Lúc này Tiết thẩm mới nhớ đến mình cho rằng tiên cô là tên lừa gạt, muốn dùng hai cái bánh bao đổi tin tức mà cô biết.
Bây giờ thấy Từ Tú Việt đã xem bói cho mình, còn muốn xem cho con gái, cho dù muốn ngân lượng, cũng không quá đáng chút nào, nghĩ lại thù lao "hai cái bánh bao" mới vừa rồi của mình, bà ấy cảm thấy có chút xấu hổ.
Từ Tú Việt cũng không phát hiện ra suy nghĩ của Tiết thẩm, chép miệng một cái, nuốt nước miếng, sau đó nói: "Hôm nay ngươi chọn trúng hai nhà, một là con trai độc nhất của nhà kinh doanh tiệm tơ lụa, gia sản phong phú, nhà khác chính là người có học, mặc dù nhà nghèo, nhưng cũng có mấy mẫu ruộng tốt, hơn nữa thiếu niên lang đó còn nhỏ tuổi đã có công danh Tú tài, có phải hay không?"
Tiết thẩm vội vàng gật đầu, bây giờ bà ấy cũng không cảm thấy là Từ Tú Việt nghe ngóng tin tức của nhà mình, kích động nói: "Tiên cô nói đúng hết!"
“Con trai độc nhất của nhà mở tiệm tơ lụa kia, vận mệnh bình thường, là dáng vẻ của một người keo kiệt, đường duyên con cháu khó khăn, bên trong vận mệnh chỉ có một đứa con trai, nếu con gái của ngươi gả vào, trong ba năm đầu tiên sẽ không có thai, qua ba năm thì sẽ sinh ra một đứa con gái, chưa đến năm năm sau, mới có thể sinh con trai. Nếu nhà kia mua thϊếp cho con trai độc nhất của mình, người thϊếp kia sẽ ứng với cơ duyên sinh con trai, thai đầu đã là nam, như vậy con gái của ngươi sẽ không còn khả năng sinh con nữa."
Nghe đến chỗ này, trái tim Tiết thẩm lạnh một nửa, vội vàng vẽ một dấu gạch chéo cho nhà này.
Nhà bà ấy chỉ có một đứa con gái là bà ấy nên mới tuyển ở rể. Chỉ cần suy nghĩ một chút cũng biết, loại nhà có con trai độc nhất, con gái của bà ấy lại mấy năm không sinh con, không bị dày vò chì chiết mới là lạ.
Lời tiếp theo của Từ Tú Việt cũng đúng với phỏng đoán của bà ấy.
"Con cháu của nhà ngươi cũng khó khăn, vốn dĩ người nhà kia không muốn đến cầu cươi, nhưng từ nhỏ tiểu tử kia đã chọn trúng con gái của ngươi, lúc này mới đến cửa ngỏ ý, trong vận mệnh của con gái ngươi không có sự yêu thích của trưởng bối nhà chồng, nhưng lại được tướng công trân trọng yêu thương. Nhưng sự yêu thương này cũng chỉ là sớm nở tối tàn, sau khi thϊếp thất kia sinh con trai, tiểu tử kia sẽ đi sai đường."
Vừa nghe như vậy, trái lại lòng của Tiết thẩm dễ chịu hơn một chút, ở niên đại này không được nhà chồng yêu thích, gả vào không phải chỉ là chịu khổ thôi sao? Dù tiểu tử kia có tốt, bà ấy cũng không nỡ để con gái chịu khổ, vì vậy vội vàng hỏi: “Vậy Tú tài kia thì sao?"
"Nhà Tú tài kia có bốn huynh đệ, hắn nhỏ tuổi nhất, lại được cha mẹ yêu thương."
Tiết thẩm gật đầu, bộ dạng này là hài lòng với nhà thứ hai.
"Về mặt đi học, hắn có chút thiên phú, kỳ thi Hương năm nay sẽ đậu Cử nhân."