Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lấy Chồng Quỷ

Chương 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
16.CÙNG TA XUỐNG ĐỊA PHỦ (2)

“bởi vì em là vợ ta sau khi em hoàn thành xong ước nguyện của ta em sẽ đi cùng ta xuống địa phủ mãi mãi vì vậy bây giờ ta sẽ sống cùng em”

Mắt tôi mở to hoảng hốt...thì ra là vì mục đích này..

nhưng khi cậu ta nhắc đến chuyện xuống địa phủ thì ánh mắt lại phảng phất một nỗi buồn sâu thẳm vẻ mặt mang đầy đau thương

“không!tôi không muốn”..tại sao tôi lại phải lấy anh? Tại sao tôi phải cùng anh chết? Tôi không muốn như vậy ,tôi muốn có một cuộc sống thật tốt rồi từ từ già đi”

“không thể!” điện thoại của Tô Minh reo lên nhưng cậu ta cau mày lại rồi nói tiếp:

“cả đời này, em chỉ có thể là của ta”

Nói xong anh ta buông tôi ra cầm chiếc điện thoại ,đi qua một góc để nói chuyện,thật sự rất tức giận tôi ngồi dậy nhìn chằm chằm vào tấm lưng mảnh khảnh kia

“Tô Minh tôi sẽ không cùng anh xuống âm phủ đâu,không muốn!”

Cầm chiếc gối lên rồi ném vào người anh ta nhưng anh ta giống như có mắt đằng sau vậy ,bắt chọn chiếc ngối đó bằng một tay mà không cần quay đầu nhìn lại .Anh ta cúp máy rồi đi thẳng về phía tôi,tôi lùi về sau cảnh giác

“anh muốn gì”??

Tô Minh tới gần tôi hơn,dùng một tay nhấc nhẹ cằm tôi lên rồi lại nheo mắt cười kỳ lạ

“sau này hãy gọi ta là Dương Khải ,em biết rồi đấy! ta không phải Tô Minh “

Tôi sợ muốn ngất anh ta buông tay ra khỏi cằm rồi nhẹ nhàng đưa lên xoa tóc tôi

“trong mấy ngày tới ta có việc cần đi vì vậy em hãy ngoan ngoãn ở đây dù gì em cũng chạy không thoát.Linh Nhi đúng là một người bạn tốt đấy”

Tên quỷ Dương Khải đó nói xong liền vội vàng đi,lần trước anh ta đã dùng Linh Nhi đe doạ tôi lần này lại vậy, anh ta biết chắc chắn tôi không thể phản kháng lại.

Nước mắt tôi bắt đầu rơi xuống,dù biết rằng không nên khóc nhưng nếu không khóc thì còn biết làm gì đây?

Khóc lóc một hồi rồi ngủ thϊếp đi ,nửa đêm khi thức dậy bụng tôi đói cồn cào liền đi xuống bếp kiếm gì đó để ăn ,khi đi qua chiếc gương hình như tôi lại nhìn thấy người phụ nữ mặc váy trắng đó đứng đằng sau mình nhưng khi tôi quay lại thì lại chẳng thấy gì .Tự nhủ là do mệt quá nên hoa mắt thôi tôi tiếp tục đi xuống bếp lấy đồ ăn sau đó đi ngủ

------------------------
« Chương TrướcChương Tiếp »