“ Cháu của bà đó....ha ha ha. Nó có tội gì ...tội tình chi mà bà chôn sống nó vậy hả bà già? Năm lần bảy lượt bà cố ý để chúng nó ngủ với tôi. Vì muốn tôi đẻ cháu cho bà bế. Khi tôi đẻ rồi bà lại khinh bỉ mà chôn sống nó. “
Cô Ngọc bóp chặt cổ bà ta mà gằng từng chữ:
“ Bà già, bà đã từng làm mẹ. Bà biết mang nặng đẻ đau nó như thế nào. Mà lâu rồi nên chắc là bà quên cảm giác đó rồi! Hì hí hi hi ..,để tôi làm lại cho bà nhớ! Ha ha ha”
Nói rồi cô cầm lấy đứa bé mà nhét thật mạnh vào âʍ ɦộ của bà ta. Cô ấn vào, ấn thật chặt vào. Máu từ âʍ ɦộ bắt đầu chảy ra thành dòng. Bà ta chỉ biết há hốc miệng mà kêu không thành tiếng. Cô nhét hết đứa bé vào trong sâu hơn thì bà ta đã ngất lên xỉu xuống nửa sống nửa chết. Cô cười lên ha hả rồi vỗ vào bụng bà ta:
“ Con yêu, ra đây đi con!”
Đứa bé như nghe lời mẹ mà đạp ầm ầm trong bụng bà ta . Rồi từ từ bò người ra. Bà ta bỗng la lên 1 tiếng rồi buông xuôi tất cả. Đứa bé thòi đầu ra nhìn mẹ nói:
“Má ơi má , bà nội chết rồi “
Cô Hai Ngọc gật đầu rồi lôi đứa bé ra ngoài. Sau đó đi ra ngoài phòng khách.
Người con trai cả đang trốn sau 1 cái chậu cây to ở ngoài phòng khách. Cô Ngọc tiến lại đằng sau anh ta mà hỏi nhỏ:
“Anh hai, anh trốn em à?”
Anh ta giật mình lùi vào trong góc tường. Cô tiến sát lại gần ,đưa gương mặt kinh dị mà nhìn anh ta. Cô cởϊ qυầи anh ra rồi quan hệ với anh ta. Anh ta không thể cưỡng lại được mà còn thỏa mãn tận hưởng. Cô bỗng ngồi lên người anh ta mà làm mạnh, làm mạnh đến nỗi anh ta kêu lên sau đó rên hực hực như chó bị cắt tiết. Cô ta đã làm gãy .,, gãy thằng nhỏ của anh, gãy làm đôi. Cô đứng dậy mỉm cười:
“ Đau không hả? Ngày ấy tôi đau gấp trăm lần như vậy đó. Thích không? Hì hi hí”
Cô bỏ mặc anh ta và đi lại phía tủ thờ . Cô ghé mắt nhìn vào trong góc tủ:
“ Anh ba ơi ra đây, ra đây em nói nghe. “
Anh ta ôm đầu mà lắc không ngừng nghỉ. Bỗng như có 1 sức mạnh với hình nào kéo anh ta ra khỏi góc tủ. Bàn tay cô Ngọc túm lấy cổ anh ta:
“Mày phải chết. Chính mày, chính mày là người chủ động nhốt tao để thỏa mãn cơn du͙© vọиɠ. Mày chết đi con, chết đi con”
Mắt cô Ngọc rực lửa mà dùng sức kéo mạnh, thật mạnh rút cái cổ của hắn ta ra. Cổ của hắn ta bị rút ra kèm theo đó là bộ lòng nó lòng thòng máu me be bét, kinh tởm . Cô Ngọc há miệng rồi nhét hết tất tần tật bộ lòng của hắn vào miệng mà nuốt sạch, nuốt sạch rồi le lưỡi dài mà liếʍ từng giọt máu còn sót trên mép. Cô cười hì hì rồi quay sang nhìn người anh trai cả. Anh ta đang há hốc sợ hãi nhìn qua phía này , không 1 chút cử động. Lúc cô Ngọc bỏ đi thì anh ta còn sống , nhưng giờ chứng kiến tất cả mọi chuyện thì anh ta chết đứng, chết ngay tại chỗ.
Cô Ngọc gầm lên vang nhà rồi từ từ tiến vào phòng bếp. Tiến sâu hơn là nhà tắm và nhà vệ sinh.
“ Ai núp trong nhà tắm? Ra đây, ra đây, ra đây!”
Bỗng cô nhìn về phía nhà tắm mà gầm gừ:
“Tao nói mày ra đây , ra đây mau”
Cánh cửa nhà tắm không ai đυ.ng vào mà tự mở ra. 1 thanh niên gần 30 tuổi đẹp trai, tuấn tú mặt đang xanh như tàu lá chuối đang ngó ra phía cô Ngọc.
Cô Ngọc cười phá lên :
“ Ôi anh tư đẹp trai, giỏi giang của tôi. Sao anh lại trốn thế?”
Anh ta quỳ rạp xuống mà vẫn xin:
“ Tôi xin cô, xin cô tha cho tôi. Tôi sẽ cúng cho cô tất cả thứ cô cần . Xin tha cho tôi. Tôi,,,”
Cô Ngọc lại gần trạng bát đĩa lấy ra cái chày hay giã ớt. Lại gần phía anh ta:
“ Há miệng ra”
Anh ta ngây ngốc nhìn cô mà nghẹn họng .
“ Há ra, há ra. Tao bảo mày há ra mà!”- cô gào lên mà quát lớn.
Bỗng người anh mềm nhũn, tay chân như không còn sức lực, miệng anh đang dần dần há ra. Cô nhét cái chày vào miệng anh. Nhét dần , nhét dần. Anh kêu lên ư ử, nước mắt trào ra. Cô càng nhét sau vào hơn nữa. Quần anh đằng trước, đằng sau đều ướt đẫm, dần dần bốc mùi hôi thối. Cô mỉm cười hỏi anh:
“ Có giống với thường ngày khi ân ái anh bắt tôi làm không ?”
Rồi cô dùng sức đập mạnh vào cái chày. Cái chày chạy tọt vào trong cuống họng anh. Họng anh bắt đầu trào ra máu. Anh chỉ kịp ngáp ngáp vài cái rồi mềm người chết không 1 lời nói.
Cô lại đứng dậy đi về phía phòng Vĩ Thành. Cô gõ cửa
...Cốc...cốc..cốc...
“ Ck ơi, vk vào nhé”
Cánh cửa từ từ mở ra, đập vào mắt cô là Vĩ Thành. Anh ta đã treo cổ mà tự vẫn. Đứa con trong bụng cô nhảy ra mà ôm lấy Vĩ Thành khóc từ tu:
“ Cha ơi, cha sao cha chết nhanh vậy. Mẹ chưa kịp nói gì mà...hu...hu...hu.”
Cô Ngọc lôi tay đứa bé lại nói :
“ Nó không xứng đáng làm cha con. Thôi theo mẹ về gặp ông bà ngoại”
Đứa bé gái bụ bẫm, đáng yêu làm nũng hỏi mẹ:
“ Mẹ ơi còn cô ta”
Đứa bé chỉ về phía Thanh Thanh.
Thanh Thanh bị tên Vĩ Thành cứa cổ cho đến chết. Đang trợn mắt nằm đó.
Ngọc than thở:
“ Chúng nó lại hại người vô tội rồi”
Nói rồi hai mẹ con họ nắm tay nhau mà đi ra khỏi nhà ấy.
Họ về Việt Nam . Họ ra chỗ 2 nấm mộ của ông bà ngoại mà than khóc :
“ Tía má, kiếp này con không báo hiếu được cho tía má. Con hẹn 2 người ở kiếp khác vậy. Chứ kiếp này con phải ở lại trần gian để hành hạ bọn chúng”
Hai Ngọc nhìn nhìn con mình rồi dặn dò:
“ Con à, con ở lại để giúp đỡ cậu Út nhe con! Mẹ đã không lo được cho cậu Út thì con thay mẹ chăm sóc, phù hộ cho cậu Út nhé con.”
Đứa bé hỏi lại:
“ Mẹ, chứ mẹ đi đâu?”
Hai Ngọc thở dài rồi dần dần biến mất. Vang vọng bên tai của đứa bé là tiếng mẹ dặn dò:
“ Nhớ lời mẹ dặn nha con! 1 ngày nào đó mẹ sẽ đón con”
Hai Ngọc biến mất để lại đứa bé ở lại 1 mình. Nó chạy đến ôm mộ ông bà mà thì thầm:
“ Ông bà ngoại ơi, mẹ Ngọc khổ lắm! Mẹ Ngọc gϊếŧ hết họ rồi, mẹ bảo mẹ hoá quỷ rồi, mẹ nói mẹ không cho con theo mẹ nữa. Con phải giúp ích cho mọi người”
Hai ông bà Ba đứng từ xa mà rươm rướm nước mắt. Sau khi họ chết, họ mới biết con mình khổ thế nào.
Công an khám nghiệm tử thi rồi điều tra nhưng không tìm ra mạnh mối về cái chết của cả gia đình này. Vụ án rơi vào bế tắt rồi dần dần quên lãng.
Cứ đêm đêm người dân trong xóm thường nghe thấy tiếng của rất nhiều người khóc. Già trẻ đều có. Họ khẳng định là tiếng ông bà nhà này, tiếng những người con trai trong gia đình và cả những tiếng cười man rợn.
Những ai đi về đêm , khi đi ngang qua canh nhà đều thấy 1 người phụ nữ tay cầm dây xích kéo theo 6 người đang bò lết đằng sau. Đầu tiên là ông Lý Bản lão già dê khắp xóm, sau là bà Trịnh Mạc 1 bà già ác độc, sau đó là con trai cả của dòng họ nhà nó, tiếp đến là cậu thứ 2 tính khí ngang ngược, rồi đến cậu ba ăn học trí thức nhưng lòng dạ thú và sau đó là cậu út Vĩ Thành tính tình tỏ vẻ hiền lành nhưng tâm gan đội nốt quỷ dữ.
Tất cả họ bị cô Ngọc kéo đi. Bên cạnh là cô Thanh Thanh đang cầm cái búa mà gõ vào đầu từng người một.
Có 1 lão già đi qua nhìn vào căn nhà chép miệng mà lắc đầu:
“ Haizz ya Nghiệp tụ trên người
Ác giả ác báo
Nhân quả tuần hoàn
Cuối đời quả báo
Haizz ya...”
...hết..