Chương 4

Tang Bưu nhìn nàng có chút hài lòng, hắn thích nhất đem thiếu nữ không rành thế sự như giấy trắng làm bẩn, bàn tay lớn duỗi ra trực tiếp ôm vào trong ngực, hơi thở toàn mùi khói rượu khó ngửi bao quanh cô, lời nói mập mờ lại thô tục hỏi: "Nói một chút xem vì sao muốn hầu hạ chú?"

"Anh Bưu lợi hại! Một người bằng năm người!"

"Ha ha ha ha ha đúng vậy dươиɠ ѵậŧ Bưu ca thực sự rất lớn, mỗi lần đi WC đều không dám nhìn qua!"

"Một lần phải có ba nữ nhân hầu hạ, dươиɠ ѵậŧ không lớn có thể chịu được sao?"

"Em gái này có phúc rồi ha ha ha~"

……

Tất cả mọi người ở trong quán bar hèn mọn ồn ào, Tang Bưu nghe mọi người khen ngợi lại có chút vui vẻ, ý bảo Nhị Uy rót một ly rượu mạnh hắn bóp cằm Yên Kỳ Chi, đem rượu rót vào trong miệng của nàng, quá trình này cũng không thèm thương hoa tiếc ngọc, rót thẳng khiến miệng mũi thiếu nữ đều là rượu, sặc ho khan không ngừng, đáng thương đến vô cùng.

Hắn lại như nhìn thấy chuyện vui vẻ, hắn thích nhất nhìn người giãy dụa, thiếu nữ này tuy rằng quá mức thật thà, nhưng sắc đẹp cực kỳ xuất chúng, khí chất thần bí mà mâu thuẫn, có một loại vẻ đẹp như rơi vào bụi bậm hỗn độn vỡ nát, rất phù hợp thẩm mỹ của hắn.

Hắn vừa cười khẽ dỗ nàng uống, một tay khác ôm eo nàng cũng không khách sáo, một đường đi lên muốn ước lượng vυ" da^ʍ mỹ, nhưng đột nhiên nhớ tới nữ nhân này còn chưa chơi qua, ở đây lại có nhiều mắt nhìn như vậy, có chút không muốn để cho những người này đều nhìn thấy núʍ ѵú của nàng.

Dựa theo kinh nghiệm của hắn, thiếu nữ này toàn thân đều là cực phẩm, đôi vυ" này nên để một mình hắn xem.

Cho nên hắn kiềm chế bản thân tạm thời không có chạm vào nàng, mà là kiên nhẫn rót cho nàng hai chén rượu mạnh, lúc nàng ngồi ở trên người, dươиɠ ѵậŧ trong quần đã sớm thức tỉnh, cách lớp vải mỏng manh vuốt ve.

"Bảo bối, muốn theo ta nhất định phải học được làm cho ta thoải mái, giúp ta khẩu giao, đêm nay ta sẽ thỏa mãn em."

Nhị Uy là người phụ trách hợp tác với kỹ viện, cách một đoạn thời gian sẽ bắt một ít nữ nhân đến, bình thường đều là hắn hưởng dụng trước, rồi tất cả mọi người nơi này mới nếm qua, cũng chỉ có nữ nhân kia hắn không hề chạm vào, cũng chỉ có nữ nhân này hắn không chạm vào.

Yên Kỳ Chi ở trong lòng nam nhân đã ở trạng thái hơi say, trước mắt xuất hiện ảo giác, chỉ cảm thấy cả người đều khô nóng khó tả, khuôn mặt tai to mặt lớn vô cùng xấu xí của Tang Bưu cũng xuất hiện vài cái, khuôn mặt này nàng ấn tượng sâu sắc, cho dù khó chịu lý trí trong đầu cũng đã thanh tỉnh vài phần.

Nhưng mà, còn không đợi nàng từ trong ảo giác mãnh liệt của rượu mạnh tỉnh lại, cả người nàng đột nhiên bị đè xuống, hai đầu gối như bạch ngọc quỳ xuống đất, khuôn mặt ửng đỏ mê say đối mặt trực tiếp với hạ thân của nam nhân, một mùi nướ© ŧıểυ khó ngửi cách lớp vải vóc truyền đến, làm cho nàng muốn nôn ra.

Tang Bưu để cho nàng trước mặt mọi người giúp hắn khẩu giao là thật, tất cả mọi người ở chỗ này xem kịch vui, không ngừng ồn ào khıêυ khí©h Yên Kỳ Chi để cho nàng nhanh chóng hành động.