Chương 4: Tự dưng gây chuyện
Chương 4 : Tự dưng gây chuyện
Khi Hứa Lưu Liễm lần nữa từ trong cơn ác mộng ba năm trước …tỉnh lại,đúng vào buổi trưa thứ ba chọn bốn môn lên khóa,cô uốn người ngủ ở trong góc phòng học đến trời tối,tối hôm qua cô vì theo kịp bản thảo thiết kế phải chịu đựng suốt một đêm.
Giương mắt nhìn một chút khí trời bên ngoài,một mảng lớn đen sẫm âm trầm cơn bão đã có dấu hiệu tới trước ,không khí bị đè nén làm cho người ta sắp hít thở không thông,cô có chút lo lắng đưa mắt nhìn điện thoại di động,mỗi buổi chiều 6 giờ cô đều có buổi dạy kèm tại nhà, mắt thấy thời gian đến nhà dạy kèm không còn kịp rồi, nhưng Lão sư cứng ngắc chết tiệt kia còn đang trên bục giảng nói liên miên cằn nhằn,cô có loại vọng đọng muốn dùng điện thoại di động nện vào trên ót lão sư cứng ngắc trên bục giảng kia.
Trong khi lo lắng chờ đợi dày vò hồi lâu,rốt cục đợi đến lão cứng ngắc ra lệnh một tiếng tan lớp,cô nắm cái túi vội vã từ cửa phòng học chạy vội ra ngoài,nhìn bên ngoài mặt tìm được xe đạp của mình cô vừa đẩy xe vừa vội vàng chạy ra ngoài.
Mấy ngày hôm trước lúc mẹ gọi điện thoại đến cho cô, từ trong điện thoại nghe được bệnh suyễn mẹ cô gần đây trở nên nghiêm trọng,cô dùng toàn bộ tiền mua thuốc ẹ,cho nên không thể để muộn việc dạy kèm này được,cô gần đây cũng rất liều mạng,liên tục nhận nhiều bản thảo thiết kế chịu đựng suốt đêm.
Vẻ mặt hấp tấp rời khỏi lớp học,vóc người cao gầy thanh lệ thoát tục,áo sơ mi đơn giản quần vải bạt,mặc ở trên người cô lại có một loại khí chất mê người khác. Có ít người trời sanh khó chọn trang phục,còn cô không hao tổn tâm trí chọn lựa quần áo trang điểm mình,mà là cô có khí chất đặc biệt cho dù mặc quần áo bình thường cũng không giống mọi người.
Cô mới đi tới phía ngoài cửa trường,chạm mặt một chiếc huênh hoang Porsche Cayenne lái tới đột nhiên vung đuôi đẹp đẽ, cậy mạnh để ngang trước mặt cô, quá sợ hãi bị đυ.ng vào cô vội vàng đem đầu xe đạp rẽ vào phương hướng khác,cô không vui cau mày,thời gian của cô vốn rất gấp, người nào hết lần này tới lần khác vô lễ như vậy đem xe để ngang trước mặt ngăn cản đường đi của cô.
Không phải là người thích sinh sự chứ,nếu không có bị thương cô cũng không muốn đi truy cứu, cúi đầu đẩy xe đạp vòng sang hướng khác chuẩn bị rời đi, lúc này từ trong chiếc Porsche kia có một đám con trai quần áo sang trọng bước xuống,dẫn đầu có một người vừa nghiêng đầu phun kẹo cao su trong miệng,vừa tự nhận là rất tuấn tú vẫy đầu tóc, lúc này thân thể sáng chói mới đi tới trước mặt ngăn lại cô.
“Hứa Lưu Liễm!”
Thanh âm lưu manh vang lên che dấu phiền chán trong long cô giương mắt nhìn người xa lạ trước mắt .
“Xin hỏi anh là. . . . . . ?”
Dáng vẻ người đàn ông vênh váo hung hăng trên mặt lại xẹt qua một tia lúng túng, nghĩ đến hắn Quách Tử Diệu ở đại học N coi như nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, cha là trưởng cục công an,mẹ là chủ tịch công hội,hơn nữa hắn thấy bản thân điều kiện không tồi,có thể coi là tuấn tú lịch sự, nhiều nữ sinh thấy hắn cũng thét chói tai không dứt,cô gái này thế nhưng không nhận ra hắn?
Mặc dù thật mất mặt nhưng hắn vẫn cắn răng báo tên của mình,
“Quách Tử Diệu!”
Nữ sinh này là mục tiêu quan sát thật lâu,cô thoạt nhìn thanh cao cao ngạo hắn càng thích, chinh phục cô gái như vậy thì càng kí©h thí©ɧ,bản thân hắn muốn nhìn xem cô nằm ở phía dưới đại gia vẻ mặt như thế nào!
“Có chuyện gì sao?”
Cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay Hứa Lưu Liễm có chút không nhịn được, mặc dù không biết người đàn ông trước mắt này muốn làm gì, chỉ xem vẻ mặt bỉ ổi cũng biết hắn không có ý gì tốt.
Không để ý tới cô không vui, Quách Tử Diệu từ t rong tay đám bạn phía sau nhận lấy một bó hoa hồng đỏ rực,khuôn mặt thâm tình.
“Hứa Lưu Liễm, anh yêu em, làm bạn gái của anh nhé!”