Quyển 1 - Chương 8: Ở chung một nhà

Cố Thiên Dữ thấy cậu phản ứng kích động như vậy, trong lòng không khỏi nghĩ, có phải cậu nhóc đã đến tuổi nổi loạn không. Tính kỹ tuổi 18 cũng đúng là lúc nổi loạn, huống chi Dung Tiêu mới được Dung gia nhận về không lâu, nghe nói trước đây cũng không sống tốt lắm, lại thiếu tình thương của cha, nổi loạn một chút cũng chỉ là muốn được chú ý, có thể hiểu được.

Nghĩ như vậy, Cố Thiên Dữ cũng không nhận ra ánh mắt mình nhìn Dung Tiêu đã nhiều thêm một phần dung túng.

Chỉ là tâm từ ái của người cha già này chưa kịp nảy sinh đã bị lời nói tiếp theo của Dung Tiêu bóp chết ngay từ trong trứng nước.

"Tôi khuyên anh đừng phí công, chúng ta cứ ai lo phận nấy đi. Ngày nào anh không muốn tiếp tục nữa thì cứ nói một tiếng, tôi chắc chắn sẽ làm thủ tục ly hôn ngay không một lời oán trách, tuyệt đối không dây dưa thừa thãi. Như vậy mọi người đều tốt, anh nói đúng không, Cố tiên sinh? Chúng ta cứ coi như tôn trọng nhau như khách đi?"

Cái đ*o gì mà tôn trọng nhau như khách!

Cố Thiên Dữ tức đến muốn quay đầu suýt nữa tát Dung Tiêu một cái.

Dung Tiêu đợi nửa ngày thấy Cố Thiên Dữ không có ý định trả lời, chỉ cho rằng anh vui đến nói không nên lời, trong lòng thầm nghĩ, Cố Thiên Dữ còn khá dễ nói chuyện.

Xe từ từ lái vào khu biệt thự Thanh Lam, Dung Tiêu đã chuẩn bị xuống xe, lại thấy Cố Thiên Dữ lái xe vào bãi đỗ.

"... Sao anh lại lái xe vào đây, lát nữa anh ra ngoài không phiền sao?"

Cố Thiên Dữ xuống xe liếc nhìn Dung Tiêu một cái, rồi đi thẳng vào nhà. Giờ anh chẳng muốn phản ứng gì với Dung Tiêu, sợ mình không kiềm chế được mà đánh người.

Dung Tiêu nhìn bóng lưng anh rời đi, chợt nhận ra điều gì đó.

Khi thấy Cố Thiên Dữ mở cửa, Dung Tiêu không bình tĩnh nổi, chạy đến chặn cửa lại, ngẩng đầu nhìn Cố Thiên Dữ: "Hôm nay anh định ngủ lại à?"

Nghe hai chữ "ngủ lại", Cố Thiên Dữ thật sự bật cười, cúi đầu áp sát Dung Tiêu, bốn mắt nhìn nhau: "Nếu tôi nhớ không lầm thì chúng ta hiện giờ vẫn chưa ly hôn, tôi về nhà thì có gì không đúng?"

"Những lời tôi nói trên xe, không phải anh đã đồng ý rồi sao?"

"Tôi không đồng ý."

Một tay Cố Thiên Dữ đẩy cậu ra, mở cửa bước vào. Dung Tiêu nghe những lời này, chỉ cảm thấy mình bị lừa liền đuổi theo vào: "Anh đùa tôi à?"

Cố Thiên Dữ tìm dép lê trong tủ giày thay vào, tự mình vào phòng ngủ, định thay quần áo.

Kết quả vừa mở tủ...