Chẳng qua hiển nhiên vị lão gia này không thuộc vào nhóm đó, hoặc có lẽ là vì nóng lòng cầu con, hắn ta không chỉ đã khám đại phu, còn từng mang theo tiểu thϊếp đến phủ thành khám bệnh.
Nói đến chỗ này, lão gia đè thấp giọng lại, nói nhỏ: "Đại phu nói ta trời sinh khó để cho nữ nhân mang thai, nhưng cũng không phải là tuyệt đối không thể, cũng uống không ít thuốc, nhưng vẫn chưa có hiệu quả."
Nếu nhiều đại phu đều nói như vậy, cũng sẽ không tồn tại tình huống khám sai, chỉ cần không phải vô sinh bẩm sinh, vậy đúng là có chút hy vọng.
Từ Tú Việt biết được bát tự ngày sinh của nam nhân này, bắt đầu suy tính, tính tới tính lui cũng là số mệnh không con, mối làm ăn này thật sự khó làm.
Từ Tú Việt nhíu mày, không biết có nên nói ra đời này hắn không có con để cho hắn ta từ bỏ hay không, hay là lại coi trộm tương lai của hắn ta.
Cũng không biết có phải nam nhân này nhìn ra sự xoắn xuýt của Từ Tú Việt hay không, một thỏi bạc sáng ngời đặt ở trước mặt Từ Tú Việt.
Hô hấp của Từ Tú Việt hơi cứng lại, đây là đời trước cộng thêm đời này, cô lần đầu tiên nhìn thấy thỏi bạc, không biết là nặng bao nhiêu, thế này cũng phải ba bốn lượng đi?
"Chỗ này là năm lượng, coi như là tiền cực khổ hôm nay của tiên cô, nếu Tiền mổ thật sự có con, đến lúc đó nhất định sẽ dâng 100 lượng đến cảm ơn."
Chuyện này, chuyện này... Từ Tú Việt trầm ngâm trong chốc lát, híp đôi mắt lại, nhìn đường sinh mệnh trong tương lai của nam nhân này.
Sư phụ à, không phải đệ tử không nhớ kỹ lời dạy bảo của ngài, thực sự là khách hàng cho quá nhiều.
Một cái nhìn này, cô có thể thấy được một ít sương mù bao phủ trong đường sinh mạng của nam nhân, nói cách khác ở trong tương lai, nam nhân này có liên hệ chặt chẽ với cô.
Trong nháy mắt Từ Tú Việt nghĩ đến khả năng là khách hàng lâu dài, cho nên càng cẩn thận hơn.
Không thể không nói người nam nhân này thật sự là không có hi vọng về con cháu, trong tương lai hỗn loạn mà cô có thể nhìn thấy, có hai thứ rất không rõ ràng, đều minh chứng cho hy vọng có con quá nhỏ của nam nhân này.
Ở trong tương lai, nam nhân này sẽ ám chỉ mình không có con, muốn thả tiểu thϊếp về nhà, tiểu thϊếp nóng lòng đi cầu xin được một bài thuốc sinh con bí truyền, không đến ba tháng đã mang thai.
Đáng tiếc thuốc kia rất mạnh, sau khi sinh con trai ra nàng ta cũng chết vì khó sinh, con trai cũng trở thành bình thuốc trời sinh, sống chưa đến 20 tuổi đã mất.
Nghĩ đến cô gái mới khoảng 20 tuổi, Từ Tú Việt có chút không đành lòng.
Tiếp đó lúc nam nhân này 40 tuổi, cũng đã nghĩ thông chuyện mình không có con, hắn ta phân phát gia sản phong phú người làm của mình đi, sau đó đi du sơn ngoạn thủy. Khi đó có gặp một nữ tử, kết bạn du ngoạn. Hai người được xem như là tình duyên mong manh ngắn ngủi, không ngờ nữ tử này lại có thai, sau khi sinh con gái, năm sau lại sinh con trai.
Nếu để cho Từ Tú Việt nói, rõ ràng nữ tử phía sau tốt hơn, nhưng khi đó năm năm trôi qua, trăm lượng bạc cảm ơn của nàng cũng sẽ bay mất, hơn nữa sau này vị Tiền lão gia này mới có con gái song toàn, nếu như cô nói 40 tuổi mới có con, nói không chừng Tiền lão gia không giống với tương lai mà cô xem thì sao?