận là con nuôi, nhưng cô vẫn có thể cùng với những người anh em đồng lứa trong nhà vui vẻ hòa thuận, tạo dựng quan hệ tốt, ngoại trừ người anh vai vế lớn nhất nhà tên Lục Quân Đình.
Anh là người quản lý Lục thị, tác phong nhanh gọn, quyết đoán, tính cách cũng thâm trầm, nội liễm, khó nắm bắt.
Anh làm người kiêu ngạo lại cô độc, như đóa hoa tuyết liên trên đỉnh núi cao, không ai với nổi.
Lâm Hi Vũ cũng giống như những người khác, nhìn thấy Lục Quân Đình liền sợ hãi.
Về sau, cô gặp phải một chuyện còn đáng sợ hơn là nhìn thấy Lục Quân Đình.
Tỉnh dậy sau một giấc, cô phát hiện mình đã ngủ cùng Lục Quân Đình...
**
Lâm Hi Vũ biết Lục Quân Đình kết hôn cùng cô chỉ là vì đứa bé trong bụng. Một lần ngoài ý muốn đó, cô mang thai con của anh. Lâm Hi Vũ cũng biết Lục Quân Đình có một mối tình đầu không thể quên.
Không ít người bàn tán sau lưng cô: "Cho dù dựa vào đứa con để gả vào Lục gia thì thế nào, chẳng phải vẫn không có được tình yêu của chồng sao."
Lâm Hi Vũ cảm thấy hơi khó hiểu, tại sao cô phải được chồng yêu chứ?
Cô có con, hằng ngày đều có người giúp việc chăm sóc, mỗi tháng ông xã đều cho tiền sinh hoạt, thậm chí anh còn đưa thẻ phụ cho cô giữ. Cô muốn làm gì thì làm, sao lại phải cần có được tình yêu của chồng chứ? Nếu có thể lựa chọn, cô ước gì ngày nào chồng cũng không về, không đối mặt với anh còn thấy dễ chịu hơn.
Lúc đầu, hai người chỉ sống cùng nhau trên danh nghĩa vợ chồng. Nhưng về sau, Lâm Hi Vũ phát hiện càng ngày Lục Quân Đình càng khó hiểu.
Lục Quân Đình: "Thời gian này quá bận nên bỏ quên em và con, về sau anh sẽ dành thời gian để ở cùng hai người."
Lâm Hi Vũ: "Không có không có, anh cứ làm việc của anh đi, em và con đều rất tốt."
Nhưng anh không quan tâm đến lời từ chối của cô, người đàn ông bận rộn quanh năm không về nhà bắt đầu thường xuyên lắc lư trước mặt hai mẹ con.
Lục Quân Đình: "Ngày mai cùng anh tham gia một bữa tiệc."
Lâm Hi Vũ: "Không phải chúng ta đã nói không công bố với mọi người chuyện kết hôn sao, em không nên đi thì hơn."
Anh phải đưa cô đi đến nhiều bữa tiệc khác nhau, muốn nói cho tất cả mọi người rằng bọn họ ở đang bên nhau.
Lại về sau, người đàn ông cao ngạo lạnh lùng này mặt dày đến mức đóng đinh trên giường của cô không chịu rời đi.
Lâm Hi Vũ không thể chịu được nữa: "Lục tiên sinh, rốt cuộc anh muốn làm gì?"
Người đàn ông tỏ vẻ đương nhiên: "Vợ chồng không được ngủ cùng nhau?"
Lâm Hi Vũ mất kiên nhẫn: "Em không thoải mái, anh đi tìm người khác đi."
Người đàn ông cười lạnh một tiếng: "Anh làm gì có người nào khác ngoài em?" Sau đó mặt đen thui rời đi.
Ngày hôm sau, người anh đầy mùi rượu đứng chắn trước mặt cô, thái tử kiêu ngạo Lục Quân Đình đỏ mắt, đè nén lửa giận, giọng khàn khàn hỏi cô: "Rốt cuộc anh phải làm thế nào em mới chào đón anh?"
Lâm Hi Vũ: "..."
* phụng tử thành hôn, cưới trước yêu sau
* vô cùng ngọt ngào, sủng văn
Thể loại: Đô thị tình duyên, thiên chi kiêu tử, tình yêu và hôn nhân.