Chương 5

ĐỘNG PHÒNG 1

Cánh tay đó vẫn không ngừng dày vò nhũ hoa của tôi nhưng có vẻ nâng niu hơn và bắt đầu di chuyển dần xuống dưới,cơ thể người đàn ông kia áp sát vào tôi, một mùi hương thật dễ chịu .Người anh ta có một hương thơm ma lực nào đó làm tôi không thể mở mắt ra được. Bất chợt đặt lên môi tôi một nụ hôn cuồng nhiệt, anh ta dùng lưỡi tách đôi môi đang mím chặt của tôi ra rồi luồn sâu vào bên trong miệng quấn lấy lưỡi tôi mà mυ"ŧ như đứa trẻ tập bú,tốc độ càng lúc càng nhanh càng cuồng nhiệt hơn tay anh ta mất kiểm soát ,luồn giữa hai chân và tụt phăng cái quần tôi đang mặc...miệng tôi bất giác phát ra những tiếng rên nhẹ ..

Tôi đã lớn thế này rồi ,23 tuổi đầu nhưng chưa hề làʍ t̠ìиɦ với bất cứ người đàn ông nào giới hạn chỉ vỏn vẹn là nắm tay nhưng giờ chuyện gì đang xảy ra vậy?cơ thể tôi đang đáp sự cuồng nhiệt đó tiếng rên trong miệng phát ra to hơn, nhưng sao mắt tôi không thể mở nổi tay chân cũng cứng đờ .......

“có sướиɠ không”? em có muốn nữa không?

Anh ta đưa miệng ghé sát tai tôi mà thì thầm,âm thanh này chẳng phải rất quen sao?..tôi đã nghe thấy ở đâu đó..chính là....giọng nói trong quan tài đêm qua ư ?..không! không thể thế được! Suy nghĩ này làm tôi rùng mình bừng tỉnh nhưng không thể chống trả vì giờ tôi cứng đờ như một kho tượng cũng chẳng nhìn thấy gì ngoài một màu đen u ám .

anh ta cười lạnh một tiếng rồi dùng hết lực mà ấn sâu vào trong cơ thể tôi một cái đau nhói...tôi vẫn còn trinh....cái trinh tiết giữ gìn bao nhiêu năm mà bây giờ lại tiêu tan bởi ai mà tôi không biết sao? ...anh ta như con thú đói không hề quan tâm đến sự đau đớn của tôi mà cứ thế nhấp càng ấn càng sâu càng nhanh anh ta càng dùng nhiều lực ,cơ thể tôi muốn dã dời

“Em giỏi lắm! hôm tối qua vừa thành thân mà hôm nay đã định đi quyến rũ thằng đàn ông khác à Kiều An?con đàn bà hư đốn này tối nay ta cho em biết thế nào là lẽ độ”

Giọng nói anh ta rất tức giận văng văng bên tai tôi....

“đêm nay là đêm động phòng chính thức của chúng ta em đừng hòng trốn thoát”

anh ta hôn nhẹ một cái vào trán tôi rồi hoàn toàn biến mất cơ thể tôi bỗng nhẹ bẫng,tôi bật dậy chuyện vừa rồi không phải là mơ vì quần áo tôi đều đã xoc xệch ..chẳng nhẽ đêm qua cũng là thật sao? Quá nỗi hoảng hốt tôi lao vội ra khỏi phòng,đúng lúc đó Linh Nhi cầm bịch đồ ăn bước vào

------------------------