Lấy Chồng Đài Loan


Cô ở trong phòng đã nửa năm rồi. Ngày nào cũng bị cả gia đình họ vào mà quan hệ, bắt ép cô làm vk cả gia đình.

Trong 1 lần quan hệ Vĩ Thành thấy vk mình tự nhiên nôm mửa nên biết cô có thai. Anh ta liền báo cha mẹ , họ mừng vui khôn siết . Những ngày tháng sau cô nhàn hạ không bị tấn công tìиɧ ɖu͙© nữa.

Sau 9 tháng 10 ngày cô sinh ra 1 bé gái bụ bẫm. Họ bĩu môi không thèm ngó nhìn đến đứa bé. Lão cha Ck lệnh:

“ Chúng mày làm nó chửa tiếp cho tao. Tới khi nào đẻ được cháu đít tôn nối dõi thì thôi!”

Họ lại lao vào mà hành hạ thân xác cô. Mặc cho cô đang đau đớn , kiệt sức vì mới sinh xong. Cô dùng chút hơi thở cuối cùng mà nguyền rủa họ.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cô chảy máu rất nhiều, ướt đẫm cả ga nệm.

Sau đó cô tắt thở, chết trong tức tưởi.

Họ bình tĩnh mang xác cô và đứa bé vẫn còn sống mà chôn sau vườn.

Như không có gì sảy ra. Họ vẫn thế, vẫn đi làm rồi vẫn vờ như chưa từng xảy ra việc gì.

Họ cắt đứa với cha mẹ cô ở Việt Nam. Họ bảo với hàng xóm là cô đã ôm con bỏ đi.

Mọi chuyện như chìm trong quên lãng. Dù xảy ra mọi việc quái dị sau nhà nhưng họ vẫn mặc kệ.

Hằng đêm họ vẫn nghe thấy tiếng ru con mà khóc nức nở:

“ À á à ời, à á à ơi

Chứ con ơi con ngủ cho ngoan

Để mẹ hoá quỷ chứ báo thù cho con”

Một năm sau cái chết của cô Hai Ngọc. Hằng ngày sau mảnh vườn nhà Vĩ Thành họ vẫn nghe thấy những tiếng khóc nỉ non, những tiếng kêu rêu ai oán. Còn ban đêm thì họ nghe thấy tiếng ru con à ơi và tiếng cười man rợn của 1 người phụ nữ . Tiếng khóc , tiếng cười, lời ru hay tiếng nói nó xoáy sâu vào trong tâm trí họ. Họ vẫn không quên được cái ngày mà họ đã hại chết cô Hai Ngọc. Gia đình họ vẫn sống trong lo sợ vì cái lời nguyền rủa đầy cay độc của 1 người sắp chết:

“ Gia đình chúng mày là lũ khốn nạn. Tao nguyền rủa chúng mày tuyệt tông , tuyệt tự. Tao có chết có làm ma cũng không tha cho dòng họ chúng mày!”

1 năm sau Vĩ Thành lại cưới 1 cô gái khác làm vk. Cô ta tên là Thanh Thanh, ở gần nhà hắn. Cô mới đi làm xa về nghe người dân ở đây nói anh ta hiền lành và tội nghiệp. Bị vk lừa gạt và ôm con bỏ đi. Cô ta mới động lòng mà nhận lời làm vk của hắn.

Đêm tân hôn Thanh Thanh cũng bị gặp tình trạng đau đớn y như cô Hai Ngọc vậy.

Cô vùng vằng bỏ chạy thị bị trói chân , trói tay lại rồi bị gia đình chúng nó làm nhục . Do chống cự quá quyết liệt nên cô bị đánh bầm dập và bị nhốt trong phòng không thấy được ánh mặt trời.

Vào đêm hôm đó là ngày tết trung thu. Gia đình Vĩ Thành cùng nhau ngắm trăng và phá cỗ. Thanh Thanh sau 1 hồi bị quấy rối thì đã ngất đi không còn biết gì hết.

Đang ngắm trăng thì lão cha của Vĩ Thanh buồn đi vệ sinh. Ông đứng dậy và đi ra sau vườn để giải quyết. Ông vội kéo quần mà xoè vào gốc cây sau nhà. Bỗng ông thấy trên gáy mình có cái gì đó ướt ướt, nhơn nhớt. Ông vội đưa tay ra sờ sau gáy thì cảm thấy hình như là nước . Dù là ngày rằm , trăng rất sáng nhưng cây lá um tìm đã che khuất ánh trăng nên ông không thấy gì cả. Ông vào nhà và nghĩ bụng:

“ Haizz ya chắc là cái con chim khốn nạn nào nó đái vào ngộ rồi !”

Khi ông đi vào trong nhà bếp . Thì ông hoảng hồn khi thấy trên tay ông là máu, toàn là máu . Ông vội la lên:

“ Chết ngộ rồi, chết ngộ rồi “

Mọi người trên nhà đều chạy xuống bếp. Họ lao đến chỗ ông và hỏi rối rít . Khi thấy trên tay ông đầy máu, màu máu đỏ pha với chút đen xì như lâu ngày , mà lại còn nhơn nhớt có mùi tanh hôi khó ngửi.

Bà vk liền đi lấy cái khăn lau cho Ck :

“ Ấy ya,,, lị làm cái gì mà cổ lị đầy máu vậy hả?”

Ông kể lại là ông không biết gì hết tự nhiên đang xả nước thì cái gì đó ướt ướt nhỏ xuống gáy ông.

Nghe vậy người con trai cả vội cầm cái đèn pin chạy ra sau vườn. Tất cả mọi người tò mò nên cũng đi theo.

Ra chỗ cái cây ấy anh soi cái đèn pin lên tán lá thì cảnh tượng đập thẳng vào mắt mọi người thật kinh hoàng. Tất cả mọi người thân ai lấy lo, quần ai lấy giữ mà chạy ù ù vào trong nhà. Họ đóng cửa bếp, cửa sổ và cả cửa chính lại. 6 người trong 1 gia đình co dúm lại với nhau.

Ông già lắp bắp lên tiếng:

“ Ây ya .... các lị có...có thấy .....?”

Ông nói tới đây thì...thì ông có cảm giác ướt ướt hai bắp chân. Nhìn xuống quần thì ôi thôi, lũ lại bị tràn bờ đê.

Con trai trưởng lên tiếng :

“ Con nhìn thấy 1 cô gái ngồi trên cành cây....cô...cô ta xoã tóc. Mặt trắng bệt, mắt...mắt...”- Anh ta dừng lại như bị nghẹn trong cổ họng rồi im lìm ôm đùi mà run.

Vĩ Thành nói:

“ Mắt cô ta đỏ rực như lửa... miệng thì ngoác rộng ra, cái lưỡi nó...nó dài lè ra thòng lòng. Cô ta... cô ta.,, ôi mẹ ơi cô ta không có mũi!”

Nói đến đây thì Vĩ Thành ôm chặt lấy mẹ mà run lẩy bẩy như 1 đứa trẻ nhỏ đang nức nở đòi bú ti.

Bà mẹ ôm chặt lấy Vĩ Thành nức nở mà nói:

“ Đã quá đủ rồi con ơi. Hằng đêm ngộ vẫn thấy nó về , nó đòi trả mạng cho nó. Ngộ thấy 2 chân nó đầy máu, 2 dòng máu đỏ tươi chảy từ trên bắp đùi xuống. Hồi nãy khi ngộ nhìn lên trên cái cây đó thấy ... thấy 2 dòng máu đang chảy ướt đẫm cả chân. Ây ya quả báo là quả báo mà”!

Họ đang kêu rêu, khóc lóc thì 1 giọng nói lạnh tanh từ dưới bếp vọng lên kèm theo là tiếng cười khe khẽ như trêu chọc:

“ Hi hi.., cả nhà đang nói đến tôi à? Hi hi hi.., có phải ta xấu như thế này không?”

Giọng nói vừa dứt thì 1 bóng trắng xuất hiện. Mái tóc dài rũ rượi cùng con mắt đỏ rực như lửa khiến ai cũng phải phát lạnh. Bỗng cô ta dùng hai tay vén mái tóc. Mọi người bỗng cảm thấy trong cổ họng 1 chất lỏng đang dâng tràn và trào ra. Vì cái cánh tay kia, 2 cái cánh tay kia lớp da thịt đang bong tróc và thối rữa. Dưới bóng đèn mờ mờ ảo ảo họ có thể nhìn thấy những con dòi đang thi nhau nhung nhúc mà bò ra bò vào da thịt trên cánh tay cô ta.

Cô ta vén mái tóc ra thì lại hiện ra 1 cô gái xinh đẹp là Hai Ngọc. Đúng, là cô Hai Ngọc. Bà mẹ bỗng kêu to:

“ Haizz ya lại là lị à? Lị ám ta hằng đêm chưa đủ sao? “

Bỗng bà ta nhìn xuống dưới chân cô ta. Bà chợt che mắt khi thấy 2 chân cô đang nhiễu máu, máu chảy đầm đìa chảy dần dần dần dần xuống dưới chân bà ta. Bà ta giật mình vì khoảng cách của họ phải 5-6 mét mà máu thì chảy nhanh như vậy. Bà chợt ngất xỉu và không biết gì cả.

Bỗng cô Hai Ngọc nhìn mọi người cười khúc khích rồi gào lên:

“ Tất cả chúng mày đều phải chết.”

Mọi người đang ngơ ngác nhìn nhau. Thì cô Hai Ngọc gầm lên như 1 con thú nhào về phía ông già. Ông ta ngã bật ra đằng sau, đầu đập mạnh vào cái cột nhà 1 cái cốp. Các con ông định chạy lại đỡ cha mình dậy thì họ khựng lại khi thấy cô Ngọc nhảy phốc lên người ông ta . Cô cười ha hả:

“ Lão già dâʍ đãиɠ mày chết đi.”

Tay cô đưa lên nắm vào đầu ông ta dùng sức xé ra kêu cái xoạc 1 tiếng. Máu me tung toé, óc não phọt ra trắng hêu hếu.

4 đứa con nhìn cảnh ấy run rẩy, quên cả việc cứu cha mình mà mạnh thằng nào thằng đó bỏ chạy.

Cô Ngọc vẫn ngồi trên người ông ta mà cười lên ha hả. Cô thò tay xuống quần ông ta , sờ vào cái của quý của ông ta. Cái thứ mà dơ bẩn , hôi khắm mà hằng đêm cô phải nuông chiều nó. Cô cầm lấy nó bóp mạnh rồi kéo lên . Cô nhe răng nhe lợi mà cười lên ha hả. Tiếng cười man rợn khiến 4 người kia đang núp cũng phải són ra quần.

Cô đứng dậy lại gần chỗ bà già đang xõng xoài mà xỉu trên đất. Cô thổi 1 làn khói trắng vào mũi bà ta, bà ta bỗng tỉnh dậy. Bà thấy mình đang nằm trên giường , không mặc gì cả hai tay , hai chân bị trói lại. Cô Ngọc đang ngồi bên cạnh mà nói khe khẽ:

“Mẹ à! Mẹ có muốn thấy cháu nội của mẹ không”

Bà ta lắc đầu, miệng lắp bắp:

“ Không,, không...mày cút đi,,,cút đi...”

Bà ta bỗng trợn mắt vì cô Ngọc cố móc trong bụng ra 1 đứa bé, trên người còn dính đầy máu , ướt chèm nhẹp. Tiếng cô đanh lại thì thào:

Thêm Bình Luận