Nói rồi,Kiệt Bân nhào vào Hi Văn.Bế cô vào căn phòng bên cạnh.Anh đặt cô xuống chiếc giường mềm mại.Cô còn chưa kịp phản ứng gì mà đã bị đưa vào đây.Cô muốn đẩy anh ra vì lúc này không thể làm chuyện đó được.
"Kiệt,...không được."
Mặc kệ lời nói của Hi Văn,anh kéo áo dây cô xuống.Ăn mặc như vậy là câu dẫn anh.Mọi chuyện đều là do cô tự chuốc lấy,là cô mê hoặc anh.
Hai tay cô chống cự đẩy Kiệt Bân ra.Thân thể anh to lớn lấn áp hết người cô.
"Ngoan nào..."
Giọng trấm ấm này như thoi đưa cô đến tận trời mây.Cảm thấy có thể tin tưởng,có thể dựa giẫm vào anh.Cô nhắm mắt lại cảm nhận niềm hoan lạc này.
Kiệt Bân hôn lên trán Hi Văn,xuống cằm,xuống cổ rồi môi.Bờ môi này là mật ngọt,trái ngọt nơi đầu lưỡi không biết quyến rũ anh bao nhiều lần rồi.Nó mềm mại đến mức anh liền cắn mạnh khiến môi cô sưng đỏ.
Môi anh áp sâu lên xương quai xanh của cô mà mυ"ŧ mát làm cô không ngừng rùng mình.Anh nhìn cô còn cười nhẹ.Thấy nụ cười đó trong lòng cô nổi sự bất an.Đồng thời mặt cô thoáng đỏ ửng,chuyện này cũng từng trải qua rồi mà sao lại đỏ cơ chứ.Miết từ cổ xuống ngực,bàn tay anh nắm lấy bộ ngực săn chắc.Rất vừa tay,lưỡi anh liếʍ quanh nụ hoa làm nó nhột mà dựng thẳng.Cô hoàn toàn mềm nhũn cả ra rồi, hai tay cũng thế,không cưỡng lại được làm sao mà chống cự cho nổi.Quá trình ấy kéo dài,cô không còn tự chủ được nữa,mọi thứ trên cơ thể giờ đều do anh mà phản ứng.
Bàn tay còn lại không yên,chạm vào ngực còn lại mà xoa nắn.Kiệt Bân cũng không nhịn được liền cởi bỏ quần áo trên người.Cái tay nghịch ngợm mon men xuống chiếc qυầи иᏂỏ dưới váy cô,Kéo nó ra.
Bên dưới đã đủ ướt áp rồi anh muốn tiến vào ngay lập tức.Tách hai bắp đùi ra,phóng thích trước thân thể cô.Nhanh chóng tiến vào,Bị chặn lại bởi một lớp.Cô đau đớn,sao lần này lại cảm giác đau như vậy.Cô hoảng sợ, hai mắt rưng rưng như muốn khóc đến nơi.Kiệt Bân thấy vậy,nhẹ nhàng hơn nữa,sức lực cô tràn về một ít nên cô thả lỏng hơn,nhân cơ hội anh đẩy mạnh vào.
Nơi thầm kín trong cô đang bóp chặt lấy anh.Thứ ấm áp tiến mạnh tuy đau nhưng lại mềm mại đến lạ thường.Tiếng nức nở, giọng lạc kêu nhẹ pha lẫn những lần Thứ to lớn trực chờ tiến vào.Nước mắt Cô rơi xuống không ngừng.Cả cơ thể run rẩy, gồng mình lên chịu đựng. Đầu óc cô hoàn toàn không nghĩ được gì nữa rồi.Bên dưới bị anh thúc vào nhói lên từng cơn.
Hi Văn thở dốc,bờ môi thở cách quãng.Đôi môi đỏ hồng,anh vừa động thân,vừa rướn người ngậm chặt lấy môi cô.Cả môi trên lẫn môi dưới đều mυ"ŧ chặt lấy anh.Cảm giác hoang lạc tràn ngập trong ánh mắt lẫn suy nghĩ của cả hai.
Những cú nhấp sâu vào bên trong liên tục như một bản nhạc.Đầu óc cô giờ trống rỗng cảm nhận từng cơn điên cuồng dưới thân thể mình.Cong người lên hứng chịu cảm giác tuyệt mỹ.
Cả hai như hoà vào làm một,cùng nhau cảm nhận sự kɧoáı ©ảʍ tột cùng này.Anh hoạt động ngày một mạnh mẽ hơn,càng lúc càng nhanh.Cô giật thót người khi anh nhấp một cú sâu vào bên trong rồi rút ra ngoài.Cô có thể cảm thấy được dịch nóng cùng gậy lớn đi theo ra chảy trên mông cô.
Hi Văn cố khép hai chân lại,nó cứng nhắc như đóng thành khuân.Duỗi chân thẳng ra,cuối cùng cũng xong.