Chương 33: tạo hóa

Lúc trước khi Vương Yến đi đốn củi, bình thường cũng đi theo chân các sư huynh, các sư huynh đi chỗ nào đốn củi, thì hắn sẽ đi theo đến nơi đó, hơn nữa cũng chỉ đốn có ba tháng.

Sau này quét dọn kinh lâu, phòng luyện đan, trên cơ bản không có đi ra ngoài, đối với chuyện cấm địa phía sau núi, sư phụ sư huynh chưa nhắc tới cho nên hắn thật sự hoàn toàn không biết gì cả.

Hai bên đường núi cỏ dại mọc um tùm, có lẽ đã nghe được tiếng hắn gọi, ngay lúc này một con thỏ béo đã nhảy ra khỏi lùm cây phía bên phải về bên cạnh Vương Yến.

"Tai Dài? Mày chạy lung tung làm gì? Lỡ gặp phải nguy hiểm, tao coi mày sẽ làm thế nào."

Thấy đã tìm được Tai Dài, Vương Yến cũng nhịn không được được trách mắng một phen.

Một tiếng động thật nhỏ từ trong bụi cỏ truyền đến, Vương Yến nhìn theo tiếng động, chỉ thấy nơi Tai Dài vừa mới nhảy ra, còn có một con thỏ nhỏ màu xám khác, sau khi bị phát hiện lập tức quay đầu bỏ chạy.

Vương Yến nhíu nhíu mày, trong lòng dường như đã hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

"Được rồi! Hiện tại đã tìm được tên gia hỏa này, chúng ta nhanh đi về thôi! Sau này cần phải cẩn thận chú ý, tuyệt đối không thể tới nơi này nữa."

Tuân Thất cẩn thận dặn dò một tiếng, lập tức xoay người lại, theo đường cũ trở về.

"Sư huynh! cấm địa phía sau núi là chuyện gì thế? Chẳng lẽ bên trong cất giấu bí mật gì không thể cho ai biết ?"

Trên đường, Vương Yến không chịu nổi hiếu kỳ trong lòng, mở lời hỏi.

"Nếu đệ muốn biết thì có thể đến hỏi sư phụ. Nghe nói đây là quy củ đã đặt ra từ rất lâu, còn ở trong đó rốt cuộc có cái gì, ta cũng không biết, chỉ là lệnh của sư phụ không thể trái, chúng ta làm đệ tử cứ tuân thủ là được."

Lời này vừa nói ra, Vương Yến như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu, trong lòng biết cũng hỏi không ra cái gì, dứt khoát liền không cần phải nhiều lời nữa.

...

Thời gian ba tháng tìm kiếm được khí cảm của Vương Yến, thật ra cũng không phải là chuyện đáng phải kiêu ngạo gì, đây chỉ là tu hành bước đầu tiên, nhanh hơn hắn còn có khối người, khó khăn thực sự là ở giai đoạn tu hành sau này.

Bước tu hành tiếp theo, là phải dùng phương pháp thổ nạp đặc thù, hấp thụ tinh hoa của thiên địa nhật nguyệt, kể cả tinh hoa bên trong do đan dược đồ ăn cung cấp.

Sau đó lại lợi dụng khí cảm để tác động dung hợp, luyện hóa những tinh hoa này trở thành chân nguyên, cũng chính là nguyên khí mà đạo môn vẫn thường hay nói.

Sau khi ngưng tụ thành công nguyên khí, còn phải thúc đẩy nguyên khí lưu chuyển đến tứ chi bách hài ( tứ chi và trăm xương; các bộ phận thân thể), hội tụ nguyên khí, thi triển tinh thần niệm lực, mới có mới xem như đạt đến cảnh giới luyện tinh hóa khí.

Bước này khó hơn nhiều so với việc tìm kiếm khí cảm, nó không chỉ liên quan đến thiên phú và nỗ lực của bản thân mà còn cần một chút may mắn.

Nói chung, người bình thường trong một năm, thậm chí vài năm đều không thể ngưng tụ ra nguyên khí, nếu không đạt được yêu cầu cơ bản nhất, thì không cách nào sử dụng được pháp thuật bùa chú, cuối cùng cũng chẳng qua là lợi hại hơn người bình thường một chút mà thôi.

Có ba vị sư huynh đan dược này tương trợ cùng ân cần chỉ bảo, hơn nữa cá nhân Vương Yến cần cù khắc khổ, có lẽ sẽ không mất quá nhiều thời gian.

Dù sao sư phụ đã từng từng nói với hắn, căn cốt của mình không tệ, tiến hành tu hành có ưu thế tuyệt đối, về phần thiên phú, tuy rằng sư phụ không có nói rõ, nhưng Vương Yến cũng tự cảm thấy hài lòng.

Có câu nói, trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, chuyện người khác có thể làm được, vì sao hắn không thể làm?

Ngẫm lại mình cũng không kém người khác mấy nha!

Thiên tài chính là 99% mồ hôi, cộng thêm 1% linh cảm, làm bất kỳ chuyện gì, đều chỉ có chân đi trên đất bằng, mới có thể chân chính giành được thành công.

Ngày qua ngày, mỗi ngày đều như thế!

Từ hấp thụ tinh hoa, lại đến dung hợp khí cảm, sau khi ngưng tụ ra chân nguyên, vận hành toàn thân, tam nguyên quy nhị, hắn tổng cộng mất khoảng năm tháng.

Không đến nửa năm, hắn đã đạt tới giai đoạn đầu của luyện tinh hóa khí, trong nhóm đệ tử của thế hệ này, hắn cũng cũng coi như tương đối nhanh, đồng thời đối với bản thân Vương Yến mà nói, đây cũng là một đột phá cực kỳ trọng đại.

Phá vỡ cửa ải này, tu hành sau này sẽ tương đối dễ dàng hơn, mỗi ngày sẽ không ngừng hấp thụ tinh hoa trời đất, lại luyện hóa tinh hoa trở thành nguyên khí, tiếp tục phát huy sinh trưởng, không ngừng nâng cao thể chất và niệm lực.

Lúc nào cảm thấy luyện hóa nguyên khí càng ngày càng khó khăn, giống như đã đến điểm tắc nghẽn, đó chính là khuynh hướng muốn bứt phá đến giai đoạn kế tiếp.

Trước sự bứt phá thành công của Vương Yến, ba vị sư huynh cảm thấy mừng thay cho hắn, đồng thời cũng có chút sợ hãi thán phục, vị sư đệ này đúng thật là cực kỳ khủng khϊếp, tốc độ mới bắt đầu tu hành mà đã nhanh gấp đôi bọn họ tu hành trước kia.

Nhất là Tuân Thất, trong lòng một hồi bất đắc dĩ, tự ti mặc cảm.

Đợi một thời gian, có thể nghĩ, nói không chừng có thể đuổi kịp và vượt qua chính mình.

Để đạt đến giai đoạn đầu của luyện tinh hóa khí, Vương Yến sẽ phải phân bổ thời gian của mình, bởi vì không chỉ phải tu hành nguyên khí, hắn còn phải học tập lôi pháp bùa chú, bản lĩnh luyện đan chế dược của đạo môn.

Làm thế nào để sử dụng nguyên khí, khống chế những pháp thuật này, đều trở thành một môn học quan trọng của hắn.

Cứ như vậy, Vương Yến buổi sáng đi theo các sư huynh tu hành nguyên khí, buổi chiều đi học tập pháp thuật luyện đan, cũng không biết đã qua bao nhiêu ngày đêm.

Thời gian trôi qua từng chút một, đảo mắt lại đến thời khắc giao mùa, hết thảy đều diễn ra một cách tuần tự.

Nhưng mà làm cho người ta không tưởng tượng được chính là, vào hôm qua, một biến cố trọng đại không kịp chuẩn bị, nhưng đã khiến cho Vương Yến gần như phát điên, trong lòng vừa sợ lại vừa lo.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã học được không ít về cách sử dụng lôi pháp bùa chú, nhưng tiến triển có liên quan đến nguyên khí, không nói trước có tăng lên hay không, hôm qua lúc hắn vận hành, phát hiện nguyên khí đan điền vậy mà lại nhanh chóng mất đi.

Kể từ đó, đã làm cho hắn sợ hãi.

Lập tức tìm sư huynh hỏi thăm nguyên nhân, sau khi mấy vị sư huynh tra xét, cũng không biết tại sao, chỉ cho hắn hai viên bồi nguyên đan, bảo hắn ăn trước đi rồi quan sát thêm vài ngày, nếu như còn có hiện tượng mất đi nguyên khí, liền đi thỉnh giáo sư phụ.

Vương Yến mặc dù nóng lòng nhưng trước mắt cũng không còn cách nào.

Cũng may trong mấy ngày kế tiếp, cũng không biết là do hiệu quả của bồi nguyên đan, hay là do hắn cố gắng tu hành, nguyên khí mất đi ngược lại khôi phục không ít.

Điều này cũng làm cho Vương Yến thở phào nhẹ nhõm, tiếc rằng khẩu khí này vẫn chưa hoàn toàn trở lại bình thường, mười ngày sau, nguyên khí của hắn lại lần nữa mất đi.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, bao nhiêu nguyên khí hắn luyện hóa được đều sẽ bị mất đi, cứ lặp đi lặp lại như vậy, chẳng phải hắn làm việc vô ích sao?

Cho nên hôm sau trời vừa sáng, hắn liền đi tới chánh điện tìm sư phụ.

Lão đạo sĩ ngồi trên bồ đoàn, thần tình lạnh nhạt, dường như đã sớm biết hắn muốn đến, không đợi Vương Yến nói rõ chuyện gặp phải, lão đạo đã mở miệng trước.

"Vương Yến, tình huống của con vi sư đã biết, con không cần lo lắng."

Vương Yến trong lòng khẽ giật mình, vội vàng hỏi.

"Kính xin sư phụ chỉ rõ! Đệ tử hôm nay dĩ nhiên là ăn ngủ không yên, nếu như cứ liên tục như vậy, đệ tử khắc khổ tu hành còn có ý nghĩa gì nữa?"

Lão đạo sĩ ha ha cười khẽ hai tiếng, lập tức bảo hắn tiến lên phía trước.

"Đây chính là tạo hóa của con! Con khoanh chân ngồi xuống, vứt bỏ tạp niệm, vi sư hiện tại truyền cho con phương pháp nội thị (nhìn bên trong), đợi con nhìn rõ ràng sự biến hóa bên trong đan điền, tự nhiên sẽ hiểu."

Vương Yến mang theo nghi ngờ và tò mò, theo lời nghe theo.

Hắn hơi nhắm mắt lại, dựa theo yếu quyết sư phụ truyền thụ, ngưng tụ tinh thần ý niệm, sau đó lão đạo điểm lên mi tâm của hắn, hào quang lóe lên, Vương Yến chỉ cảm giác mình mở ra con mắt thứ ba, hết thảy trong cơ thể, đều có thể đại khái nhìn thấy rõ ràng.

"Bão nguyên thủ nhất*, bình tâm tĩnh khí, chớ để phập phồng không yên."

(*) Bão nguyên thủ nhất [抱元守一] là một trong những phương thuật tu luyện ở giai đoạn đầu của Đạo gia, trọng điểm là luyện tinh thần, thông qua nó mà bài trừ tạp niệm trong lòng, giữ cho tâm thần thanh tĩnh.

Lão đạo nhắc nhở một tiếng, Vương Yến vội vàng tiếp tục dựa theo yếu quyết làm việc.

Hắn điều động một ít nguyên khí ở đan điền, cũng coi đây là làm dẫn, tinh thần ý niệm theo nguyên khí này, từ trên xuống dưới, chậm rãi đi tới vị trí đan điền.

Chợt nhìn lại, Vương Yến không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Chỉ thấy ở bên trong đan điền của hắn, giờ phút này đang lơ lửng một bông hoa nhỏ kỳ lạ, có tổng cộng bốn cánh hoa, phát ra ánh sáng màu tím mờ nhạt.

Trong nhụy hoa, một trái nhỏ màu tím như hạt đậu đang chậm rãi hấp thu nguyên khí bên trong đan điền của hắn.