Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lão Sư, Lại Muốn Một Lần Nữa

Chương 52 : Em không đợi được sao ?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit + Beta : Ly , Trâm

________

Chương 52. Em không đợi được sao ?

Đêm đó.

Hàn Thiên Nhã nói rằng cô muốn chăm chỉ học tập , vì vậy cô liền thực sự ngồi vào bàn và bắt đầu làm bài tập một cách thành thật.

Khi Tô Mạch Tề bước vào phòng ngủ thì nhìn thấy cô đang loay hoay với mấy bài toán một cách kiên cường.

Toàn thân cô được quấn bởi một chiếc áo choàng tắm màu trắng, mái tóc dài sấy khô một nửa, được buộc ra sau lưng.

“Hiếm khi thấy em học hành chăm chỉ như vậy… có phải là đang giả vờ để cho anh xem không?” Hắn nhàn nhạt đi đến bên cạnh cô, cầm quyển sách giáo khoa môn toán ở trên bàn lên, lật xem vài trang ngẫu nhiên.

Mặc dù nét chữ của cô không đẹp lắm nhưng có thể được xem là mềm mại.

"Thật là, tại sao vậy chứ!" Cô nói lớn, sau đó bĩu môi, rồi lẩm bẩm, "Sao con người cứ thích đem người khác ra so sánh thế nhỉ?"

"So sánh? Em bị so sánh với ai sao? " Hắn liếc nhìn cô, trong mắt cô lúc này tràn ngập tia lửa.

“Đương nhiên là trợ lý Tằng của anh rồi, người đã tốt nghiệp hai bằng loại A đấy!”

Hừm, trình độ học vấn cao thì sao chứ!

Bây giờ bản thân cô chỉ mới là học sinh năm hai trung học, có vô số khả năng trong tương lai a!

Sắc mặt Tô Mạch Tề hơi tối lại, "Cô ấy bắt nạt em?"

"Không phải, nhưng ..." Cô ngước mắt lên liếc nhìn hắn, "Nhưng mà, cô ấy thích anh."

"Chà ... Cô ấy có sự phân biệt rõ ràng giữa việc công với việc tư, với lại khả năng làm việc của cô ấy cũng tốt. Chính vì vậy nên anh đã giữ cô ấy lại bên mình với vai trò trợ lý."

“Em ghen à?” Hắn cười nhẹ hỏi cô.

Bắt gặp ánh mắt của hắn ta, cô giả vờ lắc đầu rồi nhẹ nhàng nói: “Không có !”

“Thật không?” Hắn đùa giỡn hỏi cô , sau đó nhéo nhéo chóp mũi cô, “Nếu em thực sự quan tâm đến vậy. Thì anh sẽ chuyển cô ấy đi. ”

“ Không cần đâu, cô ấy có thể đoán được rằng em sẽ ra mách lẻo với anh, vậy nên anh không nên làm như thế, với cả cô ấy cũng đâu làm gì em. ”

Nói xong, cô nhìn bộ vest và đôi giày da đắt tiền của hắn , tay phải nhẹ nhàng chuyển động cây bút máy màu đen.

"Mà này, sao anh không đi tắm? Mùi khói, khó chịu quá, khụ khụ... anh hút thuốc sao?" Cô chưa thấy hắn hút thuốc bao giờ.

"Anh không hút thuốc, mà là người khác hút ..." Hắn nghiêng người về phía cô, khuôn mặt tuấn tú cách cô không quá mười cm , ủ rũ mơ hồ không giải thích được.

“Mới tám giờ tối đã bắt đầu giục anh đi tắm… Em, không đợi được sao?” Hắn vươn tay kéo cổ áo choàng tắm cô đang mặc

“Bên trong em không mặc ? "

“ A ... Em mới không thèm ” Trông cô giống như một con dã thú nhỏ bị giẫm phải đuôi, tay cô nhanh chóng vỗ mạnh vào tay của hắn, mặt đỏ bừng lên, “Anh đi tắm đi! Em không thích mùi khói trên người anh, chỉ có vậy thôi! "

...

Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại.

Hàn Thiên Nhã cắn bút, dường như đang trả lời một câu hỏi khó, nhưng thực ra cô đang tưởng tượng, trong đầu chỉ toàn là bóng dáng của người đàn ông kia.

Cô cố hít thở sâu, cố gắng làm dịu cảm xúc, không để cho bản thân quá căng thẳng.

"Không phải em đang làm bài tập sao? Sao lại ngồi không nhúc nhích như tượng vậy?" Hắn đứng sau lưng nhìn cô, cố gắng nhịn không được cười.

“Em… câu hỏi này, em không biết.” Cô nói vô nghĩa, ánh mắt nhìn khắp nơi vì lương tâm cắn rứt.

“Không biết?”

Hắn đứng bên cạnh cô, cúi thấp người xuống, ngực trần áp vào lưng cô, tay trái đặt lên vai trái, còn tay phải thì ôm cô.

Hơi nóng của hắn thở ra phun vào lỗ tai cô, cảm giác thật nóng và ngứa.

Mùi nội tiết tố nam đặc thù của đàn ông xộc vào mũi khiến du͙© vọиɠ trong người cô càng muốn trỗi dậy.

P/s: HỖ TRỢ NẠP VÀNG GIÁ RẺ. LIÊN HỆ TRONG ẢNH
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
« Chương TrướcChương Tiếp »