Chương 2: Lão sư của tôi trọng nữ khinh nam
Vẫn là khóa ngữ văn
Tần lão sư lại đang trên bục giảng nói về câu chuyện của Tư Mã Tương Như và Văn Quân
Câu chuyện này chúng tôi đã nghe qua không ít lần rồi, nhưng Tần lão sư vẫn là than thở khóc lóc từ Tư Mã Tương Như nói đến Tô Đông Pha, lại từ Tô Đông Pha nói đến Đường Huyền Tông Lý Long Cơ
Đến cuối cùng, cặn bã nam nhân trên đời này bị nàng nói một phen, cuối cùng, bạn học nam của lớp chúng tôi nhịn không được, ủy viên lao động Dương Phong đứng lên trước, phản bác Tần lão sư nói: "Lão sư! Nam sinh chúng em không cặn bã!"
"Cổ Bảo Ngọc đã từng nói, nam nhân đều là làm từ bùn, nữ nhân đều là làm từ nước" Ngữ khí của Tần lão sư kiên định lạ thường
"Làm bằng bùn....làm bằng bùn thì lại thế nào?" Dương Phong nhíu mày, có chút không thể hiểu
"Cái đó... Sau này em lớn rồi, muốn cùng nam sinh kết hôn không?" Tần lão sư hỏi
Dương Phong sửng sốt một chút: "Chuyện này. ....Chuyện này cũng có thể sao? Kết hôn không phải cần một nam một nữ sao?"
"Giả như hai nam sinh có thể kết hôn, vậy là cậu muốn cùng nam sinh kết hôn hay là nữ sinh kết hôn?" Lần này không cần Tần lão sư nói chuyện, cũng đã có nữ sinh nhiều chuyện giành trước hỏi ra miệng
Lời của Dương Phong trở nên ấp a ấp úng lên : "Đương... Đương nhiên là....Cùng.... Nam sinh....."
"Tần lão sư nói không đúng, lão sư sinh vật đều nói, chúng em đều là tế bào tạo thành. Không phải nước và bùn gì" Vào lúc này, ủy viên thể dục Lý Cường cũng đứng lên, giúp Dương Phong nói chuyện
Trương Tiếu Tiếu cũng đứng lên: "Tụi mình đây là từ góc độ nghệ thuật xem xét vấn đề. Xin mời đối phương chính diện đáp lại"
Bầu không khí có chút giương cung bạt kiếm
Thì ở lúc này, tiếng chuông tan học lại vang lên
Tần lão sư nhấc nhấc lên mắt kiếng gọng vàng của nàng, xếp lại giáo án của nàng: "Được rồi được rồi. Tan lớp, vấn đề này quay lại thảo luận sau đi"
Đột nhiên nam sinh của lớp học cũng kêu lên
Nói Tần lão sư nhất định là thiên vị
Tần lão sư cư nhiên thật sự thoải mái thừa nhận
"Ừ. Tôi quả thật có một chút trọng nữ khinh nam"
Các nữ sinh nhất thời hoan hô lên, dường như đánh thắng một trận
Các nam sinh căm giận bất bình, trong miệng nói gì đó "Nam nữ bình đẳng", cuối cùng cũng đều bị lời của Tần lão sư chấn động không xong
"Cho nên, bài tập hôm nay, nữ sinh tăng gấp đôi, nam sinh giảm phân nửa. Ngày mai sẽ kiểm tra"
Một câu nói, để các nam sinh cao hứng suýt chút nữa nhảy dựng lên. Các nữ sinh thì lại từng người từng người như sương đánh quả cà, im lìm
"Tần lão sư tuyệt đối không phải trọng nữ khinh nam" Trương Tiếu Tiếu thở phì phò nói rằng
Tôi hỏi một câu: "Vậy nàng là cái gì?"
"Tôi thấy nàng là thời kỳ mãn kinh sớm! Thay đổi cách dằn vặt chúng ta!"
Tần lão sư vào lúc này mới vừa đi tới cửa, cũng không biết có phải nghe được Trương Tiếu Tiếu hay không, đột nhiên quay đầu lại nói một câu: "Đúng rồi, bài tập của nữ sinh nếu như quá nhiều, có thể giúp lẫn nhau"
Câu nói này nói ra, tất cả mọi người sửng sốt một chút
Tần lão sư chớp chớp mắt, lại nhắc nhở một câu
"Ngô....Ví dụ, bạn học Phùng Hiểu Lộ làm không xong bài tập, bạn học Trương Nam Nam có thể giúp em ấy. Tôi không nhìn chữ viết, chỉ nhìn kết quả"
Nói xong câu đó, Tần lão sư thì đi rồi
Chỉ để lại lớp 11 chúng tôi, toàn học sinh ban sáu hai mặt nhìn nhau
Tần lão sư, sẽ không lại là đang chớ chúng ta chứ!
"Tần lão sư cũng nói như vậy rồi, bài tập của mình..."
Phùng Hiểu Lộ cũng mặc kệ nhiều như vậy, vào lúc này nhanh chóng nói với Trương Nam Nam
Trương Nam Nam duỗi duỗi tay: "Lấy ra đi, nhưng mà, toán học cậu phải dạy mình làm"
"Không thành vấn đề"
Một bút giao dịch dơ bẩn cứ như vậy hoàn thành
Bạn học cả lớp chúng tôi đều biểu thị phỉ nhổ
Nhưng mà, ở dưới sự đặc biệt khai ân của Tần lão sư, chúng tôi vẫn để cho nam sinh giúp chúng tôi làm một ít bài tập
Điều này cũng làm cho bầu không khí nam nữ tranh giành vừa rồi hòa hoãn không ít
Hết chương 2
Wé đã luôn 🌚🌚🌚