Chương 43

Chương 43: Thầy chính là người em ngày đêm thương nhớ S Tiên sinh phải không?

“ Khụ” Hắn giả vờ ho một tiếng, nỗ lực áp chế cảm giác đang cuồn cuộn trong lòng “ Trong phòng có chút ngột ngạt, nên đi đây hít thở không khí…. Tại sao em lại mặc ít vậy, quần đâu rồi?’’

Hắn rõ ràng là đưa cho cô một bộ quần áo.

Hắn Thiên Nhã có chút nghịch ngợm lè lưỡi “ quần của thầy quá dài, em mặc không vừa, hơn nữa áo cũng dài…”

Thật ra ý nghĩ thật sự trong lòng của cô chính là muốn câu dẫn hắn.

Cô không chớp mắt nhìn hắn chăm chú, dần dần gương mặt cô có chút đỏ ửng, tim đập nhanh như nổi trống.

Tô Mạch Tề tháo gọng kính vàng xuống, sau cặp kính kia chính là một đôi mắt đào hoa, trong mắt có chút thâm trầm u ám, một màu đen nhánh không thể hòa tan được, ẩn ẩn trong đó lộ ra vài phần tà mị, cười như không cười.

“ Em mặc như vậy không sợ bị cảm lạnh sao, nếu không may bị cảm thì cũng không thể trách tôi được đâu” Hắn có chút ngả ngớn mà nhếch môi, đôi mắt không chớp nhìn cô chằm chằm.

“ Thực ra em có một biện pháp để không bị cảm lạnh”

“ Vậy sao?’ Hắn nhướng mày có chút tò mò.

Chỉ thấy thiếu nữ mơn mởn có chút e ngại ngượng ngùng xoắn xoắn góc áo, trong mắt có chút do dự, cắn cắn cánh môi phấn nộn.

Ngay sau đó dường như hạ quyết tâm, đứng dậy dịch chuyển một chút đứng trước mặt hắn, rồi ngồi lên đùi hắn, sau đó hai tay vòng ra ôm lấy cổ Tô Mạch Tề.

Thiếu nữ có hương thơm cơ thể rất đặc biệt, lại liên tục hướng về phía hắn gần sát, thật sự khiến hắn không kiềm được có chút suy nghĩ muốn cô.

Thân thể cô dựa sát người hắn, ngực cô dán sát vào ngực hắn, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được hai viên đậu đỏ đang cứng rắn dán sát lên mình.

Áo Tơ lụa mỏng theo động tác của cô hơi bị vén lên cao, lộ ra đôi chân trắng như tuyết, chỉ cần nhìn xuống dưới liền có thể thấy vùng hoa viên giữa hai chân, như ẩn như hiện hoa khẩu xuất hiện trước mắt hắn

Cô giống như con rắn mềm mại không xương, gắt gao bám chặt lấy người hắn, hết sức mình cố gắng biểu lộ thân hình tươi trẻ của mình cho hắn thấy.

“ Em …. Có ý gì?” Hắn cố gắng giữ vững hơi thở của mình, không có ý định tái diên xcaau chuyện buổi trưa hôm trước.

Cái cảm giác cầu mà không được, đang hưng phấn ngập tràn mà bị buộc phải dừng lại thật sự khiến người ta khó chịu.

“ Chính là thầy đúng không?”

“ Hử”

“ Người luôn cùng em nói chuyện điện thoại, lại lấy tên là S Tiên sinh là thầy đúng không?”

Trong mắt Tô Mạch Tề có chút kinh ngạc, bên ngoài vẫn luôn bảo trì bộ dáng trấn định, im lặng chờ cô nói tiếp.

Cô giống như một trinh thám tài ba, có đôi mắt tinh tường, giọng nói đầy thuyết phục “ Lần tước em cùng S Tiên sinh nói chuyện điện thoại, đang nói hắn liền tiếp một cuộc điện thoại khác, em có nghe thấy được hắn nói cái gì mà kiêm chức, ngày hôm sau thầy liền tới trường em làm giáo viên dạy toán. Hơn nữa thầy còn biết chuyện ba mẹ em không ở nhà, chuyện này em chỉ nói duy nhất cho S Tiên sinh biết..”

“ Hay vừa nãy xong, em vừa mới cùng S Tiên sinh nói chuyện của mình, mới đó thầy đã xuất hiện hơn nữa còn biết rõ ràng chuyện của em”

Giọng nói của cô nhỏ nhẹ, đôi môi hồng nhuận ép sát về phái hắn, bỗng nhiên ở trên môi hắn hôn phớt nhe một cái giống như chuồn chuồn lướt nước.

Tô Mạch Tề chấn động, thật sự bị cái hôn chuồn chuồn lướt nước của cô dọa sợ. Cô lại chủ động hôn hắn?

“ Thật không thể ngờ được, người mà em ngày nhớ đêm mong S Tiên sinh lại đẹp trai như vậy. Mi mắt cô cong cong cười, mắt hạnh long lanh phản chiếu hình ảnh của hắn.

“ Người …. thương nhớ ngày đêm” Cô đây là nói với hắn rằng người cô thích là hắn.

Thiếu nữ có chút e thẹn mà cúi gương mặt đỏ hông của mình xuống thấp một chút, có chút ngượng ngùng hỏi “ Vậy, S Tiên sinh… Người thấy Nhã Nhã thế nào?”

Tô Mạch Tề không nhịn được mỉm cười, tay phải hơi đưa lên nhéo nhéo cằm cô, đem đầu cô hơi hơi nâng lên, hắn có chút nghiêm túc mà đem ánh mắt nhìn thẳng mắt cô, thông qua ánh mắt tiến vào trong lòng.

Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mềm mại trong lòng, tựa như vuốt ve trân bảo liên thành Hòa Bích thị, thật lâu sau môi mỏng khẽ nhếch “ em nói xem”

Nói xong, liền hôn xuống đôi môi mà hắn ngày đêm mơ ước.