Chương 3: Không Phụ Nàng

Cơn thỏa mãn qua đi Trần Nhiên Nhiên tắm rửa thật nhanh,rồi bước ra khỏi thùng nước tắm mặc xiêm y vào,vội vàng chạy đi ra nhà bếp để nấu ăn.

"Mình phải nấu đồ ăn thật ngon để tẩm bổ cho An Nhi,bù cho hắn những ngày đau khổ nằm liệt trên giường chỉ ăn cháo loãng" nàng thầm nghĩ.

Còn Dương An đang say mê nhìn ngắm vυ" nuôi thì thấy nàng đã tắm xong đang mặc xiêm y vào,hắn tiếc nuối nhìn thêm chút cảnh xuân rồi vội lén lút chạy ra giữa sân viện giả vờ nhìn ngắm trời mây.

"Con đường tu luyện chắc chắn sẽ thật nhàm chán ta phải thu thật nhiều mỹ nữ bầu bạn a khặc khặc" hắn thầm nghĩ dâʍ đãиɠ rồi tiếp tục lấy Hỗn Độn Thần Kinh ra nghiềm ngẫm mấy trang da^ʍ thư.

"An Nhi vào ăn cơm,con đã nhìn ngắm cảnh trời cả buổi chiều nay rồi" Trần Nhiên Nhiên sau khi nấu cơm xong dọn hết ra bàn rồi đi ra cửa thấy Dương An mãi mê ngắm trời đất,bỗng nàng thấy tên nhóc con mới 10 tuổi này thật có lực hấp dẫn có chút hương vị của đàn ông mắt sáng đen láy,lông mày sắc như kiếm,khuôn mặt kiên nghị góc cạnh,khóe miệng cười hơi có chút da^ʍ a,mải mê ngắm hắn 1 lúc nàng mới giật mình tỉnh "sao tự nhiên bị hắn hấp dẫn chứ" Trần Nhiên Nhiên đỏ mặt thầm nghĩ,vội vàng gọi hắn vào ăn cơm để đánh bay đi ý nghĩ kỳ quái trong lòng.

"Khặc khặc khặc đó là đương nhiên,thằng oắt con này được ta cho 10% máu huyết da^ʍ thần,luôn luôn có hương vị hấp dẫn nữ nhân a" Lão Tặc Thiên ở trên không gian vũ trụ quan sát cười đê tiện.

"Dạ người vào trong trước đi con vào ngay đây" Dương An vội cất cuốn Hỗn Độn Thần Kinh vào trong ngực,rồi chạy vào trong nhà.

"Oa thơm quá từ lúc con bị lão ác nhân kia đánh tàn phế đén giờ mới ngửi được đồ ăn thơm như vậy" Dương An nói.

"Con được Lão Thiên ban phúc được sống dậy,nhưng cơ thể con từ lúc 5 tuổi đến giờ chỉ húp được cháo loãng nên quá gầy gò,ta muốn tẩm bổ cho con mau khỏe mạnh,nhìn thấy con gầy gò như này ta đau lòng lắm a" Trần Nhiên Nhiên vừa nói mắt đã đỏ lên.

Dương An ôm vυ" nuôi vào lòng vỗ về "người yên tâm giờ con đã khỏe mạnh lành lặn rồi,con sẽ cố gắng tu luyện để bảo hộ chăm sóc người cả đời,rồi còn tìm ra nguyên nhân cha con mất tích,và gϊếŧ chết tên đại trưởng lão gian ác kia,chính hắn đã làm con chịu mọi thống khổ 5 năm năm nay"

"Mình ăn cơm nha,ta có nấu món gà hầm thảo dược mà hồi bé con rất thích đây,con húp thử canh gà xem có ngon không??" Trần Nhiên Nhiên múc 1 muỗng canh đút cho Dương An.

Bữa đó là bữa ăn vui vẻ nhất của hai người từ sau khi Dương An bị đánh tàn phế.

Sau bữa cơm vυ" nuôi cứ nhất quyết phải đưa hắn đi tắm,tuy rằng hắn đã nói là mình đã lớn rồi có thể tự tắm được.thật ra Dương An cũng muốn tìm cơ hội để làm chuyện người lớn với vυ" nuôi nhưng hắn còn hơi ngại a.

Vào đến phòng tắm Trần Nhiên Nhiên bắt đầu cởϊ qυầи áo cho hắn mặc dù hơi ngại đỏ mặt nhưng nàng thầm nghĩ " hồi bé mình tắm cho hắn suốt,nhìn thấy hết rồi thì giờ còn ngại gì",nàng ngồi xuống lột đến cái quần thì nàng thấy có 1 cục độn lên "vụt" có 1 thứ to dài bật ra quệt từ cằm lên trán nàng,nàng há hốc mồm "thật không thể tưởng tượng được a,hồi trưa nó chọc vào mình đã tưởng nó to lắm rồi nhưng bây giờ nhìn tận mắt mới thấy nó hùng vĩ a dài hơn cả 1 gang tay của người trưởng thành,to gần bằng cổ tay mình,nhìn thật tương phản với thần thể hơi gầy gò của đứa trẻ 10 tuổi a" nàng nuốt nước bọt ực 1 cái phía dưới nước da^ʍ cũng bắt đầu chạy dầm dề mặt đỏ ngượng ngùng nhưng nàng vẫn nhìn chàm chằm vào dươиɠ ѵậŧ của Dương An.

Dương An thì bị vυ" nuôi nhìn chằm chằm vào dươиɠ ѵậŧ thì hơi ngại ngùng một chút,nhưng dươиɠ ѵậŧ hắn thì càng cương cứng và kiêu hùng dựng đứng để cho vυ" nuôi ngắm " vυ" nuôi ơi người thế này thì còn phải mυ"ŧ người đến tận xương a,có cơ hội ăn vị mỹ nữ này rồi khặc khặc" hắn dâʍ đãиɠ nghĩ thầm.

"Vυ" nuôi ơi sao người nhìn chỗ đó của con vậy?? mà với cả ko hiểu sao từ sau khi sống dậy chim con cứ sưng to nên không biết có phải con bị bệnh chỗ đó không?" hắn giả vờ ngây thơ hỏi.

Nghe thấy tiếng nói của Dương An Trần Nhiên Nhiên giật mình ngước lên nhìn hắn ngượng ngùng trả lời " ta cũng không viết để ta xoa thử xem nó có bớt sưng không nha" Trần Nhiên Nhiên cũng giả vờ không biết vì nàng thầm nghĩ " mình không thể chết già mà không được cảm thụ chuyên an ái nam nữ được,giờ có 1 cái dươиɠ ѵậŧ to khổng lồ ngay cạnh người mình phải thử cho biết a "

Trần Nhiên Nhiên bắt đầu cầm vào dươиɠ ѵậŧ của Dương An cả hai người đều như có luồng điện chạy qua Dương An thì có cảm giác tê tái dươиɠ ѵậŧ khi vυ" nuôi cầm vào,còn Trần Nhiên Nhiên thì cảm giác ấm nóng và độ to dài của dươиɠ ѵậŧ,nước da^ʍ dưới âʍ ɦộ của nàng càng chảy nhiều ướt hết cả qυầи ɭóŧ bên trong,nàng bắt đầu sục lên xuống dươиɠ ѵậŧ ánh mắt nàng mơ màng động tình,Dương An thì chống ngược tay vào thùng nước tắm mát lim dim hưởng thụ ưỡn dươиɠ ѵậŧ ra ngoài cho vυ" nuôi xóc lên xuống,càng xóc nhanh Dương An càng thấy sướиɠ,rồi vì không chịu nổi nữa Trần Nhiên Nhiên đưa tay xuống qua váy sờ âʍ ɦộ qua lớp qυầи ɭóŧ day qua lại,càng xóc sương vật nhanh Trần Nhiên Nhiên càng day âʍ ɦộ nhanh "ư ư ư" nàng bật thốt rên lên thành tiếng "ta sướиɠ ư ư ư sướиɠ quá An nhi ơi iiii " người nàng giật mãnh liệt dưới âʍ đa͙σ nước dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra ào ào nàng lêи đỉиɦ trước rồi Dương An không chịu được nữa dươиɠ ѵậŧ giật thật mạnh rồi phun ra những dòng tinh trắng đυ.c nóng hổi vào thẳng mặt Trần Nhiên Nhiên,cả hai ngã nằm ra sàn nhà tắm hưởng thụ lần lêи đỉиɦ mãnh liệt này.

Cơn sung sướиɠ qua đi cả hai ngượng ngập nhìn nhau,rồi Trần Nhiên Nhiên vội chạy ra ngoài do ngượng qua nàng chạy thẳng vào phòng rồi lên giường đắp chăn kín mít,Dương An thì hắn tự nhiên hơn thậm chí còn cảm thấy đắc ý khi bước đầu dẫn dụ được vυ" nuôi sa vào vòng tay của hắn a.

Vội vàng tắm rửa thật nhanh rồi khoác bộ áo ngủ vào,Dương An đi vào phòng ngủ thì thấy nàng đang cuộn mình trong chăn đắp kín mít cười gian manh,giả vờ ngây thở nói " vυ" nuôi ơi con làm gì sai à mà người không nhìn mặt con??"

" A không ta làm sao mà giận con cái gì được ta chỉ hơi mệt nên muốn nghỉ sớm thôi" Trần Nhiên Nhiên ló đầu ra mặt đỏ hơi ngượng ngùng nói.

Dương An sà vào ngồi cạnh giường " thế tối nay người cho con ngủ với người nha,từ lúc con bị đánh phế đến giờ, con không được ngủ chung với người như hồi bé nữa"

Trần Nhiên Nhiên hơi ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu nằm dịch vào trong " con nằm đi"

Dương An nằm lên trên giường rồi quay ra chui vào chăn ôm chặt vυ" nuôi " thật mềm thật thơm a" hắn thầm nghĩ.

Dươиɠ ѵậŧ hắn lại cương cứng lên đâm vào đùi Trần Nhiên Nhiên,hai người nằm bất động nhìn nhau không nói gì vì ngượng ngùng,nhìn nhau say đắm ánh mắt hai người toát ra lửa tình nồng đậm,hai cái đầu nhích gần lại rồi gần thêm 1 chút " ầm" môi hai người chạm nhau đầu óc choáng váng điện từ môi nhau truyền sang tê dần từ môi rồi hết cả người,Dương An lăn lên đè lên người Trần Nhiên Nhiên cả cả hôn nhau say đắm nụ hôn nồng nàn,họ quên hết cả không gian thời gian chỉ biết hai người hôn nhau đến mức không thở được mới tạm tách nhau ra.

Trần Nhiên Nhiên sau 1 hồi mới dùng ánh mắt long lanh động tình lườm nguýt Dương An " thế mà còn tỏ ra ngây thơ không biết gì,hôn người ta thành thục như thế,khai mau chàng học mấy thứ này ở đâu hả" nàng véo tai Dương An chất vấn.

"A đau đau đau ta có biết vì đâu vυ" nuôi tha ta đi mà" Dương An nhăn nhở cười chối tội.

"Khoonggg biết gì,quỷ mới tin chàng,không biết gì mà lúc hôn còn còn" Trần Nhiên Nhiên ngượng ngùng lại càng véo tai hắn thật đau.

"Ta không biết gì thật mà vυ" nuôi tha ta đi,đau quá sắp rách tai ta rồi,với cả nãy người nói còn còn là còn cái gì nữa ?? "Dương An vẫn cười gian manh chối tội

"Hừ chàng hư lắm không biết gì mà vừa hôn người ta,tay trên sờ bóp ngực tay dưới sờ sờ chỗ ấy của người ta hả ?? " Trần Nhiên Nhiên giận dỗi nói.

"Chỗ ấy là chỗ gì vậy vυ" nuôi còn có sờ chỗ ấy nào đâu" hắn cười nhăn nhở dâʍ đãиɠ hỏi??

"thì thì là aaa,ta đánh chết cái tên dâʍ đãиɠ nhà người rõ ràng là biết còn dám trêu chọc ta,hôn người ta rồi sờ cũng sờ rồi là còn gọi ta là vυ" nuôi hả hả hả " Trần Nhiên Nhiên vừa đánh hắn vừa tức giận nói.

"thế ta gọi nàng là Nhiên Nhiên nhé,Nhiên Nhiên yêu dấu,Nhiên Nhiên xinh đẹp,ta yêu Nhiên Nhiên nhất đời" hắn la to gọi nhỏ lấy lòng mỹ nhân.

Trần Nhiên Nhiên hơi ngượng ngùng vì đứa trẻ mới 10 tuổi mà dám nói với nàng như thế nhưng nàng cảm giác càng vui sướиɠ nhiều hơn " thế chàng khai mau chàng học mấy thứ bậy bạ này ở đâu ra??"

Dương An bắt đầu kể thật ra với nàng từ lúc quyển sách rơi vào đầu rồi đến lúc đọc da^ʍ truyện,"nàng thấy ta ngộ tính có cao không học 1 hiểu mười a" hắn tự đắc.

" Hừ học cái gì hay ho,học cái thứ dâʍ đãиɠ tầm bậy mà cũng tự đắc được,chàng đúng là con quỷ dâʍ ɖu͙©" Trần Nhiên Nhiên kinh bỉ nguýt hắn.

"Thế Nhiên Nhiên của ta có thích không hử" tay hắn bắt đầu trèo lên núi đồi chập trùng của nàng nắn bóp.

"Thích cái đầu nhà chàng,à mà trong quyển Thần Kinh đó có nói chàng phải mất thân sử nam mới tu luyện được phải không?? vậy thì thϊếp nguyện ý đâng hiến cho chàng để chàng được tu luyện,chỉ mong sau này chàng không phụ tâm ý của thϊếp,thϊếp vẫn là thân sử nữ nay thϊếp dâng hiến hết cho chàng đó" Trần Nhiên Nhiên đỏ mặt,mắt long lanh nhìn tình lang nói."

"Ta sẽ không bao giờ phụ nàng Nhiên Nhiên của ta,nàng là mạng sống của ta,cuộc đời ta mất cha mất mẹ,nhưng vẫn thật hành phúc khi có một người yêu thương chăm sóc ta như nàng" Dương An bắt đầu chầm chậm cởi xiêm y của Trần Nhiên Nhiên ra........

Tác/mấy cảnh đầu xuân sắc 1 tí hehe