Chương 9: Tạm biệt, nữ nhân đáng yêu
Ở dưới căm tức của nam sinh cả lớp, ba Trương không có đánh Tần lão sư nữa
Ông ta có lẽ là bị chúng tôi đoàn kết như vậy dọa đi
Hoặc có lẽ, ông ta chỉ là cảm thấy ở trước mặt chúng tôi đánh Tần lão sư, để mặt mũi của ông ta có chút giữ không được
Nhưng mà sau đó, ba Trương vẫn là mang theo Trương Nam Nam về nhà
Hôm sau, Trương Nam Nam đến lớp, trên mặt có thêm rất nhiều vết thương
Chúng tôi đều biết đây là bị đánh, hơn nữa cũng nghe nói, ba Trương dự định sau khi Trương Nam Nam học xong cấp ba, thì để cậu ấy lấy chồng
Đỡ phải gây thêm phiền toái, mất mặt ông ta
Khi tôi hỏi Trương Nam Nam, cậu ấy một mặt không để ý
"Đợi mình học xong cấp ba, mình thì đi khỏi"
Cậu ấy nói
"Đi khỏi? đi đâu? là đi tìm Phùng Hiểu Lộ sao?" Tôi hỏi
Trương Nam Nam sửng sốt đã lâu, mới nói: "Cậu ấy không nhận điện thoại của mình"
Ai cũng không biết Phùng Hiểu Lộ đi đâu
Thế nhưng Trương Nam Nam chính là có tự tin không tên
Sau đó tôi mới biết, ngàyTrương Nam Nam không về nhà, là bởi vì Tần lão sư gọi lại cậu ấy, cậu ấy thì cùng Tần lão sư bàn chuyện tình yêu mấy tiếng
Tần lão sư rất ủng hộ cậu ấy, cũng khích lệ cậu ấy. Thế nhưng Tần lão sư cũng nói, con đường bách hợp không giống với con đường khác, nếu như cậu ấy muốn đi con đường này, sẽ rất gian nan
Nếu như không dũng cảm, con đường gian nan, cũng sẽ biến thành ngõ cụt
Đặc biệt là, bây giờ họ vẫn chỉ là học sinh cấp ba. Nếu như sau này không thể học cùng một đại học, họ có thể thì sẽ chia tay
Trương Nam Nam lựa chọn khó khăn
Chỉ là không nghĩ tới, cậu ấy chưa kịp đợi Phùng Hiểu Lộ trả lời, thì đã mất đi liên lạc với Phùng Hiểu Lộ
Một mình dũng cảm, và không có người dũng cảm, không có gì khác biệt
Tôi rất muốn an ủi Trương Nam Nam, nhưng mà tôi rất rõ ràng, an ủi của tôi không có tác dụng
Hơn nữa sau sự việc này, ba của Trương Nam Nam còn khiếu nại Tần lão sư với trường học
Thế là khi học kì sau của lớp 11 lúc kết thúc, Tần lão sư cũng nói tạm biệt với chúng tôi
.................................................................................
"Tôi là đến nước Mỹ tìm bạn gái tôi, các em không cần nhớ tôi"
Tần lão sư nói lời nói này
Thế nhưng biểu tình trên mặt vẫn rất nghiêm túc
Nghiêm túc đến để người muốn cười
Cũng không biết nàng là nghe ai nói, làm lão sư nhất định phải có uy nghiêm, nếu không học sinh sẽ không sợ cô
Chúng tôi vào lúc ấy đều rất khó vượt qua, sau đó ngồi ở trong phòng học, hát cho Tần lão sư một bài 《 Nữ nhân đáng yêu 》
Tần lão sư còn đem tiểu thuyết Bách Hợp cất giấu như đồ quý của nàng đều tặng cho tôi
Vào lúc ấy tôi mặt khóc lóc, làm bộ rất không cao hứng nói: "Tần lão sư, tôi có thể phải giống như người, trở thành một bách hợp khống rồi"
Không ngờ Tần lão sư lại dựng thẳng ngón tay cái, nói: "Lý Lương, yên tâm, lấy thân thể nhỏ bé của em, muốn làm công phỏng chừng hết cách rồi, nhưng mà muốn làm thụ, vẫn là thỏa đáng!"
Tần lão sư, cũng phải đi rồi, xin đừng nói lời khiến người ta muốn khóc
Tôi đắn đo nửa ngày, vẫn không có đem câu nói này nói ra
Cuối cùng, tôi cũng chỉ là nói một câu "Cảm ơn", sau đó nhìn theo Tần lão sư rời khỏi căn phòng học này
Mà ở ngày sau đó
Chúng tôi thì không có gặp Tần lão sư nữa
Hết chương 9
Wé đã luôn 🌚🌚🌚