Chương 8

Thẩm Hiến thu hồi tầm mắt rồi nhìn về phía Tạ Diên thì thấy hắn đang híp mắt nhìn cậu.

“Tôi trả tiền cho cậu.”

Thẩm Hiến chậm rãi mở miệng.

“Không cần, cậu thích xử lý như thế nào thì xử lý như vậy đi.”

Tạ Diên lấy thuốc ra rồi châm lên.

“Tôi đói bụng.”

Hắn đột nhiên nói chuyện.

Hai người lâm vào sự im lặng, Thẩm Hiến hơi nhíu mày nhưng nghĩ đến đồ vật trong thùng rác thì cậu đã xoay người đi vào phòng bếp.

Thẩm Hiến tìm nồi, Tạ Diên ngậm thuốc lá dựa vào cửa phòng bếp, hai mắt nhẹ nhàng híp lại rồi đánh giá vòng eo của Thậm Hiến đang được tạp dề bao lại.

Thẩm Hiến nấu xong thì bưng thức ăn lên bàn.

“Cậu mau ăn đi, ăn xong rồi đi.”

Mặt Thẩm Hiến không biểu tình nói.

Tạ Diên đi qua thì nhìn thấy một chén mì cà chua trứng, sắc và hương đều có. Thẩm Hiến nhìn thấy Tạ Diên cầm lấy đôi đũa thì cậu xoay người rời khỏi phòng bếp.

“Cậu đi đâu vậy?”

Tạ Diên nghiêng đầu nhìn Thẩm Hiến.

“Tắm rửa.”

Trong tiểu huyệt của Thẩm Hiến còn đang chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Tạ Diên, đầu ngón tay thon dài hồng nhạt đưa vào tiểu huyệt nhỏ nhắn quấy đảo, khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở sâu bên trong chảy ra theo đường ngón tay.

Tạ Diên bắn quá sâu.

Thẩm Hiến cố kìm nén cảm giác thẹn thùng chỉ đâm qua loa vài cái rồi lấy ngón tay ra.

Khi Thẩm Hiến mặc xong quần áo đi ra ngoài thì Tạ Diên đã đã ăn xong và đang lười nhác dựa vào sô pha.

“Cậu mà ở trong đó lâu một chút nữa thì tôi sẽ vào bên trong tìm cậu.”

“Tại sao cậu còn chưa đi.”

Thẩm Hiến nhìn Tạ Diên đứng đứng dậy đi đến trước mặt cậu.

Tạ Diên đi đến trước mặt Thẩm Hiến, đưa tay lên xoa xoa mái tóc ướŧ áŧ của cậu. Thẩm Hiến lạnh mắt nhìn Tạ Diên rồi lặp lại câu nói một lần nữa.

“Muộn như vậy, tôi không dám trở về một mình, tôi sợ tối.”

Tạ Diên mặt không đổi sắc nói:

“Cậu lấy một bộ quần áo của cậu đưa cho tôi đi, tôi đi tắm.”

“…”

Thẩm Hiến căn bản không cự tuyệt được, cậu xoay người đi về phòng của mình cầm một bộ quần áo và một cái qυầи ɭóŧ mà mình chưa mặc bao giờ đưa cho Tạ Diên.

Thẩm Hiến cầm một chiếc áo thun trắng rộng thùng thình và một chiếc quần vận động màu xám ra. Tuy rằng Tạ Diên cao hơn cậu nhưng cũng có thể mặc vừa bộ đồ này, chỉ trừ qυầи ɭóŧ là hơi nhỏ.

Tạ Diên tắm ra xong đi ra thì phát hiện Thẩm Hiến không ở phòng khách, hắn trực tiếp xoay người đi về phía phòng cậu. Cửa phòng của Thẩm Hiến đã đóng nhưng lại không khóa. Tạ Diên mở cửa ra thì thấy cậu đang đứng ở ban công gọi điện thoại.

"Vâng mẹ, con đã quyết định rồi, chi cần chờ trường học phê chuẩn là có thể đi ạ.”

Thẩm Hiến nói xong thì nghe thấy phía sau mình có tiếng động nên đã xoay người lại, cậu thấy Tạ Diên đã vào phòng mình. Thẩm Hiến chỉ nói thêm một hai câu nữa rồi cúp điện thoại.

Tạ Diên đi qua vòng tay qua eo rồi ôm lấy cậu, sau đó hắn cúi đầu hôn Thẩm Hiến. Tạ Diên ngậm lấy đôi mỏng của Thẩm Hiến ôn nhu liếʍ mυ"ŧ, cậu không có bất cứ động tác phản kháng nào mặc kệ Tạ Diên hôn mình.

“Sao lại ngoan như vậy, hả?”

Tạ Diên khẽ cắn khóe miệng cậu rồi nhìn người trong ngực mình.

Thẩm Hiến không nói gì, trong mắt cũng không có bất kỳ cảm xúc gì đối diện với Tạ Diên. Ánh mắt cậu trầm xuống nhưng hắn lại chậm rãi gợi lên nụ cười.

Loại ánh mắt giống như đang nhìn một người xa lạ này thật là khiến người khác khó chịu. Tạ Diên luôn thấy ánh mắt này xuất hiện trên người Thẩm Hiến, trước kia cậu cũng dùng loại ánh mắt này nhìn hắn.

Nhưng mặc kệ là trước đây hay là hiện tại, khi Tạ Diên thấy loại ánh mắt này thì đều chỉ muốn cᏂị©Ꮒ chết cậu trên giường.

Tắm rồi nên Tạ Diên vuốt tóc trên trán ra phía sau lộ ra vầng trán trơn bóng. Ngũ quan của Tạ Diên sắc bén xinh đẹp, là loại xinh đẹp mang theo công kính, bây giờ lộ ra vầng trán thì hình dáng ngũ quan của hắn càng hiện lên rõ ràng hơn.

Ánh mắt của Thẩm Hiến nhìn Tạ Diên càng ngày càng đen, cậu có chút không được tự nhiên rời mắt đi thì sau đó đã bị Tạ Diên bế lên rồi ném lên giường,

Thẩm Hiến còn chưa phản ứng lại thì quần đã bị lột xuống. Cậu giãy giụa muốn đứng dậy nhưng đã bị Tạ Diên áp xuống.

“Cậu phát điên cái gì?”

Thẩm Hiến bị áp đến mức không thể động đậy được.

Tạ Diên không nói chuyện, đưa một bàn tay lên lột quần áo của Thẩm Hiến ra, hắn cường ngạnh tách hai chân cậu ra. Mật huyệt giữa hai chân ngượng ngùng khép lại, môi âʍ ɦộ sạch sẽ phấn nộn giống như huyệt của xử nữ vậy.